Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Càn Chủy mang theo hai người bước nhanh tiến lên, đi qua tầng tầng bảo vệ của tòa thành, đã đi qua mười mấy cái đại điện, rốt cục đã tới một cái tòa thành.
Trong lúc đi Lục Ly âm thầm kinh ngạc, đoạn đường này thế mà có ít nhất hơn vạn quân sĩ cùng cường giả bảo hộ, muốn lén lút đến nơi này, tuyệt đối không thể.
Thông đạo liên tiếp Ma Uyên cực kỳ lớn, Lục Ly tiến vào một đại điện khoảng chừng mười dặm, trong đại điện này có rất nhiều truyền tống trận, lít nha lít nhít chừng mấy trăm, cuối đại điện là một cái lỗ đen nhánh, tựa như miệng cự thú, xem làm cho người kinh hãi.
Lối đi này có bốn Ma Tôn trấn thủ, bốn Ma Tôn kia niên kỷ đều khá lớn, rất rõ ràng là loại Ma Tôn sắp chết, đến đây trấn thủ cửa thông đạo.
Lục Ly nghĩ đến trước đó Tiêu Dao Đại Đế đánh lén rất nhiều lần, đều muốn hủy lối đi này, nhưng thủy chung không thành công. Hiện tại hắn ở đi bên trong, minh bạch vì sao vẫn luôn thất bại.
Muốn vô thanh vô tức tiến vào nơi này, căn bản không có khả năng, những đại điện này không chỉ có quân đội và cường giả trấn thủ, còn có pháp trận, trừ khi cường công, nếu không không có bất kỳ biện pháp nào đến nơi này.
Muốn cường công, dựa vào một hai Đế cấp khả năng gần như là không, coi như Tiêu Dao Đại Đế và Chúc Thiên Đại Đế liên thủ cường công cũng vô dụng. Nếu Thiên Tội Chân Nhân tới, vậy thì có thể dẹp xong. Vấn đề là Ma Tổ của đối phương sẽ không ngồi yên không lý đến, đoán chừng trước khi Thiên Tội Chân Nhân đánh xong, hai Ma Tổ đã truyền tống đến đây.
Trong tay Càn Chủy xuất hiện một tấm lệnh bài, đây là lệnh bài của Thiên Thánh Tổ, lệnh bài này vừa ra, bốn Ma Tôn thủ hộ ở cửa động lập tức tránh qua. Càn Chủy phất tay mang theo hai người tiến vào trong thông đạo, Lục Ly vừa mới bước vào thông đạo, liền cảm giác trời đất quay cuồng, tựa hồ qua lại ở trong đường hầm không thời gian.
Cũng không biết xuyên qua bao lâu, là một hai tháng, hay dăm ba tháng, Lục Ly đã có chút mơ hồ, hắn bị xoay đến chóng mặt, không phân rõ Đông Nam Tây Bắc, cũng chia không rõ thời gian.
Cái truyền tống này không có thương tổn với linh hồn, Lục Ly cảm giác linh hồn không bị ảnh hưởng quá lớn. Đương nhiên nếu có ảnh hưởng, sợ là quân sĩ bình thường của Ma Uyên không thể truyền tống tới.
Lục Ly cảm giác hai chân rơi xuống đất, lập tức mở mắt, hắn phát hiện mình đứng ở trong một gian đại điện, lớn giống như cái trước, cũng có vô số truyền tống trận.
Rất rõ ràng, nhiều truyền tống trận như vậy, là dùng để truyền tống đại quân, nếu không nhiều quân đội như vậy, giống như triệu tập đi Tam Trọng Thiên, nhiều truyền tống trận như vậy không ngừng vận hành mà nói, tốc độ quân đội được triệu tập sẽ cực nhanh.
Đồng dạng, bên này cũng có bốn Ma Tôn trấn thủ, sau khi Càn Chủy tới, bốn người này lập tức hành lễ, địa vị của Càn Chủy ở Ma Uyên vẫn rất cao.
Bốn Ma Tôn nhìn lướt qua Kỳ Thiên Ngữ, cũng không quá để ý, nhìn thấy Lục Ly trong mắt liền lộ ra lãnh ý, một Ma Tôn hừ lạnh hỏi:
- Càn Chủy đại nhân, vì sao dẫn một tạp chủng Nhân tộc đến Thánh Uyên
- Đúng vậy, tạp chủng Nhân tộc có tư cách gì đặt chân Thánh Uyên chúng ta.
Một Ma Tôn khác cũng nói.
Đôi mắt Lục Ly lạnh lẽo, nhưng không có phát tác, trong tay Càn Chủy xuất hiện một lệnh bài, giải thích nói:
- Đây là mệnh lệnh của Thiên Thánh Tổ, các ngươi muốn hỏi đi hỏi Thiên Thánh Tổ đi.
Bốn Ma Tôn hừ hừ, không tiếp tục nhiều lời, Càn Chủy khua tay nói:
- Mở truyền tống trận, ta muốn dẫn bọn hắn đi Thánh Sơn.
- Thánh Sơn.
Sắc mặt bốn Ma Tôn lần nữa lạnh lẽo, Thánh Sơn chính là trung tâm của Ma Uyên, là địa phương Nguyên Thánh Tổ đang ở, rất nhiều Ma Chủ cũng không có tư cách bước vào. Nhân loại tạp chủng nhỏ bé này lại có tư cách đi Thánh Sơn, Kỳ Thiên Ngữ coi như xong, một Nhân tộc cũng có thể đi thánh địa kia.
Càn Chủy không có giải thích nhiều, chỉ vung vẩy lệnh bài trong tay, một Ma Tôn cực kỳ bất mãn đi đến bên cạnh truyền tống trận, kích hoạt lên.
Lục Ly cố nén nộ khí, không nói một lời. Mặc dù bây giờ tính cách của hắn đại biến, nhưng vẫn còn lý trí, nơi này là đại bản doanh của Ma Uyên, ở chỗ này làm loạn, vậy hắn sẽ vĩnh viễn lưu lại nơi này.
Hắn theo Càn Chủy, Kỳ Thiên Ngữ đi vào truyền tống trận, lần này không có truyền tống quá lâu, chỉ truyền tống hai ba ngày, hắn xuất hiện ở trong một ngọn núi lớn, sau khi đi ra không dám thi triển thần niệm, mà dùng con mắt quan sát bốn phía.
- Ách…
Nhìn mấy lần, Lục Ly không khỏi ngạc nhiên, Ma Uyên ở trong lòng hắn hẳn là ma khí thao thiên, hắc vân dày đặc, lờ mờ như Địa Ngục. Không nghĩ tới xung quanh cực kỳ thường xinh đẹp, trời trong gió nhẹ, non xanh nước biếc, nếu không phải thấy phụ cận có quân sĩ Ma Uyên, vậy hắn khẳng định nghĩ nơi này là Tam Trọng Thiên.
Linh khí ở nơi này rất nồng đậm, còn nồng đậm hơn một vài bảo địa của Tam Trọng Thiên gấp trăm lần. Phong cảnh cực kỳ xinh đẹp, nơi xa có thể nhìn thấy từng tòa thành, tiên khí mờ mịt, cảm giác giống như tiên cảnh.
Bọn hắn xuất hiện ở trên một quảng trường, trên quảng trường có pho tượng, là một lão giả cơ trí nhỏ gầy, nếu chỉ nhìn ngoại hình, thì không khác một lão giả Nhân tộc chút nào.
- Càn Chủy đại nhân!
Lục Ly nhịn không được truyền âm hỏi:
- Vì sao cường giả Thánh Uyên và Nhân tộc chúng ta ngoại hình không sai biệt lắm?
- Cái gì gọi là cùng các ngươi không sai biệt lắm?
Càn Chủy cười lạnh:
- Hoàng tộc Ma Uyên chúng ta vẫn luôn có ngoại hình như vậy, chúng ta chỉ ở thời điểm chiến đấu mới biến thân. Đây cũng không phải độc quyền của Nhân tộc các ngươi, toàn bộ Đại Thế Giới, rất nhiều chủng tộc đều có ngoại hình như vậy, ngươi đừng có quơ cái tốt về mình.
- Ách…
Lục Ly nao nao, không nghĩ tới còn có chuyện như vậy, quân sĩ Ma Uyên bình thường giống như quái thú, Hoàng tộc lại giống Nhân tộc, thế gian này có quá nhiều sự tình kỳ diệu, Tạo Vật Chủ thật thần kỳ.
Càn Chủy đi đến trước một thành trì, Kỳ Thiên Ngữ đi theo hắn, Lục Ly vội vàng đuổi theo.