Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Vù!
Ba người bay trở về khom mình hành lễ, lão giả mũi ưng nói:
- Lục Đế, đã tiêu diệt xong tất cả!
- Tốt, chuẩn bị đi thôi!
Lục Ly khẽ gật đầu, khi hắn đang chuẩn bị Hư Không Họa Trận, đột nhiên từ phía sau trên ngọn núi lớn vang lên tiếng bước chân, tiếng bước chân rất nhẹ, nhưng sắc mặt ba người đều thay đổi lớn khi nghe thấy.
Có bước chân, có nghĩa là có người tới, thế mà Lục Ly và ba người kia đều không có bất kỳ cảm giác gì, người này đi tới mà thần không biết quỷ không hay.
Đám người Lục Ly lập tức đưa mắt nhìn qua, bọn họ nhìn thấy một người mặc áo trắng, tóc tai bù xù lão giả đi tới, lão giả này còn đi chân trần, nhìn rất là cổ quái.
Lão giả này với Nhân Tộc bình thường không có gì khác nhau, trên người cũng không có khí tức cường giả, nhìn giống như là một người dân bình thường, trên mặt hắn không có bất kỳ cảm xúc nào, như là một lão nông đang đi bộ ở nông thôn.
Nhưng sau khi Lục Ly nhìn thấy lão giả này lại dựng hết cả tóc gáy lên. Hắn không cảm nhận được bất kỳ khí tức gì từ lão giả này, nhưng lại đi đến không một tiếng động, không cần phải nói lão giả này mạnh hơn hắn rất rất nhiều.
Cho dù là cấp bậc của Tiêu Dao Đại Đế, Chúc Thiên Đại Đế, Lục Ly cũng có thể có cảm nhận được, kể cả thực lực trên người có che dấu như thế nào Lục Ly cũng có thể cảm nhận được.
Nói cách khác, lão giả này rất có thể là đạt cấp bậc Thánh Hoàng!
Mà toàn bộ Tam Trọng Thiên cũng chỉ có một Thánh Hoàng, quan trọng hơn đó là Lục Ly cảm thấy trên người lão giả này không có khí tức Nhân Tộc, vậy thì người này rất có thể là Ma Tổ!
Chỉ là Ma Tổ là ở hình dạng người như thế nào? Tạm thời Lục Ly có chút nghi ngờ và kinh ngạc, hắn âm thầm đề phòng. Ba vị Lãnh Chúa kia lại có chút mơ hồ, không hiểu từ lúc nào Nhân Tộc lại có cường giả phi thường như này.
Lục Ly nghĩ một chút, chắp tay khom người nói:
- Tại hạ Lục Ly, xin hỏi vị đại nhân này là...
Lão giả đứng trên bãi cỏ cách đám người của Lục Ly mấy trăm trượng, sắc mặt không thay đổi nói:
- Hỏi tên của bản tọa sao? Đã nhiều năm như vậy, cũng có chút quên mất, bản tọa chỉ nhớ là họ Hãn!
- Họ Hãn!
Bỗng nhiên sắc mặt của Lục Ly thay đổi hoàn toàn, Hãn Càn Vũ Chuẩn!
Đây là bốn họ chính ở Ma Uyên, Lục Ly đã từng gặp qua hai Ma Tôn họ Càn, họ Hãn ở Ma Uyên, vậy người này chính là Ma Tổ của Ma Uyên.
- Sợ à?
Lão giả liếc nhìn Lục Ly rồi cười vui vẻ, nói:
- Không phải vừa mới chém giết rất sảng khoái hay sao? Ngươi chính là thiên tài ưu tú nhất của Nhân Tộc, Lục Ly đúng không? Bổn tọa đã nghe nói về ngươi, chừng tuổi này đã có thể đạt tới Đế Cấp, ngươi cũng không tệ!
Ba vị Lãnh Chúa có cảm giác không ổn, sắc mặt ba người trở nên rất khó coi, thân thể khẽ rùng mình, đối mặt với một Ma Tộc, thậm chí ba người không có ý định chiến đấu. Ba người còn chưa đạt tới Chuẩn Đế, đối mặt với Ma Tôn cũng chỉ có thể chờ chết, bây giờ đối đầu với một Ma Tổ cũng chỉ giống như con kiến đối mặt Thần Long, khoảng cách quá lớn.
- Hây!
Lục Ly không do dự, trước tiên thả ra Thần Long Biến, Bác Long Thuật, Thiên Giáp Thuật, Nguyên Lực Chiến Giáp. Đồng thời lấy ra Trật Tự Thần Liên, ngưng tụ linh hồn chi kiếm, giải phóng pháp tướng.
Tóm lại, tất cả các pháp lực hộ mệnh và những chiêu thức mạnh nhất của hắn đều được hắn phóng ra, đối mặt với một Ma Tổ, hắn không có một chút tự tin nào cả, nhưng tình huống như thế này hắn chỉ có thể kiên trì đến cùng, không thể ngồi chờ chết được?
- Các ngươi mau trốn đi!
Lục Ly nổi giận gầm lên một tiếng, hắn thả ra linh hồn chi kiếm, pháp tướng gầm rú lao đi. Đồng thời hắn điên cuồng vung ra Trật Tự Thần Liên đánh thẳng về hướng của Ma Tổ. Hắn không hy vọng giết được Ma Tổ này, chỉ mong khiến hắn bị thương một chút, hắn cũng cảm thấy mãn nguyện.
- Ha ha!
Ma Tổ nở nụ cười, âm thanh có chút lạnh, lúc này linh hồn chi kiếm đã tiến vào bên trong linh hồn của Ma Tổ, nhưng lại giống như công kích với Thiên Tội Chân Nhân, xuyên vào trong đại dương, không có đến một chút gợn sóng.
Ma Tổ vẩy vẩy tay, một loạt các gợn sóng vô hình bay ra, trực tiếp phá hủy các pháp tướng đáng sợ của Lục Ly, giống như là một cái bọt khí bị một cơn gió lớn thổi nát.
- Xoẹt.
Lục Ly dùng Trật Tự Thần Liên quét tới, Ma Tổ kia đưa ra một bàn tay khô gầy bắt lấy Trật Tự Thần Liên, Trật Tự Thần Liên lại bị hắn bắt lại nhẹ nhàng. Lục Ly dùng tay ra sức kéo một cái, nhưng không chút nhúc nhích nào.
Lúc đầu ba vị Lãnh Chúa kia muốn chạy trốn, nhưng thấy toàn bộ cảnh này cũng không dám động, Lục Ly cắn răng nổi giận gầm lên một tiếng, buông Trật Tự Thần Liên ra, thân thể bay lên, trên móng vuốt sáng rực cùng nguồn sức mạnh lạnh lẽo, hung hăng chộp tới đầu của Ma Tổ.
Ma Tổ không hề di chuyển, chỉ cười nhạt, trong mắt của hắn phát ra một luồng sáng, sau đó trước mặt hắn hiện ra một luồng khí tức. Móng vuốt của Lục Ly đột nhiên không thể tiến về phía trước, cách mặt của Ma Tổ một trượng, lúc này Lục Ly và ba vị Lãnh Chúa cũng cảm thấy một nguồn sức mạnh vô cùng lớn, bốn người đều có cảm giác bị trấn áp, di chuyển khó khăn.
- Kết thúc rồi….
Trong lòng Lục Ly trầm xuống, sức chiến đấu chênh lệch quá lớn, trước mặt Ma Tổ, hắn cảm giác như mình biến thành một đứa trẻ con, xách kiếm gỗ mà muốn đi ám sát mãnh hổ, căn bản không cùng đẳng cấp với đối thủ này.
- Ta sắp phải chết rồi!
Trong lòng Lục Ly không quá sợ hãi, qua nhiều năm như vậy trải qua nhiều mối nguy hiểm sinh tử, hành tẩu trên con đường sinh tử nhiều lần như vậy, hắn có thể sống đến bây giờ, có thể tu luyện đạt đến Đế cấp, hắn cũng đã mãn nguyện rồi.
Hiện tại Lục Gia ở trong Tam Trọng Thiên cũng có chỗ đứng vững vàng, có Thiên Tội Chân Nhân, không ai dám động đến Lục Gia, bây giờ hắn chỉ có tiếc nuối là không thể để lại một đứa con, như vậy cũng là để cho đám thê thiếp một tia hy vọng. Cái chết của hắn lần này, có lẽ sẽ khiến cho rất nhiều thê thiếp của hắn đau lòng.