Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ba vị Lãnh Chúa kia đứng nhìn nhau, cũng không lập tức trốn đi, cũng không biết nói gì. Lục Ly ở bên, liếc qua thấy vẫn còn ba người, liền nói:
- Còn không đi? Chẳng lẽ các ngươi cũng muốn đầu hàng Ma Uyên?
Ba vị Lãnh Chúa nhìn nhau một cái, lão giả mũi ưng kia cắn răng quát khẽ:
- Đi!
Hắn đi đầu tiên, hai người còn lại cũng cắn răng đứng lên, hướng về nơi xa dứt khoát chạy như bay. Sau khi Lục Ly thấy đám ba người rời đi, trên mặt hắn lộ ra vẻ phức tạp, quyết định này một khi đã làm, hắn sợ là sẽ thân bại danh liệt, ba người này vừa trốn về, nhất định sẽ đem chuyện này của hắn truyền ra ngoài, đến lúc đó Tam Trọng Thiên sẽ bùng nổ, chắc chắn Lục Ly cũng sẽ mang tiếng xấu muôn đời.
Không chỉ hắn phải mang tiếng xấu, Lục Gia cũng sẽ bị mang tiếng xấu này, thanh danh Doãn Gia, Tượng Gia, Kỳ Gia, Hoắc Gia cũn đều bị ảnh hưởng. Nhất là Lục Gia, con cháu Lục Gia về sau cũng sẽ trở thành như loài chuột hoang, có lẽ ra ngoài Thần Khải thành cũng không dám.
Thế nhưng, Lục Ly cũng không lo lắng đến an nguy của Lục Gia, chỉ cần Thiên Tội chân nhân không chết, vậy thì sẽ không có ai dám động đến Lục Gia. Cho dù Thiên Tội chân nhân có chết đi, không phải vẫn còn Đại Ma Vương sao? Lục Ly tin tưởng, chỉ cần Đại Ma Vương còn ở Tam Trọng Thiên, thì chắc chắn sẽ không ngồi nhìn Lục Gia bị diệt vong.
Lục Ly thật sự muốn đầu hàng, cũng không phải là muốn đợi sau khi ba người kia rời đi mới tự sát!
Không phải Lục Ly sợ chết, mà là hắn nghĩ muốn… liều một phen, hắn muốn thấy sau khi đầu hàng, có thể có cơ hội chạy thoát hay không, trốn về Nhân Tộc bên kia!
Liều!
Không sai, Lục Ly là nghĩ liều một phen, hắn cũng không phải là không có tiền vốn, hắn có hy vọng sống tiếp, có cơ hội chạy thoát!
Trước đây hắn có lấy được một hòm bảo vật, một hạt châu vô danh, ở trong cung điện dưới lòng đất của Thánh Kỳ Sơn. Cái hạt châu vô danh này cũng không có tác dụng quá lớn, tác dụng duy nhất là có thể trợ giúp người dùng Độ Kiếp ngay lập tức.
Thế nhưng bây giờ Lục Ly lại nghĩ tới một tác dụng, cái hạt châu vô danh này có lẽ có thể giúp hắn giữ nguyên bản tâm, không bị ma hoá hoàn toàn.
Hắn có thể để một sợi chủ hồn đặt vào bên trong hạt châu Vô Danh, như vậy một sợi chủ hồn này có thể luôn tinh khiết, như vậy hắn sẽ không bị ma hoá hoàn toàn. Chỉ cần không bị ma hoá hoàn toàn, vậy thì hắn vẫn còn có cơ hội, còn hy vọng có một lần nữa biến về con người thuần chủng!
Chỉ cần có một tia hy vọng, Lục Ly sẽ không từ bỏ. Thanh danh đối với hắn mà nói cũng không quan trọng, còn sống mới là quan trọng nhất, nếu như hắn đi vào bên trong, Ma Đầu phát hiện không hợp lý, Ma Tổ này muốn biến hắn thành ma nô, vậy thì hắn chắc chắn sẽ trực tiếp bạo phát.
- Rất tốt!
Trên mặt Ma Tổ cười vui vẻ, nói:
- Lục Ly, đi theo bản tọa thôi.
Lục Ly khẽ gật đầu, Ma Tổ vung tay lên mang Trật Tự Thần Liên trả lại cho Lục Ly. Thân thể hắn đi tới trong nháy mắt, một tay nắm lấy bả vai Lục Ly, sau đó hắn lại có thể xé rách hư không mang theo Lục Ly tiến vào, hai người biến mất ở bên trong hư không.
Lục Ly cảm giác ở trong hư không không bao lâu, Ma Tổ một lần nữa xé rách hư không, sau đó xuất hiện ở trong một cái sơn động, bên trong sơn động này rất lộng lẫy, bên trong lại có một cái Cung Điện nhỏ, trong cung điện có mấy “người”.
- Thiên Thánh Tổ!
Mấy người kia vội vàng đứng dậy và quỳ trên mặt đất hành lễ, Ma Tổ vẫy tay nói:
- Mở Thánh Ma Trận ra, ta muốn đi thánh Ma Sào!
- Tất cả đều là Ma Tôn?
Lục Ly hơi kinh ngạc liếc nhìn một chút, những Ma Tôn này vì sao tất cả đều là hình người? Chẳng lẽ Ma Tôn đều có thể hóa thành hình người sao? Mấy Ma Tôn bên kia cũng rất kinh ngạc, không biết Ma Tổ bắt về một tên Nhân Tộc làm gì?
Mệnh lệnh của Ma Tổ không ai dám hoài nghi, lập tức có một Ma Tôn đi lại gần bên trong tòa thành, Ma Tổ này cũng không giải thích gì, mang theo Lục Ly tiến vào bên trong tòa thành. Bên trong tòa lâu đài này có một cái tế đàn, có chút giống với tế đàn trước đây bị Lục Ly phá hủy, thế nhưng nhỏ hơn rất nhiều.
Tế đàn mở ra, Ma Tổ mang theo Lục Ly tiến vào, một đạo ánh sáng màu đen lấp lánh, Lục Ly cùng Ma Tổ biến mất ở trong tế đàn. Lần dịch chuyển này lâu hơn, dịch chuyển mất nửa canh giờ, Lục Ly phát hiện đi tới bên trong một tòa đại điện nguy nga lộng lẫy hơn.
- Nơi này hẳn là Thánh Ma Sào!
Lục Ly cảm ứng một chút, phát hiện bốn phía có rất nhiều khí tức rất mạnh, hắn không dám thần niệm thăm dò, thành thật đi theo Ma Tổ tiến lên. Ma Tổ đi ra ngoài, bên ngoài có hai Ma Chủ thủ hộ, mà lại đều là hóa thành hình người, thế nhưng trên mặt hai Ma Chủ này có các loại hình xăm, nhìn rất là quỷ dị.
Thẳng đường đi tới, trên đường đều là Ma Chủ, toàn bộ đều biến thành hình người, Ma Chủ nhìn thấy Ma Tổ đều nằm sấp trên mặt đất, trong mắt đều là vô cùng thành kính cùng.
Ở trong cái Thánh Ma Sào này đúng là một cái Cung Điện dưới đất, đi liên tục mất nửa nén hương, đi vào một ngôi đại điện, ở đây Lục Ly thấy rất nhiều Ma Tôn, khoảng chừng mười mấy tên. Những Ma Tôn kia nhao nhao hành lễ với Ma Tổ, nhìn thấy Lục Ly cũng rất ngạc nhiên, bọn hắn đều có thể cảm giác được, Lục Ly là một con người thuần chủng. Một người thuần chủng Đế cấp, thế mà tiến vào Thánh Ma Sào.
- Mở thánh trì ra, để hắn tiến vào tiếp nhận nước thánh rửa tội một chút!
Ma Tổ vẫy tay, một đám Ma Tôn lập tức bừng tỉnh, cũng đều bừng tỉnh hiểu ra ý của Ma Tổ, một đám người nhìn Lục Ly ánh mắt trở nên thú vị, đã có người nhận ra thân phận của Lục Ly.
- Lục Đế đúng không? Đi theo chúng ta.
Hai Ma Tôn đi tới, Lục Ly chỉ có thể chắp tay hướng về Ma Tổ, sau đó đi theo hai Ma Tôn này đi hướng về sau điện, sau khi rẽ qua mấy cái tòa thành đã tới một cái tòa thành rất lớn. Đẩy cánh cửa tòa thành ra, bên trong có một cái bể màu vàng lấp lánh, cái bể không lớn, bên trong là chất lỏng màu vàng óng.