Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một lão giả Ma Uyên, liếc nhìn đám người Lục Ly nói:
- Có lẽ các ngươi đều đã biết quy củ, bản tọa nhắc qua một lần nữa, không được hạ sát thủ, nếu như xuất hiện tử vong, trực tiếp xử phạt vào thánh ngục mười vạn năm, ai cầu tình cũng vô dụng. Không cần biết các ngươi dùng biện pháp gì, chỉ cần có thể leo lên đỉnh núi nhanh nhất, người xếp mười hạng đầu sẽ có cơ hội tiến vào Thiên Trì tu luyện mười năm. Hiện tại ta tuyên bố giao đấu chính thức bắt đầu, chư vị lên núi đi!
Lão giả này lời vừa dứt, cường giả Ma Uyên đã lập tức leo lên Thánh Long Sơn, Kỳ Thiên Ngữ cũng nhanh chóng chạy đi, không có người nào phi hành, tất cả đều dựa vào hai chân leo lên Thánh Long Sơn.
Sau khi hầu hết mọi người tiến vào đại sơn, Lục Ly mới chậm rãi đi đến, thời điểm đi đến chân núi hắn phát hiện Tinh đại nhân cũng không có lên núi, mà chậm rãi đi về phía ngọn núi giống như hắn.
Mấy trăm người phía trước đã tiến vào trong núi lớn, biến mất vô tung vô ảnh. Rõ ràng sương mù nơi này có tác dụng ngăn cách thần niệm, nếu không phải vậy thì mọi người đã tiến vào một cái tiểu thế giới khác, một thế giới bên trong Thánh Long Sơn.
Lục Ly không hiểu gì về Thánh Long Sơn, cũng không có người nào giải thích cho hắn, nhưng Lục Ly không quan tâm lắm, có thể lên thì lên, không thể lên thì thôi.
Hắn nhìn thấy Tinh đại nhân không tiến vào, bước chân lại thả chậm một lần nữa, chờ Tinh đại nhân biến mất ở trong sương mù trắng, hắn mới chậm rãi đi vào theo một phương hướng khác.
Nhìn thấy Lục Ly cẩn thận như vậy, ánh mắt vô số hoàng tộc lộ ra vẻ khinh bỉ, nhân tộc xếp hàng tướng thật là hèn nhát, thế mà lại tiến vào cuối cùng. Hắn sợ có Ma Tôn tìm hắn để gây sự sao, thế nhưng ngẫm lại kẻ đã đầu hàng thì khẳng định không phải mặt hàng gì tốt.
- Ha ha, tên rác rưởi nhân tộc này cho rằng đi cuối cùng là không sao ư, hắn quá ngây thơ rồi!
- Đúng đấy, vừa mới đến Thánh Sơn đã đả thương Càn Hồng đại nhân, hắn cho rằng chuyện dễ dàng bỏ qua như vậy sao?
- Tộc huynh của Càn Hồng đại nhân là Càn Cương đại nhân đã bắn tiếng, nhất định lần này phải cho tên nhân tộc kia nếm hết mùi đau khổ. Có lẽ Càn Cương đại nhân đã sớm có bố trí, chỉ cần tên nhân tộc này đi vào, chắc chắn sẽ bị bắt lại.
- Ha ha ha, Càn Cương đại nhân là một trong những niềm tự hào của hoàng tộc chúng ta, nếu hắn đã quyết định, vậy lần này có trò hay để nhìn rồi.
- Không chỉ là Càn Cương đại nhân, còn có Càn Lưu đại nhân cũng lên tiếng, lần này phải cho hai tên nhân tộc kia đẹp mặt. Tên Càn Thiên Ngữ kia được Vân Thánh Tổ thu làm đồ đệ, liền cho rằng có thể gà mái biến thành phượng hoàng sao, nằm mơ!
- Hắc hắc, ta rất mong chờ, nhìn thấy bộ dạng bò ra của hai tên nhân tộc này.
Phía dưới trở nên huyên náo, có hoàng tộc lấy ra lều vải bàn ghế, nhàn nhã ngồi ở chỗ này, cũng có hoàng tộc ngồi xuống chân núi, chờ đợi kết cục.
Bọn họ chờ ở chân núi, không tiến vào Thánh Long Sơn, vậy cũng không cách nào dò xét tình huống bên trong. Lục Ly đoán không sai, mây mù bên trong Thánh Long Sơn có thể ngăn cách thần niệm, bên trong cũng tự thành một giới, trừ phi là cường giả cấp Thánh Tổ, nếu không các cường giả còn lại không dò xét được tình huống bên trong.
- Ông!
Sau khi Lục Ly tiến vào bên trong, cảm thấy có ánh sáng lóe lên, thế giới trước mắt thay đổi lớn. Núi vẫn là núi, sương mù vẫn là sương mù, nhưng ngoài núi và sương mù ra, hắn không thấy được cái gì khác.
Không thấy thế giới bên ngoài, không thấy hoàng tộc Ma Uyên, bốn phía là một mảnh trắng xoá, không có ai, cũng không có bất kỳ sinh mệnh gì, thần niệm dò xét không đến trăm trượng.
Quan trọng nhất là, nơi này còn có trọng lực cường đại, Lục Ly cảm giác vừa tiến vào thân thể đã có chút không đứng nổi.
- Ừm, dưới mặt đất còn có Thần Văn cường đại!
Lục Ly cảm ứng được dưới lòng đất có thần văn dao động, hắn không vội vã di chuyển, mà nhắm mắt lại điều khiển Đại Đạo Chi Ngân đi cảm ứng tình hình bốn phía.
Sau khi cảm ứng một phen xác định xung quanh không có ai, hắn mới thả Huyết Linh Nhi ra, để nàng đi dò xét tình huống. Nếu như có thể phá vỡ Thần Văn nơi này, vậy Lục Ly lên núi sẽ rất dễ dàng. Không có Thần Văn pháp trận trói buộc, coi như ngọn núi này cao trăm vạn dặm, hắn cũng có thể nhanh chóng leo lên đến đỉnh núi.
Hắn ngồi xếp bằng ngay tại chỗ, âm thầm chờ đợi, hắn tin tưởng ngọn núi này sẽ không dễ dàng leo lên như vậy, nếu không khảo nghiệm sẽ không có ý nghĩa nữa. Hắn đoán muốn bò lên đỉnh núi ít nhất cũng phải một hai tháng, đã như vậy hắn ở đây đợi mấy ngày cũng không ảnh hưởng toàn cục.
Thời gian trôi qua từng chút từng chút, bốn phía an tĩnh đến đáng sợ, không có bất kỳ âm thanh gì, cũng không có quái vật đến công kích hắn. Lục Ly nghĩ một mực ngồi ở đây, chờ cường giả Ma Uyên đến đưa hắn đi ra ngoài cũng là một cách rất an toàn.
Chớp mắt đã ba ngày trôi qua, giọng nói của Huyết Linh Nhi vang lên:
- Chủ nhân, nơi này có một cái Thiên Địa Thần Trận vô cùng cường đại và huyền diệu, thậm chí có thể nói là mênh mông. Dựa vào năng lực của ta muốn phá vỡ cái thần trận này là không thể nào.
- Không có khả năng?
Lục Ly hơi chút thất vọng, nếu đã như vậy hắn cũng lười động, cứ ở chỗ này chờ đợi giao đấu kết thúc là được. Không có khả năng những cường giả Ma Uyên kia đi bốn phía tìm hắn, khẳng định bọn họ cũng muốn leo lên đỉnh, giành lấy danh ngạch tiến vào Thiên Trì.
- Tuy nhiên.
Huyết Linh Nhi quay xe, truyền âm nói:
- Ta vẫn có thể cảm ứng được các khu vực nguy hiểm ở đây, nếu chủ nhân muốn đi lại, ta có thể chỉ đường giúp ngươi.
- Ồ!
Hai mắt Lục Ly lập tức sáng lên, vốn không định đi, nhưng bây giờ tâm lại lập tức động.
Càn Chủy đã nói qua, nơi này nguy cơ trùng trùng, coi như hắn cũng không tới được chủ phong. Nếu như Huyết Linh Nhi có thể cảm giác được nguy hiểm, vậy hắn có thể nhẹ nhõm lách qua, sau đó trực tiếp chạy đến thứ phong, cơ hội của hắn so với phần lớn Ma Tôn đều lớn hơn nhiều.