Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hai Ma Tổ thế như chẻ tre, như kiếm bén đâm vào, nơi đi qua cường giả nhân tộc chỉ có thể tháo chạy. Thần văn mà Thiên Tội Chân Nhân bày ra từng chút một bị phá vỡ, phòng tuyến này không lâu sau sẽ bị xuyên qua.
Khi phòng tuyến bị xuyên qua, không còn pháp trận thần văn phụ trợ, Chúc Thiên Đại Đế, Tử Vân Chân Nhân sẽ không đỡ nổi một đòn của hai Thánh Tổ, đến lúc đó ai dám đi ngăn cản mũi nhọn của hai Ma Tổ?
Một khi phòng tuyến phá vỡ, hai Ma Tổ dẫn dắt đại quân Ma Uyên tiến quân thần tốc, chiến khu bắc bộ sẽ tan tác trong tích tắc. Đến lúc đó không biết có bao nhiêu quân sĩ, cường giả bị đồ sát, nhân tộc sẽ mất thành mất đất, rất có thể không giữ được Phi Hỏa đại lục.
Thiên Tội Chân Nhân đang chạy gấp về, nhưng truyền tống cần một ngày, đám người Chúc Thiên Đại Đế không có tự tin thủ vững thêm một ngày. Vừa rồi Tử Vân Chân Nhân suýt chút bị giết, giờ phút này đã tổn hại nặng bất đắc dĩ lui xuống.
Ầm!
Đằng trước truyền đến một chuỗi tiếng nổ, tiếp đó một bóng dáng khôi ngô bị nặng nề đánh bay, vảy giáp màu đen trên người bị đánh rớt hơn một nửa, một cánh tay và nửa bả vai đã mất, hơi thở trên người yếu ớt như du hồn, dường như tùy thời sẽ chết.
- Nghịch Long tộc trường, ngươi thế nào rồi?
Có một cường giả bay qua đón lấy người này.
Chúc Thiên Đại Đế nhìn lướt qua, cắn răng mang người lại lần nữa xông lên trên, hắn trầm giọng quát:
- Mang Nghịch Long Tường xuống chữa thương, cấp Đế khác theo ta lên, chúng ta nhất định phải kiên trì thêm nửa ngày, phải đợi Chân Nhân trở về, nếu không thì chiến khu bắc bộ sẽ tiêu tùng!
- Còn có thể kiên trì sao?
Đám người Dương Đế thầm đánh trống rút lui, mới chỉ nửa ngày mà Tử Vân Chân Nhân bị tổn hại nặng, Nghịch Long Tường bị tổn hại nặng, phỏng chừng đợi lát nữa sẽ đến lượt Chúc Thiên Đại Đế? Một khi Chúc Thiên Đại Đế bị tổn hại nặng hoặc là chết trận thì cấp Đế khác còn dám đi lên sao?
Một đám cấp Đế biết rõ nếu không chặn đứng thì hậu quả là cái gì? Tất cả cấp Đế cắn răng đi theo xông lên, một ít cấp Đế âm thầm quyết định, cho dù chết cũng phải ngăn lại nửa ngày, nhất định phải đợi Thiên Tội Chân Nhân trở về.
Ầm ầm ầm ầm!
Chúc Thiên Đại Đế mang theo một đám cấp Đế xông tới, tấn công Ma Tổ và Ma Tôn từ các mặt. Tiếc rằng bọn họ có thể đánh bại, đánh lui Ma Tôn, nhưng công kích của bọn họ chẳng là gì đối với hai Ma Tổ.
Ầm!
Hơn nửa canh giờ sau, một cấp Đế tổn hại nặng hôn mê, nếu không nhờ một cấp Đế khác nhanh chóng cứu viện thì hắn chắc chắn bị giết.
Lại qua nửa canh giờ, thân thể Chúc Thiên Đại Đế bị một cột sáng màu đen đánh trúng, bay ngược ra, ngực xuất hiện một lỗ máu, bị xuyên thủng.
- Bảo hộ Chúc đại nhân rút đi trước!
Dương Đế thấy thế lập tức bay về phía Chúc Thiên Đại Đế, cấp Đế khác không còn chiến ý, e rằng không giữ được phòng tuyến này rồi.
- Ha ha, còn muốn trốn?
Một tiếng cười lạnh lẽo vang lên, tiếp đó trên hư không xuất hiện một hư ảnh to lớn, giống như người khổng lồ đội trời đạp đất. Hơn nữa người khổng lồ này là thực thể, Thiên Thánh Tổ lộ ra chân thân, định hạ gục Chúc Thiên Đại Đế.
Một đám cấp Đế hoàn toàn thay đổi sắc mặt, nếu Chúc Thiên Đại Đế bỏ mình thì sẽ là tổn thất to lớn cho nhân tộc. Hai cấp Đế biểu cảm đanh lại, chuẩn bị đi lên liều mạng.
Xoẹt!
Vào thời khắc này, trên cửu thiên sáng lên một ánh kiếm màu vàng, cảm giác ánh kiếm này giống như thiên ngoại phi kiếm, mang theo hơi thở bá tuyệt vô thượng, cùng với ý chí hủy diệt tất cả đâm nhanh xuống dưới, mục tiêu bị tập trung rõ ràng là Thiên Thánh Tổ.
- A? Thánh Hoàng?
Thiên Thánh Tổ ngước lên đỉnh đầu, trong mắt tràn ngập kinh ngạc. Đòn công kích này tuyệt đối phải là Thánh Hoàng mới có thể phát ra. Thiên Tội Chân Nhân đã đấu với hắn nhiều lần, chưa thấy thả ra công kích như vậy bao giờ.
Tức là, nhân tộc còn có một Thánh Hoàng?
- Lùi!
Thiên Thánh Tổ cơ hồ không có bất cứ do dự, nếu bên nhân tộc xuất hiện Thánh Hoàng thì đợt hành động này sẽ chấm dứt trong thất bại.
Nơi này còn có rất nhiều pháp trận, nhân tộc Thánh Hoàng nhờ cậy pháp trận thì có thể dễ dàng chống đỡ hắn và Vân Thánh Tổ. Đợi Thiên Tội Chân Nhân chạy tới nơi, hai Thánh Hoàng ra tay, có lẽ bọn họ muốn lùi cũng không thể.
Thiên Thánh Tổ bắn ra một luồng sáng đen bay về phía ánh kiếm màu vàng kia, đồng thời thân thể của hắn biến thành hư ảnh, bên Ma Uyên cũng thổi kèn lệnh rút lui.
Bùm!
Cột sáng màu đen và ánh kiếm màu vàng va chạm vào nhau, giống như là một mặt trời màu vàng nổ tung, toàn bộ thế giới giờ phút này đều biến mất, chỉ còn lại ánh sáng chói lòa, mắt của mọi người bị ánh sáng rực rỡ kia hấp dẫn.
Bùm!
Ánh sáng qua đi là một tiếng nổ rung trời, không gian trung tâm vụ nổ bị xé rách, sóng xung kích khủng bố ập đến, đám cấp Đế nhóm Chúc Thiên Đại Đế toàn bộ bị chấn bay ra.
Không chỉ riêng đám cấp Đế này, sóng chấn động không gian như biển gầm lan tỏa, pháp trận thần văn xung quanh bị phá hủy, các quân sĩ ở phương xa biến thành bao tải rách bị hất bay ra ngoài.
May mắn quân sĩ cách hơi xa, đa số chỉ bị chấn thương, chỉ có một số ít bị chấn sát. Vô số quân sĩ vào thời khắc này đều cảm giác biến thành người mù và kẻ điếc, không thấy được cảnh vật, không nghe thấy âm thanh gì, trong đầu bọn họ chỉ có tiếng nổ lớn kinh thiên.
Qua mười mấy giây, mọi người mới cảm giác có thể xem rõ ràng cảnh vật, rất nhiều người mờ mịt nhìn thoáng qua, cuối cùng ánh mắt dừng lại trong không trung.
Bọn họ nhìn thấy một người, một thanh niên vô cùng tuấn tú đứng sừng sững ở giữa không trung, người kia có mái tóc màu lục, mái tóc dài bay trong không trung, cho người ta cảm giác nhẹ nhàng như tiên.
- Tiêu Dao Đại Đế!
Vô số người lòng rung lên, sau đó mừng rỡ. Tiêu Dao Đại Đế mất tích đã lâu, mọi người đều cho rằng hắn chết rồi, nhưng không ngờ hắn còn sống?
- Tham kiến Đại Đế!
Từng mảnh quân sĩ quỳ xuống, rất nhiều quân sĩ mừng muốn khóc. Tiêu Dao Đại Đế có thể bình an trở về là việc mừng lớn của nhân tộc.