Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Quân sĩ Ma Uyên bị chém giết gần nghìn vạn, trận chiến này nhìn từ khía cạnh nào đều là đại thắng, hai Ma Tổ giận dữ. Bên chiến khu bắc bộ, Vân Thánh Tổ lập tức dẫn dắt đại quân xuất kích, nhưng Tiêu Dao Thánh Hoàng đóng giữ bên này, nhờ cậy lực lượng của pháp trận thần văn đánh lui Vân Thánh Tổ.
Sau khi tin tức truyền ra, tất cả con dân trong các thành trì lớn của Tam Trọng Thiên đều chạy ra đường, báo cho nhau biết, rất nhiều người mừng muốn khóc, dường như đại thắng lợi đã ở trước mắt, đại quân Ma Uyên sắp bị đánh lui.
Nhưng Thiên Tội Chân Nhân, Tiêu Dao Thánh Hoàng không bị thắng lợi làm choáng váng đầu óc, tuy nhiên, hai người đều cảm thấy có thể phản công một phen?
Thiên Tội Chân Nhân tiếp tục bố trí pháp trận thần văn, hắn ở lại chiến khu nam bộ, bắt đầu bố trí pháp trận thần văn ở nam bộ.
Bên Ma Uyên rất nhanh có phản ứng, chiến khu nam bộ bắt đầu tấn công mãnh liệt, không muốn cho Thiên Tội Chân Nhân cơ hội bố trí thần văn, bên nhân tộc chiến ý lên cao nên tự nhiên không sợ.
Thế là chiến khu nam bộ đi vào giai đoạn chiến đấu kịch liệt, bên này thành chỗ xay thịt. Mỗi ngày đều có nhiều quân sĩ nhân tộc và quân sĩ Ma Uyên chết đi, mỗi ngày thu xác chết về để vùi lấp nhiều đến nỗi chất đống thành núi.
Mặc dù như vậy, chiến ý của đám quân sĩ vẫn rất cao, bởi vì bọn họ nhìn thấy hy vọng. Chỉ cần có hy vọng hoàn toàn đánh bại Ma Uyên thì vô số nhân tộc không tiếc chết đi. Bởi vì một khi để Ma Uyên chiếm cứ Tam Trọng Thiên, vậy không chỉ bọn họ phải chết, người nhà, tộc nhân của bọn họ đều phải chết.
Trận chiến đấu này đã định sẵn là lâu dài mà thảm liệt, bên nhân tộc định sẵn sẽ có hơn một nửa quân sĩ bỏ mình. Nhưng tất cả đều không sao, chỉ cần có thể thắng, hơn phân nửa cường giả và quân sĩ đều chết đi cũng không sao cả. Bởi vì không đầy vạn năm, bên nhân tộc sẽ lại có nhiều cường giả sinh ra. Nhân tộc đông nhân khẩu, chỉ cần không bị hủy diệt, rất nhanh liền có thể khôi phục lại.
Trận chiến đấu này kéo dài một năm, hai bên đều là thương vong thảm trọng, quân đội nhân tộc giảm bớt hơn một nghìn vạn, bên Ma Uyên càng nhiều nữa.
Thiên Tội Chân Nhân luôn ở bên này, tuy rằng chiến đấu rất thảm liệt nhưng hắn không ra tay, mà là luôn âm thầm bố trí thần văn.
Thời gian một năm, hắn dẫn dắt nhân tộc đẩy lên mấy vạn dặm, vòng vây thu nhỏ gấp mấy lần, hiện tại Ma Sào vòng ngoài Ma Uyên đã bị phá mở hết, chỉ còn lại hai cái và một Ma Sào còn đang tu luyện.
Trong khoảng thời gian này bên Ma Uyên không có hành động gì lớn, hai Ma Tổ đều không ra tay, không biết là vì chẳng còn cách nào hay đang chuẩn bị âm mưu càng lớn?
Thiên Tội Chân Nhân và Tiêu Dao Thánh Hoàng nặng trĩu ưu tư, quân sĩ nhân tộc và cường giả bình thường thì cực kỳ hưng phấn, nếu có thể phá hủy đường hầm ở chiến khu nam bộ, tập trung tất cả sức mạnh Tam Trọng Thiên đối phó đại quân Ma Uyên ở mạn bắc thì sẽ dễ dàng rất nhiều.
Hy vọng thường khiến người phấn chấn nhất, chỉ cần hy vọng, vậy có thể cho người ta động lực vô tận. Vô số gia tộc sản xuất linh đan thần dược, tài nguyên đều liên tục không ngừng vận chuyển về phía hai chiến khu. Mục đích là vì bồi dưỡng nhiều cường giả hơn, khiến đại quân nhân tộc trở nên càng mạnh.
Còn có vô số bảo địa, bí cảnh, rất nhiều gia tộc đều miễn phí mở ra, điều kiện tiên quyết là sau khi tu luyện có thành tựu phải đi chiến khu góp sức. Các đại gia tộc nhân tộc đều biết rõ lật tổ thì làm gì còn trứng nguyên? Lúc trước không thấy được hy vọng thì thôi, hiện tại có thể nhìn thấy hy vọng, các đại gia tộc đều phi thường đoàn kết, cũng chịu bỏ vốn ra.
Vạn người một lòng, đoàn kết hữu ái, cố gắng hết sức mình, cộng đồng ngăn địch.
Hai năm!
Thiên Tội Chân Nhân và Tiêu Dao Thánh Hoàng quyết định tiêu phí hai năm hủy ba Ma Sào ở chiến khu nam bộ trước, hủy đường hầm bên này. Muốn phản công, muốn hoàn toàn đánh tan đại quân Ma Uyên thì phải san bằng chiến khu nam bộ trước.
Bên Tam Trọng Thiên chiến tranh hừng hực khí thế, bên Lục Ly đã tu luyện mười năm xong rồi.
Càn Chủy xuất hiện ở bên trên Thiên Trì, lớn tiếng quát:
- Đến lúc rồi, toàn bộ đi lên!
Năng lượng trong Thiên Trì không phải vô cùng vô tận, cho nên mỗi lần một nhóm người tu luyện một khoảng thời gian, sau đó Thiên Trì sẽ tạm đóng một thời gian, để khôi phục.
Nếu như năng lượng Thiên Trì là vô cùng vô tận, Ma Uyên có thể không ngừng tổ chức thiên tài tiến vào tu luyện, vậy Ma Tôn của Ma Uyên sẽ nhiều vô cùng vô tận.
Đám người Càn Cương ba vút lên trời, biểu cảm còn chưa đủ. Bọn họ tu luyện ở đây vài lần nên tăng tiến không rõ rệt, nếu cho bọn họ tu luyện tại đây mấy vạn năm thì tốt biết mấy.
Tinh đại nhân cũng bay lên, nháy mắt lấy áo choàng ra bao kín người, khiến đám người Càn Cương tiếc hùi hụi. Tuy rằng cùng là hoàng tộc, nhưng bọn họ không cùng mạch với Tinh đại nhân, tất cả Ma Tôn ở đây đều mơ ước Tinh đại nhân. Chỉ tiếc hoa rơi có ý, nước chảy vô tình, Tinh đại nhân không vừa mắt ai cả.
Ngẫm nghĩ thấy cũng bình thường, Tinh đại nhân là người mạnh nhất, thiên phú cao nhất thế hệ này, bối cảnh thâm hậu, tự nhiên chướng mắt kẻ yếu hơn mình. Hơn nữa đám người Càn Cương không dám đi chiến trường, đi tiền tuyến, điều này khiến Tinh đại nhân càng thêm xem thường.
Vèo!
Kỳ Thiên Ngữ cũng đi lên, dáng vẻ hăng hái, nhiều cường giả như vậy, hắn có tiến bộ lớn nhất, hơi thở rõ ràng tăng cường rất nhiều, điều này khiến hắn rất là kiêu ngạo.
Càn Chủy nhìn lướt qua Kỳ Thiên Ngữ, cũng nhẹ gật đầu nói:
- Càn Thiên Ngữ, khá lắm, mười năm này không tu luyện uổng phí.
- Hừm hừm!
Càn Dư hừ lạnh mấy tiếng, trong mắt lộ rõ sát ý, Càn Cương và Càn Lưu cũng hằn học với Kỳ Thiên Ngữ, ngược lại trong mắt Tinh đại nhân lộ ra một chút khen ngợi.
Ánh mắt của Tinh đại nhân khiến Kỳ Thiên Ngữ kích động không thôi, sống lưng càng thẳng, tia sáng trong mắt càng thêm sắc bén.
- Càn Ly đang làm cái gì?
Càn Chủy thu lại tầm mắt nhìn Kỳ Thiên Ngữ, liếc qua Lục Ly ở trong ao. Càn Chủy phát hiện Lục Ly còn đang bế quan tu luyện, thoáng chốc có chút bất mãn.