Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tiêu diệt toàn bộ hơn một ngàn minh vệ mật thám đối với Lục Ly mà nói, như là giết gà dùng dao mổ trâu, đừng nói là hắn cho dù Lãnh Chúa bình thường ra tay cũng không phải việc khó. Lục Ly làm chuyện đó mà nói càng như là mây bay như nước chảy, dạo qua một vòng những người ở ngoài dãy núi xung quanh, toàn bộ hơn nghìn người kia đã chết trong lặng lẽ.
Xử lý tất cả quân sĩ bên ngoài, Lục Ly chậm rãi đi về hướng Núi Đào Nguyên, hắn ra lệnh, để Huyết Linh Nhi đi phá vỡ Thần Văn Pháp Trận của Núi Đào Nguyên.
- Vù vù!
Khả năng phá trận của Huyết Linh Nhi vô cùng kinh khủng, lúc Lục Ly đang ung dung từ từ đi đến dưới chân Núi Đào Nguyên, ánh sáng của Thần Văn Pháp Trận chỉ còn lấp lánh, sau đó biến mất toàn bộ, Núi Đào Nguyên hiện ra trước mặt của Lục Ly.
- Vù vù vù!
Hơn một vạn quân đội đóng quân trong Núi Đào Nguyên đều bị kinh động, vô số quân sĩ bay lên không, từng đạo thần niệm quét nhìn bốn phía, rất nhanh khóa chặt Lục Ly.
- U…
Tiếng kèn thê lương vang lên, đây là âm thanh cảnh báo, bên trong một cái tòa thành trên đỉnh núi Đào Nguyên, một vị Lãnh Chúa hậu kỳ võ giả chậm rãi đi ra. Hắn ở trên cao nhìn xuống nhìn qua thấy Lục Ly đứng ở dưới núi Đào Nguyên, trên mặt đều là vẻ mặt chăm chú.
Nơi này là Núi Đào Nguyên, là một trong vùng đất trù phú tài nguyên quang trọng nhất của Chúc gia, là huyết mạch của Chúc gia, lại có thể có người dám công kích nơi này? Công kích nơi này cũng giống như là tuyên chiến với Chúc gia.
Dưới tình hình hiện tại ở Tam Trọng Thiên, ai dám khai chiến với Chúc gia? Cho dù là Thiên Tội Chân Nhân cũng không dám tùy tiện động đến Chúc gia? Giải thích duy nhất là người này là một kẻ điên, là một lão ma ngông cuồng kiêu ngạo, có lẽ là một lão ma đầu có thù Chúc gia.
Mặc kệ người này là ai, Lục kiếp hậu kỳ của Chúc gia đều biết có phiền phức, hắn phất tay, lập tức một người tiến vào bên trong tòa thành, dịch chuyển đi Chúc Đế Thành, đi lấy viện binh.
Lục Ly đeo mặt nạ, người này dò xét không ra khuôn mặt của Lục Ly, còn tu luyện loại bí thuật kia mà Thiên Thánh tổ ban cho, trưởng lão của Chúc gia cảm ứng không ra cảnh giới và khí tức Lục Ly, cho nên căn bản không biết Lục Ly là ai.
- Rất tốt!
Lục Ly tiến hành liên tục Đại Đạo Chi Ngân, Sau khi hắn phát hiện có người dịch chuyển rời đi, trong mắt lập tức lộ ra vẻ khát máu. Chỉ cần có người dịch chuyển ra ngoài cầu viện, vậy những người còn lại cũng không cần phải sống.
- Vù!
Trưởng lão của Chúc gia bay lên giữa không trung, lạnh lùng nhìn qua Lục Ly nói:
- Tại hạ là Chúc Xà, trưởng lão của Chúc gia, ta không biết ngươi là ai, nhưng ta nói cho ngươi biết nơi này là Núi Đào Nguyên, nếu ngươi dám công kích nơi này, cũng chính là tuyên chiến với Chúc gia. Coi như ngươi có thể giết hết bọn ta, ta nghĩ Đại Đế của ta chắc chắn sẽ điều tra ra ngươi, tìm tới ngươi. Hiện tại vạn người của Tam Trọng Thiên đồng lòng, đều chống lại Ma Uyên, Thiên Tội Chân Nhân đã hạ lệnh bất cứ kẻ nào không được gây nội chiến, tàn sát lẫn nhau. Nếu các hạ dám động thủ, vậy thì cũng là kẻ thù của toàn bộ Tam Trọng Thiên!
- Ha ha ha!
Lục Ly cười lớn, trong mắt đều là ánh mắt hung dữ, hắn lạnh giọng nói:
- Năm đó lúc Đại Đế các ngươi giúp đỡ Thương gia công kích Doãn gia, tại sao không nói như thế này? Lúc công tử Chúc Phạm nhà ngươi lén lút tiêu diệt An gia tại sao không nói như này? Chỉ cho Chúc gia các ngươi phóng hỏa, không cho phép người khác đốt đèn sao? Thiên hạ này có đạo lý như vậy sao?
Mắt của Chúc Xà co rụt lại, người này hiểu rất rõ sự tình của Chúc gia, xem ra chuyện hôm nay không thể giải hòa. Hắn nghĩ nói nhiều lời để kéo dài thời gian một chút, Lục Ly liền không cho hắn cơ hội, ép buộc động thủ.
Nơi này chỉ có một vị Lãnh Chúa, còn lại đều là bốn quân sĩ Ngũ kiếp, đánh giết những người này hắn đều không cần sử dụng Nguyên lực, cũng không cần sử dụng bảo vật. Hắn đi chậm rãi hướng về Núi Đào Nguyên, từng đạo Phong Hồn Thuật được phóng thích ra, linh hồn của hắn công kích mạnh mẽ cỡ nào? Hễ là người bị Phong Hồn Thuật công kích lập tức ôm đầu quay cuồng, lăn lộn mấy lần là linh hồn bị chôn vùi.
- A...
Vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên, từng đội từng đội quân sĩ từ giữa không trung lăn xuống, sau đó thất khiếu chảy máu, lăn xuống ở trong núi Đào Nguyên, biến thành từng cỗ thi thể.
Năm trăm, một ngàn, ba ngàn!
Lục Ly đồ sát loại quân sĩ cấp thấp này hiệu suất rất cao, hắn chỉ đi hướng về trước mặt vài chục bước, đã có mấy ngàn quân sĩ ngã lăn xuống, thất khiếu chảy máu mà chết, chôn vùi linh hồn, hồn bay phách tán.
- Cái này, cái này, cái này!
Vẻ mặt Chúc Xà hoảng sợ, Lục Ly cũng không có bất kỳ động tác gì, lại nhẹ nhàng tiêu diệt mấy ngàn quân sĩ? Chuyện này chỉ có một loại thủ đoạn có thể giải thích, cái kia chính là công kích linh hồn.
Lục Ly là một tên cường giả linh hồn!
- Giết…
Không có cách khác, Chúc Xà nổi giận gầm lên một tiếng, nếu như hắn còn không xuất thủ, hơn một vạn quân sĩ kia rất nhanh đều sẽ chết hết. Hắn lấy ra một kiện bảo vật, đó là một cái lư hương, bên trong cái Lô Tử này phóng xuất ra một chút hương khí, có thể mê hoặc quân địch, sau đó hắn sẽ đánh lén chết.
Lư hương kia bay lượn ở giữa không trung, quay xung quanh Lục Ly một vòng, Lục Ly cũng ngửi thấy những cái kia mùi thơm nhàn nhạt, trong mắt của hắn trở nên mơ hồ, dường như bị những hương khí này mê hoặc.
- Tốt!
Lập tức Chúc Xà mừng rỡ, trong tay xuất hiện một con dao ngắn, thân thể biến thành ánh sáng lấp lánh, hung hăng đâm tới đầu Lục Ly. Nhưng lúc hắn tới gần Lục Ly, đột nhiên hắn phát hiện không đúng. Bởi vì đột nhiên ngay lúc này con mắt của Lục Ly trở nên sáng rõ, bên trong đều là suy nghĩ giết chóc nồng đặc.
- Hưu!
Một cái bàn tay lớn của Lục Ly như tìm kiếm U Hồn, Lúc Chúc Xà không kịp phản ứng phia trước đã nắm cổ hắn, tiếng cười lạnh Lục Ly vang lên:
- Chỉ bằng chút thủ đoạn nhỏ ấy ngươi nghĩ có thể giết ta sao? Nực cười!