Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chúc Phạm khinh bỉ cười lạnh một tiếng, hắn thấy Lục Ly là gái lầu xanh còn muốn lập bàn thờ. Kiều thê mỹ thiếp bên người Lục Ly nhiều như mây, minh châu Tượng gia, Kỳ gia, Doãn gia đều bị hắn đoạt xuống. Minh châu Nghịch Long Tộc cũng có chút mờ ám với hắn, cái gì mà tỷ đệ, nói ra sẽ có người tin sao?
Dưới cái nhìn của Chúc Phạm, Lục Ly làm như này là nuôi An Lộ Nhi lớn, rồi chậm rãi ngắt lấy, thu làm đồ đệ chỉ để tránh tai mắt của mọi người. Chuyện này giống như Lục Ly đoạt bảo vật, nữ nhân của hắn vậy.
Thù giết cha, mối hận đoạt vợ!
Đây là một trong những chuyện khiến cho người ta không nhịn được, chứ đừng nói chi Chúc Phạm vốn là thiên hạ đệ nhất công tử, bây giờ bị Lục Ly chèn ép, về sau mất hết danh tiếng, đi ra ngoài đều cảm giác không ngóc đầu lên được.
Lúc đầu hắn bị Chúc Thiên Đại Đế xử phạt ở trong tộc diện bích hối lỗi, cũng may đoạn thời gian trước hắn ở trong tộc biểu hiện rất ngoan ngoãn, cộng thêm trên phương diện tu luyện có chút tiến bộ, hắn tìm mấy người đi nói tốt cho mình, lúc này Chúc Thiên Đại Đế mới đồng ý cho hắn ra ngoài.
Sau khi ra ngoài hắn cũng biểu hiện rất hiểu chuyện, chỉ làm duy nhất một chuyện đi quá giới hạn là An Lộ Nhi, âm thầm giết cả nhà An Lộ Nhi, không để lại chứng cứ. Thế nhưng lại khiến Chúc Thiên Đại Đế nổi giận, cuối cùng sắp thành lại bại.
- Ta muốn giết ngươi, ta muốn giết ngươi, Lục Ly, ta và ngươi thế bất lưỡng lập!
Chúc Phạm gào thét, cắn chặt răng đến két két, đúng lúc này có một đạo thanh âm vang lên, khiến lông tơ Chúc Phạm dựng ngược:
- Muốn giết Lục Ly, không phải ở đây hô vài tiếng là có thể làm được, gia gia ngươi cũng không dám động đến hắn, dựa vào ngươi ư... ngay cả nghĩ cũng đừng nghĩ.
- Ai?
Chúc Phạm lấy binh khí ra, trong mắt đều là vẻ nghiêm túc, tòa biệt viện này là một chỗ bí mật của Chúc gia, người bình thường tuyệt đối không biết. Hơn nữa hắn cũng đã mở ra Thần Văn, không ngờ vẫn có người âm thầm vào đây mà thần không biết quỷ không hay, bên ngoài còn có hai cường giả Lục Kiếp.
- Chúc công tử không cần khẩn trương, chúng ta có cùng một kẻ địch!
Thanh âm kia tiếp tục truyền đến, sau đó đột nhiên cửa viện mở ra, một người toàn thân bao phủ ở trong áo choàng đen xuất hiện, hắn giống như quỷ hồn, đi đường không có bất cứ động tĩnh gì, Chúc Phạm dùng thần niệm quét tới, cũng không thấy rõ khuôn mặt của người nọ.
Sau khi hắn đi đến liền nói:
- Chúc công tử, ta không có ác ý với ngươi, nếu không giờ phút này ngươi đã chết. Nơi này cách Lẫm Huân Thành rất gần, nhưng chờ Chúc Thiên Đại Đế tới cũng đã muộn. Còn hai võ giả Lục Kiếp phía ngoài ư, ta vào đây bọn hắn cũng không cảm giác được, ngươi thấy bọn hắn là đối thủ của ta sao?
Chúc Phạm vẫn không buông lỏng cảnh giác, mà đề phòng nhìn chằm vào người áo đen nói:
- Đến cùng ngươi là ai?
- Ta là ai không quan trọng!
Người áo đen phát ra một tiếng cười nhẹ, sau đó thanh âm trở nên lạnh nói:
- Quan trọng là chúng ta có cùng một kẻ thù, đời ta bị Lục Ly hủy đi, giết Lục Ly báo thù chính là tâm nguyện duy nhất của ta.
Chúc Phạm không hổ là đệ nhất công tử, không phải là loại không có đầu óc, không bị cừu hận che mờ hai mắt, hắn nói:
- Ngươi là ai tự nhiên rất quan trọng, nếu như các hạ không công bố thân phận, thì mời rời đi, ta coi như việc này chưa từng xảy ra.
- Ha ha ha!
Người áo đen cười ha ha, sau đó rất sảng khoái vén hắc bào lên, lộ ra một gương mặt khôi ngô trẻ tuổi nhưng hơi có chút tái nhợt.
Chúc Thiên liếc mấy cái, nội tâm chấn động kịch liệt, con mắt trợn trừng lên nói:
- Kỳ Thiên Ngữ, sao ngươi vẫn còn sống? Hơn nữa còn trở nên cường đại như vậy.
- Ta còn sống là bởi vì Lục Ly chưa chết!
Sắc mặt Kỳ Thiên Ngữ trở nên dữ tợn, nói:
- Còn tại sao ta trở nên cường đại như vậy nói ra rất dài dòng, ta muốn nói là ta cần ngươi trợ giúp, ta muốn giết chết Lục Ly!
- Không đúng!
Chúc Phạm không trả lời Kỳ Thiên Ngữ, mà nhìn chằm chằm hắn mấy lần nói:
- Khí tức trên người ngươi không phải khí tức thuần chủng của nhân loại, ngươi đã trở thành Yêu Ma.
Chúc Phạm không nghĩ đến Ma Uyên, vì dù sao nhìn Kỳ Thiên Ngữ vẫn giống nhân loại thuần chủng, cũng không có khí tức nồng nặc của Ma Uyên.
Kỳ Thiên Ngữ cười cười, nói:
- Ngươi đừng quản ta biến thành cái gì, ta và ngươi chỉ gặp nhau một lần, liên thủ đánh giết Lục Ly, chuyện còn lại không cần ngươi lo. Giết chết Lục Ly, tâm nguyện của ta hoàn thành, tự nhiên sẽ đi chiến khu hiệu lực, da ngựa bọc thây, đến chết mới thôi.
Hai mắt Chúc Phạm lấp lóe một lát, lý trí nói cho hắn biết không nên hợp tác với Kỳ Thiên Ngữ, nhưng cuối cùng vẫn bị thù hận chiếm cứ lý trí, hắn hỏi:
- Ngươi xác định có năng lực đánh giết Lục Ly, hắn là Đế cấp đấy?
- Ngươi không cần phải để ý đến những chuyện này!
Kỳ Thiên Ngữ vung tay áo nói:
- Ngươi cũng không cần làm cái gì, chỉ cần thông báo hành tung của Lục Ly cho ta là được, sự tình còn lại để ta đến xử lý. Lấy năng lực và thủ đoạn của Chúc gia các ngươi, chuyện này không phải việc khó đúng không? Ta cần một cơ hội, một cái cơ hội Lục Ly lạc đàn!
- Chuyện này...
Chúc Phạm trầm ngâm, lần mua bán này coi như có lời, bởi vì hắn không cần làm bất cứ chuyện nguy hiểm gì. Dò xét hành tung của Lục Ly không khó, bởi vì Chúc Thiên Đại Đế nắm trong tay rất nhiều mật thám, hàng ngày những mật thám này đều báo cáo tin tức, bất cứ chuyện gì ở Tam Trọng Thiên cũng có thể dò xét được.
Chỉ cần Lục Ly không quá ẩn tàng hành tung, muốn dò xét ra vẫn rất đơn giản.
- Được!
Sau khi suy nghĩ một lát, Chúc Phạm cắn răng quát khẽ, dù sao người động thủ cũng là Kỳ Thiên Ngữ, hắn chỉ truyền tin tức mà thôi, coi như sự tình bại lộ Chúc Thiên Đại Đế cũng có thể bảo vệ hắn.
- Rất tốt!
Kỳ Thiên Ngữ nở nụ cười, thế nhưng cười rất đáng sợ, hắn nói:
- Hợp tác vui vẻ, chỉ cần có một lần cơ hội, ta có thể bảo đảm Lục Ly vạn kiếp bất phục.