Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly vừa mới thu Lãnh Chúa vào, từ phía xa một đám mây đen kéo tới, tràn ngập một mùi khí tức tà ác lạnh lẽo bay đến, Lục Ly nhìn thấy rất rõ, có một Ma Tôn đằng sau còn có hai tên Ma Chủ đang điên cuồng bay tới.
Lục Ly vốn định Phi Độ Hư Không mà rời đi, nhưng Ma Tôn đã tới, thì hắn không có cách nào Phi Độ Hư Không, hắn lấy ra Thần Long biến, Nguyên Lực Chiến Giáp, Thiên Giáp Thuật, Bác Long Thuật và tất cả trang bị chuẩn bị liều mạng.
Trước đây hắn đã chạm trán với Càn Nguyên, thế nhưng suýt chút nữa bị Càn Nguyên đánh chết, Ma Tôn có lẽ cũng rất mạnh, hắn không thể không cẩn thận. Nếu như hắn bị đánh bại, không chỉ là hắn sẽ phải ở lại nơi này,mà ba Lãnh Chúa kia cũng sẽ chết.
Hắn không thả ra công kích linh hồn, mà đầu tiên thả ra Nguyên Lực Chiến Nhận, ngoài ra hắn còn thả ra thuật phân thân, khắp trời đều là tàn ảnh của hắn, ở mỗi một cái phân thân đều thả ra Nguyên Lực Chiến Nhận, nhìn qua vô cùng đáng sợ.
Hai Ma Chủ kia đều bị hù dọa, lui lại theo bản năng, Ma Tôn kia lại chỉ cười lạnh, thân thể biến thành hư ảnh, biến mất ở giữa không trung. Lục Ly liên tục sử dụng Đại Đạo Chi Ngân, cũng không phát hiện ra hắn ở đâu.
- Rầm!
Mặt đất của Lục Ly đột nhiên nổ tung, sau đó từ dưới lòng đất nhô ra hai bàn tay to lớn màu đen, từ bốn phương tám hướng lao đến chộp lấy Lục Ly. Lục Ly cảm nhận một chút thì phát hiện ra mỗi cánh tay đều là thực thể.
- Không gian dao động!
Trong lòng Lục Ly khẽ động, nhớ tới lời nói của Thiên Tội Chân Nhân, hắn lập tức cảm nhận được những dao động không gian trên cánh tay kia. Sau khi hắn cảm nhận được một lúc, đột nhiên đôi mắt sáng lên, hắn phát hiện dao động trong không gian của một cái móng vuốt hơi nổi bật hơn một chút.
- Vù vù!
Hắn lập tức lấy ra Trật Tự Thần Liên, ra sức quét tới cánh tay kia. Trật Tự Thần Liên vừa quét qua, thế mà cánh tay kia liền hóa thành hư vô, biến mất ở giữa không trung, tốc độ phản ứng Ma Tôn này quá nhanh.
- Rầm rầm rầm rầm rầm rầm!
Những cái cánh tay kia bay tới và tất cả đều có thể công kích, Nguyên Lực Chiến Giáp của Lục Ly đã chặn được năm cái móng vuốt, khi cái móng vuốt thứ sáu công kích đến, Nguyên Lực Chiến Giáp của Lục Ly liền bị đập nát.
Nhưng lúc này Lục Ly đã bắt đầu tránh né, đồng thời vung Trật Tự Thần Liên công kích lại những cái móng vuốt kia. Cuối cùng hắn chỉ bị hai cái móng vuốt đánh trúng, vảy trên đuôi và trên thân của Lục Ly bị đánh vỡ thành từng mảnh, máu tươi chảy thành dòng.
- Làm sao tất cả có thể đều là thực thể, chẳng lẽ cái này không phải cánh tay của hắn, mà là một loại Thần Thông?
Trong lòng Lục Ly kinh ngạc, nếu như vừa rồi không phải hắn phản ứng nhanh, bị mấy chục cái móng vuốt đánh trúng, thì hắn đã bị thương nghiêm trọng rồi, hắn sử dụng Đại Đạo Chi Ngân để cảm nhận xung quanh, tìm kiếm chân thân của Ma Tôn.
Lục Ly bắt đầu ngưng tụ linh hồn chi kiếm, khi hắn vừa ngưng tụ thành công , phía dưới mặt đất của hắn nổ tung thêm lần nữa, sau đó vô số móng vuốt màu đen một lần nữa phóng lên tận trời, hung hăng chộp về phía của hắn.
- Tìm được rồi!
Thông qua không gian dao động Lục Ly, thoáng cái đã khóa chặt được linh hồn của Ma Tôn, hắn không chút do dự, thả ra linh hồn chi kiếm, công kích thẳng vào linh hồn của Ma Tôn.
- Tốt!
Đột nhiên có một cái móng vuốt dừng ở giữa không trung, trong lòng Lục Ly thấy rất vui mừng, mặc kệ các móng vuốt xung quanh đang công kích đến, hắn hung hăng dùng Trật Tự Thần Liên đánh thẳng vào cái móng vuốt đang dừng ở giữa trời kia.
- Rầm!
Móng vuốt bị Trật Tự Thần Liên đánh nát, lúc này Lục Ly cũng bị công kích ba bốn chỗ, vảy giáp trên người cũng bị tróc ra mười mấy mảnh. Điều khiến hắn kinh ngạc hơn đó là những móng vuốt còn lại vẫn tiếp tục công kích, không hề dừng lại.
Theo lý, Lục Ly đã tìm được linh hồn Ma Tôn, đồng thời đánh nát móng vuốt chiếm giữ linh hồn thành công thì linh hồn của Ma Tôn kia đúng ra phải tiêu tán. Linh hồn tiêu tán, vậy thì Ma Tôn kia phải chết, tại sao lại vẫn có thể tiếp tục công kích?
Nếu vẫn tiếp tục công kích, vậy thì Ma Tôn kia vẫn chưa chết, Lục Ly tiếp tục cảm ứng xung quanh, rất nhanh hắn đã phát hiện dưới mặt đất có không gian dao động rất nhỏ.
- Hây!
Xung quanh vẫn còn có rất nhiều móng vuốt đang chộp tới, Lục Ly cũng không quan tâm, sử dụng Trật Tự Thần Liên, ra sức đánh xuống dưới mặt đất, đồng thời một lần nữa ngưng tụ một linh hồn chi kiếm đánh thẳng xuống dưới.
- Nhân Tộc vớ vẩn, ngươi cũng có chút năng lực đó, lần sau bản tọa nhất định sẽ giết ngươi!
Một giọng nói từ xa thẳm vang lên, sau đó từ lòng đất tỏa ra khói đen, khói đen bay khắp mọi nơi, Lục Ly cũng không cảm nhận thấy gì, chỉ có thể sử dụng Trật Tự Thần Liên đánh loạn vào xung quanh.
- Rầm rầm rầm!
Lục Ly bị trúng bảy, tám cái móng vuốt, vảy giáp trên người đã bị đánh nát mất hơn nửa. Toàn thân hắn cũng đầm đìa máu me, hắn cảm nhận được Ma Tôn kia đã trốn, trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối.
Hắn vẫn là chưa có kinh nghiệm chiến đấu với Ma Tôn, chắc chắn vừa rồi hắn đã đánh Ma Tôn kia bị thương, tiếc là không thể giết chết nó. Có lẽ Ma Tôn kia đã bị thương linh hồn, bị thương không hề nhẹ, nếu không đã không vội vàng trốn đi.
- Đi!
Ma pháp của Ma Tôn này rất phi thường, nếu như Lục Ly không đánh hắn bị thương, sợ là sẽ bị hắn đánh cho thừa sống thiếu chết. Lục Ly cũng không dám dừng lại, nhanh chóng bay đi. Sau khi bay được mấy vạn dặm, Phi Độ Hư Không thoát đi.
Liên tục Phi Độ Hư Không ba lần, hắn tìm được một nơi an toàn, thả ba vị Lãnh Chúa kia ra, dặn dò một câu:
- Canh phòng giúp ta, ta cần phải trị thương!
Ba người kia quan tâm hỏi thăm vài câu, Lục Ly cũng thuận miệng giải thích vài câu, rồi trực tiếp bế quan trị thương. Trong ba người có một người bị thương cũng rất nặng, nhưng chưa trị thương ngay, hai người đi tuần tra gần đó, một người bảo vệ ở bên cạnh chỗ ngồi của Lục Ly.