Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trong hình ảnh, một tòa núi cao lớn đang cấp tốc biến nhỏ, theo sau hóa thành một luồng sáng bay về phía tây, Quang Thánh Tổ tức xì khói nói vài câu rồi đuổi theo về phía tây.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Ba Thánh Tổ thay đổi sắc mặt, không phải màu bình thường mà trở nên trắng bệch, trong mắt tràn ngập hoảng loạn.
Có lẽ đám người Càn Tinh không hiểu rõ ý nghĩa của Thánh Sơn đối với Ma Uyên, nhưng bọn họ thì biết rõ nhất. Thánh Sơn là tất cả của Ma Uyên, mất Thánh Sơn thì Ma Uyên cũng sẽ... xong rồi!
Khủng hoảng, bất an, hoảng loạn!
Đã bao nhiêu năm ba Thánh Tổ không có cảm xúc này, giây phút này bọn họ quên luôn Tiêu Dao Thánh Hoàng ở bên cạnh, quên hộp đá trong vòng bảo hộ. Trong đầu của họ chỉ còn lại sợ hãi, bọn họ không cách nào tưởng tượng, nếu mất đi Thánh Sơn thì Ma Uyên sẽ biến thành bộ dạng gì.
- Hộc hộc!
Nguyên Thánh Tổ hít một hơi thật sâu cưỡng ép chính mình tỉnh táo lại, hắn không rõ ràng phát sinh chuyện gì, nhưng Thánh Sơn bị Lục Ly khống chế đã là sự thực, không thể nghi ngờ. Nhưng Thánh Sơn tuy rằng bị khống chế, nhưng trong khoảng thời gian ngắn hẳn là còn ở trong Ma Uyên, Lục Ly trốn không thoát.
Cho nên...
Chỉ cần bọn họ lấy tốc độ nhanh nhất trở lại thì vẫn có cơ hội. Chỉ cần bắt lấy Thánh Sơn, đánh chết Lục Ly thì mọi thứ còn chưa quá tồi tệ.
- Trở lại, lập tức trở lại!
Trong đầu Nguyên Thánh Tổ hiện ra ý nghĩ này, giờ phút này hắn bất chấp tất cả. Đối với Ma Uyên thì Thánh Sơn là mọi thứ, bất cứ chuyện gì đều không quan trọng bằng Thánh Sơn.
Nguyên Thánh Tổ và hai vị Thánh Tổ liếc nhau, cảm xúc trong mắt ba người như nhau, ba người đều không có bất cứ do dự, đều muốn lập tức trở lại.
Nhưng mà...
Ba người tỉnh táo lại, cùng nhìn hộp đá, nếu bọn họ đi thì hộp đá này rất có thể rơi vào tay Tiêu Dao Thánh Hoàng.
Hay là...
Để lại Thiên Thánh Tổ cùng Vân Thánh Tổ tiếp tục công kích?
Trong đầu Nguyên Thánh Tổ thoáng qua một suy nghĩ, nhưng nháy mắt đã bị hắn phủ quyết. Thứ trong hộp đá là chí bảo có thể cho Ma Uyên bộ tộc bay cao, nhưng Thánh Sơn cũng là căn bản của Ma Uyên.
Mất đi Thánh Sơn, Ma Uyên bộ tộc sẽ không ngừng biến yếu, vậy thì dù có được hộp đá này cũng có ý nghĩa gì nữa? Không còn gốc thì nói gì đến bay vọt?
Nguyên Thánh Tổ biết rõ nhất sự cường đại của Thánh Sơn, hắn trở lại cũng không có nắm chắc bắt lấy Thánh Sơn, cho nên hắn hy vọng ít nhất ba Thánh Tổ quay về, như vậy mới có nắm chắc hơn.
Đương nhiên, một điều quan trọng nhất là dù hộp đá rơi vào tay Tiêu Dao Thánh Hoàng cũng không quá đáng lo. Tiêu Dao Thánh Hoàng muốn phá giải hộp đá này phỏng chừng cần trên trăm năm, hộp đá này không thể di chuyển, không phá giải thần văn ở bên trong thì tuyệt đối không mang đi được.
Cho nên để Tiêu Dao Thánh Hoàng giữ hộp đá cũng không sao, hắn không thể mang đi, không phá giải được, trong vòng trăm năm bọn họ dư sức giải quyết Thánh Sơn. Chỉ cần giải quyết xong Thánh Sơn thì vấn đề ở Tam Trọng Thiên không còn là vấn đề.
- Đi!
Nguyên Thánh Tổ trầm giọng quát một tiếng, dẫn đầu đi ra ngoài, Thiên Thánh Tổ và Vân Thánh Tổ lưu luyến nhìn hộp đá rồi ra ngoài theo.
Đám người Càn Tinh vẫn còn mờ mịt, đến hiện tại còn không nghĩ thông, tại sao Thánh Sơn là một ngọn núi mà có thể bay lên? Còn có thể biến nhỏ? Tốc độ lại nhanh như vậy? Nhân tộc kia có năng lực kinh thiên thế sao, có thể khống chế cả tòa Thánh Sơn?
- Đi!
Thiên Thánh Tổ nhìn thấy một đám người không động, lạnh lùng nói một tiếng. Đám người Càn Tinh lập tức hản ứng lại, nhanh chóng rút lui.
- Đang diễn kịch?
Tiêu Dao Thánh Hoàng luôn chú ý tình huống bên ngoài, hắn nhìn mà hoang mang, trong đầu hắn thoáng qua một suy nghĩ, Nguyên Thánh Tổ quỷ kế đa đoan, có phải là muốn lừa hắn?
- Không đúng.
Tiêu Dao Thánh Hoàng suy nghĩ một hồi, cảm thấy không thích hợp. Vòng bảo hộ này không lâu nữa sẽ bị phá vỡ. Hơn nữa lừa hắn làm cái gì? Cho dù bọn họ rút đi, hắn cũng cần phải đợi vòng bảo hộ tán đi thì mới ra ngoài được. Hắn không thể phá giải thần văn trên hộp đá, cho nên lừa hắn không có ý nghĩa gì.
Nếu vậy thì đó là sự thật?
Nghĩ đến đây, cả người Tiêu Dao Thánh Hoàng run bần bật, nếu đúng là thật thì ba Thánh Tổ sẽ lập tức quay về Ma Uyên. Xem biểu cảm của họ thì Thánh Sơn cực kỳ quan trọng với họ, thậm chí hơn xa hộp đá này?
- Lục Ly!
Mắt Tiêu Dao Thánh Hoàng sáng rực, sắc mặt trở nên hồng hào. Lục Ly mang đến niềm vui bất ngờ lớn cho hắn sao? Lúc trước Tiêu Dao Thánh Hoàng còn hoài nghi phải chăng Lục Ly thật sự đầu vào Ma Uyên, không ngờ Lục Ly là nằm gai nếm mật? Đi Ma Uyên làm một vố lớn?
Tiêu Dao Thánh Hoàng đã nhìn rõ hình ảnh vừa rồi, một tòa núi siêu to lớn bay lên, tiếp đó nhanh chóng biến nhỏ phá không mà đi. Hắn nhìn thấy kinh hoàng trong mắt tất cả hoàng tộc Ma Uyên, thấy biểu cảm tức điên của Quang Thánh Tổ, cũng nhìn thấy sợ hãi trong mắt ba Thánh Tổ.
- Ha ha ha ha!
Tiêu Dao Thánh Hoàng đột nhiên ngửa mặt lên trời cười như điên, mặc kệ Lục Ly cuối cùng có thể thành công hay không, ít nhất cứu hắn một mạng, cũng tranh thủ thời gian cho hắn, cho nhân tộc.
- Biến số?
Tiêu Dao Thánh Hoàng đột nhiên nhớ đến lời Thiên Tội Chân Nhân từng nói với hắn, trong vòng trăm năm chắc chắn có biến số, chẳng lẽ đây là cái gọi là biến số?
Lục Ly là biến số?
Tiêu Dao Thánh Hoàng một bên chờ đợi, một bên phá giải thần văn, kết quả chỉ qua năm ngày, vòng bảo hộ này tự nhiên biến mất. Tiêu Dao Thánh Hoàng suy nghĩ giây lát liền hiểu, nguyên nhân vòng bảo hộ luôn tồn tại là do ba Thánh Tổ liên tục công kích.
Tiêu Dao Thánh Hoàng không vội vàng rời đi, mà là thử mang hộp đá đi, kết quả hắn tiêu phí năm ngày, nghĩ đủ mọi cách nhưng không có bất cứ hiệu quả, thứ này giống như là cây cột chống trời cắm ở đây, không ai lay động được, không ai có thể làm nó di chuyển một ly.
Không phá giải thần văn trên hộp đá thì không thể lấy đi thứ bên trong, cho nên Tiêu Dao Thánh Hoàng cảm giác ở đây cũng vô ích.