Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chỉ cần ra Vô Tận Hư Không thì hắn là rồng về với biển, chỉ bằng vào mấy Ma Tổ muốn đuổi theo kịp hắn? Nằm mơ!
- Phụt!
Giây tiếp theo thân thể của hắn run lên, phun ra một búng máu, lực lượng của Tử Thần Dịch biến mất, cảm giác như thân thể bị thương nặng, toàn thân bị rút sạch sức lực, vào thời khắc này hắn cảm giác không thể nhúc nhích một ngón tay.
Vèo!
Phía sau truyền đến một tiếng xé gió, tiếp đó Thánh Sơn bay ra, Lục Ly nhìn lướt qua thoáng chốc mừng rỡ, Huyết Linh Nhi khống chế Thánh Sơn đi ra, giờ phút này Lục Ly đang vô cùng yếu ớt, nếu không có Thánh Sơn thủ hộ thì sẽ cực kỳ nguy hiểm.
Oong!
Thánh Sơn lóe tia sáng, Lục Ly bị hút vào, rơi xuống Thiên Trì.
Lục Ly không chịu nổi nữa, truyền âm một câu rồi hôn mê:
- Huyết Linh Nhi, khống chế Thánh Sơn bay tới trước, không cần quá nhanh. Nếu mấy Thánh Tổ đuổi theo ở phía sau thì cứ câu bọn họ, đừng cho bọn họ tới gần là được. Mặt khác, ngươi không cần đi nơi nào, cứ bay giữa hư không, nếu gặp chỗ nào kỳ dị tuyệt đối đừng đi vào.
Lục Ly truyền âm xong ngất xỉu ngã xuống mặt đất trên Thiên Trì. Huyết Linh Nhi cũng nghe theo mệnh lệnh của hắn, một đường chậm rãi bay tới trước, tốc độ không nhanh cũng không chậm.
Vèo!
Thánh Sơn bay đi khoảng nửa nén hương thì ba bóng người bay nhanh ra, ba người toàn thân đẫm máu. Nửa bên đầu và một cánh tay của Quang Thánh Tổ đã mất, sau lưng Vân Thánh Tổ lòi xương, ba người sắc mặt cực kỳ khó xem, nhợt nhạt đến cực độ, thân thể run rẩy.
Mới rồi ba Thánh Tổ xem như liều mạng, nếu không thì chắc chắn không lao ra vòng xoáy không gian này nổi. Sau khi đi ra, nhìn thấy bốn phía trống rỗng, sắc mặt của ba người càng tái hơn.
- Bên kia!
Thiên Thánh Tổ trầm giọng quát lên, phi thường kiên định.
Thấy hai người có chút nghi hoặc, hắn nói:
- Ta để lại một lũ ấn ký phân thần trong một pho tượng, ta có thể thông qua ấn ký truy tung đến Thánh Sơn.
Vân Thánh Tổ lại nghĩ đến một vấn đề:
- Chúng ta đều đuổi theo? Có khi nào Thánh Uyên xảy ra chuyện không?
Thiên Thánh Tổ trợn trắng mắt nói:
- Có thể xảy ra chuyện gì được? Có chuyện gì quan trọng hơn Thánh Sơn?
Vân Thánh Tổ lo lắng nhân tộc phản công đến, giết vào Ma Uyên. Nhưng Vân Thánh Tổ ngẫm nghĩ, e rằng nhân tộc còn không có lá gan này. Thiên Thánh Tổ nói không sai, không có bất cứ chuyện gì quan trọng hơn Thánh Sơn. Không cướp về Thánh Sơn thì Ma Uyên bộ tộc diệt vong là chuyện sớm hay muộn.
Ba Thánh Tổ, cộng thêm Nguyên Thánh Tổ ở trong Thần Khí không gian của Thiên Thánh Tổ cùng nhau đuổi theo hướng Thánh Sơn biến mất. Vừa rồi Nguyên Thánh Tổ bị văng ra, nếu không nhờ Thiên Thánh Tổ bảo vệ, e rằng Nguyên Thánh Tổ cũng chết rồi.
Vô Tận Hư Không rất đen, nhưng vẫn còn chút tia sáng khi so với Địa Ma Cốc, ngẫu nhiên có không gian loạn lưu bay qua, có thể chiếu sáng một mảnh bầu trời. Phương xa cũng có thể thấy thấp thoáng ánh sao, thần bí mà lại xa xôi.
Rất nhanh, ba Thánh Tổ biến mất trong hư không gần đó, bên này trở về yên tĩnh.
...
Lục Ly ngủ say năm ngày mới tỉnh lại, sau khi tỉnh lại hắn vẫn cảm giác rất yếu ớt. Tử Thần Dịch rất mạnh, dùng vào linh hồn còn đỡ chút, dùng vào thân thể thì tăng cường lực lượng quá lớn, thân thể có chút không chịu nổi, cho nên mới sẽ trở nên yếu ớt đến thế.
Lục Ly híp mắt nằm giây lát, thế này mới thả ra thần niệm tra xét, phát hiện mình còn ở trong Vô Tận Hư Không, Thánh Sơn đang bay từ từ.
- Hưm?
Lục Ly cảm ứng một chút, phát hiện không gian phía sau dao động nhẹ, là ba âm thanh dao động.
Hắn vội vàng truyền âm hỏi thăm:
- Huyết Linh Nhi, ba lão già kia cũng theo tới nơi?
- Đúng vậy!
Huyết Linh Nhi truyền âm đáp:
- Lúc trước suýt bị đuổi kịp, ta hơi tăng tốc, luôn câu bọn họ.
- Làm tuyệt lắm!
Lục Ly khen ngợi gật đầu, hắn muốn câu mấy Thánh Tổ này, cho bọn họ một chút hy vọng. Nếu không thì bọn họ không tiếp tục truy tung mà quay về Ma Uyên, phỏng chừng sẽ trút giận lên nhân tộc, đến lúc đó e rằng tộc nhân của hắn sẽ chết hết.
Tuy Lục Ly bị ma hóa, tính tình thay đổi nhiều, trở nên vì tư lợi, trở nên tà ác khát máu, nhưng trong xương vẫn che chở Lục gia. Có lẽ là vì Lục Ly chưa bị ma hóa hoàn toàn, còn chưa mất hết tính người.
- Đi tiếp, đi càng xa càng tốt, thỉnh thoảng đổi phương hướng!
Lục Ly ra lệnh, tốc độ của Thánh Sơn vượt xa mấy Thánh Tổ, cho nên không lo lắng bọn họ đuổi theo. Lục Ly muốn lôi kéo mấy Thánh Tổ này đi càng xa càng tốt, khiến bọn họ vĩnh viễn cũng không thể quay về Ma Uyên, vĩnh viễn lạc đường trong Vô Tận Hư Không.
Không khí trong Thần Giới gần đây rất kỳ dị!
Đại quân Ma Uyên toàn diện rút lui, đều đi Bắc Nguyên đại lục, hơn nữa buông bỏ Bắc Nguyên đại lục, toàn bộ đại quân cùng cường giả đều rút về phòng thủ Thánh Ma Sào.
Bây giờ đám thám báo đi trên đại lục khác không thấy một quân sĩ Ma Uyên nào, không chỉ riêng là quân sĩ, thậm chí không thấy thám báo, hiện tại trừ bên Thánh Ma Sào ra không có một quân sĩ Ma Uyên.
Tin tức truyền về Tử Dương đại lục, nhân tộc reo vui, cao tầng thì không vui nổi. Bởi vì bọn họ không biết tình huống, hoàn toàn mù tịt bên trong Ma Uyên cụ thể như thế nào, cũng không biết tình huống bên Thánh Ma Sào. Bọn họ không biết nên tiến hay lùi, nếu tiến thì di chuyển quy mô lớn rất phiền phức, ai cũng không biết Ma Uyên khi nào lại đánh trở về, lùi thì không cam lòng rút lui quy mô lớn ngay bây giờ.
Bên cao tầng chưa từng nghĩ đến phản công, đuổi quân đội Ma Uyên quay về, bởi vì bên Ma Uyên có bốn Ma Tổ, đánh cỡ nào cũng không thắng, trừ phi Lục Ly có thể diệt bốn Ma Tổ.
Có thể không?
Chỉ là một suy nghĩ thoáng qua thôi, Lục Ly có thể làm mưa làm gió trong Thánh Uyên, hấp dẫn mấy Thánh Tổ trở lại, khiến Ma Uyên rút quân đã khiến tất cả mọi người vô cùng bất ngờ. Nếu lại trông chờ hắn diệt sát mấy Ma Tổ thì hơi quá mức viễn vông.
Tiêu Dao Thánh Hoàng trở về trấn giữ, Thiên Tội Chân Nhân đi Tây Nguyên đại lục, đi luyện hóa món thánh vật kia. Nhưng Thiên Tội Chân Nhân đi lâu như vậy mà không có bất cứ tin tức gì.