Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Điều này khiến rất nhiều người có chút không dám tin tưởng, dù sao Lục Ly mới là một cấp Đế, còn ở trong ma quật, một mình hắn có thể làm cái gì? Cho dù có thể ám sát một Ma Tổ nhưng làm sao có thể khiến Ma Uyên lui binh?
Không nghĩ thông!
Việc này không ai có thể nghĩ thông, e rằng rất nhiều cấp Đế đều khó hiểu. Dù là Tiêu Dao Thánh Hoàng cũng không rõ Lục Ly làm cách nào khống chế Thánh Sơn của Ma Uyên? Tại sao hắn một mình làm mưa làm gió ở Ma Uyên mà không chết?
Cực kỳ nhiều nghi vấn, nhưng có thể xác định hai điều, thứ nhất là Ma Uyên thật sự đang rút lui quy mô lớn, thứ hai là Lục Ly không phải kẻ phản bội, không phải cẩu hùng, mà là anh hùng, là một anh hùng cái thế.
Vũ Hoa Thành!
Khi thông báo phát ra sau, truyền tống trận của tòa thành trì này liên tục không ngừng sáng lên, trưởng lão, tộc nhân của vô số đại gia tộc truyền tống đến, cùng đi một phủ đệ ở mạn bắc, Lục Phủ.
Tòa thành trì trung đẳng này bây giờ là chỗ Lục gia cư trú, vốn vắng vẻ, thậm chí nhiều con dân cư trụ trong thành đều chuyển ra ngoài, khinh thường ở cùng thành trì với Lục gia.
Bây giờ tòa Lục gia này náo nhiệt cỡ Tử Dương Thành, tộc trưởng, tộc vương của mấy gia tộc như Doãn gia, Hoắc gia, Tượng gia, Kỳ gia lập tức đi tới, bọn họ đến báo tin vui.
Những gia tộc vốn liên nhân với con cháu Lục gia đều mang theo nữ nhân nhà mình lập tức truyền tống tới, khoảng thời gian trước đám nữ nhân này bị gọi về gia tộc.
Dương Đế phái một trưởng lão đến, gia chủ của gia tộc Phượng Hậu tự mình đến, người của Chúc gia cũng tới.
Lục Phủ nho nhỏ giờ phút này tiếp đãi không xuể. Lục Linh vốn đang bế quan, bị Lục Nhân Hoàng đánh thức. Kỳ Đinh Đông, Tượng Linh Lung, Doãn Thanh Ti đều bị đánh thức, tất cả nhân vật quan trọng trong gia tộc đều đi ra.
Lục Nhân Hoàng khóc ròng, Kỳ Đinh Đông khóc muốn mất nước. Doãn Thanh Ti và Tượng Linh Lung nhìn nhau cười. Bạch Hạ Sương, Bạch Thu Tuyết, Bàn Nhược, Khương Khởi Linh vừa khóc vừa cười. An Lộ Nhi siết chặt nắm tay nho nhỏ.
Chỉ có Lục Linh vẻ mặt bình tĩnh, trong mắt lộ tia kiêu ngạo và vui mừng, nàng phớt lờ vô số đại nhân vật từ bên ngoài đến, một người ngơ ngẩn nhìn phương bắc, thì thào bằng âm thanh chỉ có mình nghe thấy:
- Đệ đệ của ta quả nhiên không có khiến ta thất vọng. Đệ đệ, nhất định phải nhanh chút trở về, cả nhà đều đang chờ ngươi, đợi ngươi vinh diệu trở về!
Lục Ly rất đau đầu, hắn khống chế Thánh Sơn lòng vòng trong Địa Ma Cốc, không biết đã dạo mấy vòng, cứ cảm giác vòng quanh không hồi kết. Nơi này quả thực có một lực trường thần bí, bị ảnh hưởng trong vô hình. Nơi này một mảnh đen ngòm, trừ mấy trăm cái vòng xoáy không gian ra chẳng có gì khác.
Chắc chắn là những vòng xoáy không gian này!
Lục Ly phỏng đoán, bởi vì mấy vòng xoáy không gian này ở khu vực khác nhau, phỏng chừng phù hợp loại pháp trận thiên nhiên nào đó, dẫn phát lực trường thần bí.
Lục Ly dạo năm ngày trong đó, bốn Thánh Tổ luôn ngồi xếp bằng ở khu vực trung tâm, bọn họ rõ ràng là đang chữa thương, trước đó đã tiêu hao quá nhiều tinh huyết, bị thương nguyên khí nặng, cần được khôi phục.
Bây giờ Thánh Sơn không bay đi được, bọn họ không gấp gáp, quan trọng nhất là bọn họ cần nghĩ biện pháp. Tìm cách khống chế Thánh Sơn, làm sao chấn chết Lục Ly, nếu không thì chẳng thể làm gì được Lục Ly, cũng không lấy lại Thánh Sơn được.
Địa Ma Cốc này vào dễ nhưng rất khó ra, không biết bí quyết, ai cũng ra không được. Chỉ có mấy người bọn họ biết bí quyết, cường giả Ma Uyên khác nếu đi vào thì có lẽ bị nhốt chết ở bên trong suốt đời. Những vòng xoáy không gian này không chỉ riêng là vòng xoáy, bên trong còn có lực lượng không gian khủng bố, cường giả bình thường, dù là Ma Tôn đi vào đều có thể bị nghiền nát.
Lục Ly không dám ra ngoài, hắn cũng không biết bí quyết lao ra ngoài, hắn lòng vòng ở đây nhiều ngày, chỉ quanh quẩn một chỗ. Cho nên mấy Thánh Tổ căn bản không lo lắng, thoạt nhìn Thánh Sơn không thể công kích, vậy thì Lục Ly có khác gì một con cá trong chậu?
Lục Ly cũng có loại cảm giác này, hắn lại dạo quanh vài ngày thì buông bỏ, hắn suy nghĩ một hồi khiến Huyết Linh Nhi khống chế Thánh Sơn rơi xuống lòng đất, hắn kêu Huyết Linh Nhi chui ra ngoài, vào lòng đất tra xét, nhìn xem nơi này có phải là có thần văn cường đại không?
- Huyết Linh Nhi, ngươi nhất định phải cẩn thận, hết sức cẩn thận, đừng đi xa. Nếu không còn cách nào khác thì nhớ quay về ngay, đừng để bị mấy Thánh Tổ kia chấn chết.
Lục Ly dặn dò, nếu Huyết Linh Nhi xảy ra chuyện thì tàn đời, đến lúc đó hắn khống chế không được Thánh Sơn, sẽ bị mấy Thánh Tổ phá vỡ dễ dàng.
Huyết Linh Nhi biết nặng nhẹ, nàng ra ngoài dạo một vòng rồi nhanh chóng trở lại, truyền âm khẳng định:
- Chủ nhân, lòng đất không có thần văn, ta cảm thấy nơi này kỳ dị như vậy là vì những vòng xoáy không gian.
- Vậy sao?
Lục Ly hơi nheo mắt, hắn suy nghĩ một hồi cắn răng nói:
- Khiến Thánh Sơn trở nên lớn nhất, tiếp đó va chạm với một vòng xoáy, đụng bay vòng xoáy này cho ta.
- Tốt!
Huyết Linh Nhi đáp, theo sau Thánh Sơn không ngừng biến lớn, to cỡ vạn dặm. Vòng xoáy xung quanh cái lớn nhất chỉ cỡ mấy chục dặm, Thánh Sơn lớn như vậy đụng vào, vòng xoáy hẳn là sẽ không tạo thành bất cứ tổn thương nào cho Thánh Sơn.
- A...
Thánh Sơn biến to như vậy, động tĩnh lớn đến thế tự nhiên kinh động mấy Thánh Tổ, bốn Thánh Tổ toàn bộ bay tới, trùng hợp thấy Thánh Sơn đụng vào một vòng xoáy.
- Ha ha!
Quang Thánh Tổ nở nụ cười, Lục Ly suy nghĩ quá đơn giản, năm xưa bọn họ từng công kích vòng xoáy này, bọn họ dốc hết sức công kích nhưng vòng xoáy không nhúc nhích, đừng nói bị hủy, muốn khiến vòng xoáy có một chút dao động đều không thể.
Bùm!
Thánh Sơn đụng mạnh vào một vòng xoáy, nguyên tòa Thánh Sơn rung mạnh, vòng xoáy hơi nhỏ đó không chút thay đổi.
Lục Ly hơi xoe tròn mắt, vòng xoáy không gian này lơ lửng ở giữa không trung, giống như bèo không rễ, Thánh Sơn va chạm mạnh như vậy, dù là Thánh Tổ đều sẽ bị đụng bay rồi chứ? Vậy mà vòng xoáy này không nhúc nhích chút nào?
- Thật kỳ quái!