Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Là Cốt Ma!
- Cốt Ma đang truy sát cái gì? Cục đá kia bay nhanh quá!
- Cốt Ma biến mất nghìn năm, lại lần nữa đi ra? Phải nhanh chóng báo cho trong tộc biết ngay.
- Năm xưa Cốt Ma làm nhiều chuyện, đắc tội nhiều đại gia tộc.
- Ừ, ta nhớ kỹ năm đó hắn đắc tội hai đại tộc, hắn quang minh chính đại lộ mặt như vậy, bị hai đại tộc kia biết e rằng sẽ xuất động cường giả truy sát hắn.
- Thánh Bằng tộc cùng Tứ Tí tộc đang đánh túi bụi, giờ Cốt Ma đi ra, dạo gần đây Thiên Hoang Tinh Vực này náo nhiệt thật.
Xung quanh có nhiều thám báo, bọn họ tụm năm tụm ba tụ tập lại với nhau xem náo nhiệt, gần đây trong hư không xuất hiện nhiều thám báo là vì hai đại tộc khai chiến, bọn họ lại đây tra xét tình huống, không dính dáng gì đến bản tộc của họ, đơn thuần đến xem náo nhiệt.
Cục đá kia tốc độ cực kỳ nhanh hấp dẫn rất nhiều người chú ý, dù sao có thể bay nhanh đến mức đó nhất định là dị bảo. Không chừng là Thần Khí bay, một vị cường giả cưỡi trong đó.
Lục Ly phát hiện thám báo ở gần đó, thầm than khổ, tốc độ của Thánh Sơn nhanh như vậy, là người mù đều biết là trọng bảo, chỉ sợ dẫn tới cường giả mơ ước, đến lúc đó càng lúc càng nhiều cường giả kéo đến giành giật, cướp đoạt.
Lục Ly hết cách, chỉ có thể khống chế Thánh Sơn chạy thục mạng, hắn tìm địa hình có lợi, xem thử có thể giống như lần trước nhờ cậy Vũ Dương Giới chạy trốn không.
Lão ma này rất mạnh, phỏng chừng ở trong Thánh Hoàng cũng thuộc lớp cực kỳ mạnh, cho nên nếu bị lão ma đuổi theo kịp thì không giữ được Thánh Sơn là việc nhỏ, chỉ sợ cũng mất luôn cái mạng.
Bay nửa ngày sau, Lục Ly trông thấy phía trước có một hành tinh nhỏ, hắn cơ hồ không có bất cứ do dự, lập tức bay hướng hành tinh kia, tìm một chỗ chui vào.
Đáng tiếc Cốt Ma cũng không có do dự, lập tức theo sau. Cốt Ma là một lão ma rất nổi tiếng ở Thiên Hoang Tinh Vực, một thân một mình, không có bất cứ cố kỵ. Cốt Ma không thèm để tiểu tộc bình thường vào mắt, bởi vì hắn không có địa bàn, không có gia nghiệp, không có tộc nhân. Đánh không lại liền chạy, thuật chạy trốn cúa Cốt Ma rất mạnh, chỉ cần không giết chết hắn thì tộc quần này sẽ hứng chịu cơn trả thù điên cuồng của hắn.
Cho nên đối với nhiều tiểu tộc thì Cốt Ma là tồn tại không thể trêu vào. Cốt Ma biết tiểu giới diện này, là địa bàn của một tiểu tộc, hắn sợ gì mà không dám vào? Hắn đi vào trong, tộc quần kia dám nói cái gì?
Lục Ly cũng rất nhanh phát hiện điểm này, bên dưới giới diện này không phải một mảnh hoang vu, mà là có rất nhiều thành trì bộ lạc, nhiều chủng tộc hình dạng kỳ lạ cư ngụ. Lục Ly và Cốt Ma bay xuống lập tức kinh động quân đội, cường giả của giới diện này, nhưng Cốt Ma quát lớn một tiếng xéo, quân đội và cường giả không dám nhúc nhích.
- Là Cốt Ma!
Cường giả ở bên dưới đều bị dọa, không dám nhúc nhích.
Cốt Ma rống to một tiếng:
- Bổn tọa lần này đến truy sát một kẻ thù, không liên quan tới các ngươi, không muốn chết thì ở yên đó!
Nơi này là một tiểu tộc, bản tộc không có vài Thánh Hoàng, cộng lại cũng khó mà đánh thắng Cốt Ma, cho nên khi lão nhân này quát lớn câu đó, tộc quần này lập tức đưa tin, mệnh lệnh tất cả quân đội, cường giả trong tộc quần không được nhúc nhích lung tung, để mặc Cốt Ma ở bên trong tung hoành, truy sát kẻ thù.
- Tổ cha nó!
Lục Ly thầm mắng một tiếng, biết tiếp tục ở bên trong cũng vô dụng, hắn cắn răng bay lên cao, rời khỏi giới diện này. Cốt Ma tự nhiên lập tức đuổi theo, cường giả tiểu tộc ở bên dưới toàn bộ như trút được gánh nặng, nhìn theo Cốt Ma rời đi như tiễn ôn thần.
Một người trốn, một người đuổi theo, Thánh Sơn của Lục Ly và Cốt Ma tốc độ xấp xỉ, cho nên luôn chênh lệch một khoảng cách, mãi chưa đuổi theo kịp.
Về sau Lục Ly chủ động đến gần một chiếc chiến thuyền hàn thiết, đó còn là cường giả của Thánh Bằng tộc, nhưng khi tra xét đến Cốt Ma thì chiến thuyền kia tự động vòng qua. Uy danh của Cốt Ma lừng lẫy, Thánh Bằng tộc không trêu vào không nổi, chẳng qua không muốn dây vào kẻ điên.
Lục Ly chỉ có thể tiếp tục khổ sở bay đi trốn, Cốt Ma ở phía sau không ngừng thả ra các loại công kích hòng chặn lại hoặc phá vỡ Thánh Sơn.
Nhưng Thánh Sơn phòng ngự rất mạnh, Cốt Ma thả ra công kích mấy lần đều không cách nào làm Thánh Sơn sứt mẻ, điều này càng khiến Cốt Ma hưng phấn hơn nữa. Phòng ngự và tốc độ cường đại như vậy, báu vật này cực kỳ khó gặp, hắn không có báu vật như vậy.
Ầm!
Thánh Sơn lại bị vỗ một chưởng, Thánh Sơn nương sức mạnh này tăng tốc thêm. Lục Ly âm thầm kêu khổ, tiếp tục như vậy không được, sức chiến đấu của lão ma này quá cứng rắn, nhất định phải tìm chỗ cắt đuôi.
Lục Ly tìm bốn phía, bay hơn hai canh giờ sau hắn lại lần nữa tìm được một phế giới, giới diện kia cũng bốc khói đen cuồn cuộn, không biết bên trong có tồn tại khủng bố gì.
Lục Ly bay đến gần, cảm giác bên trong truyền đến từng luồng sát khí, hắn cắn răng, khống chế Thánh Sơn bay vào. Mặc kệ trong này là đầm rồng hay hang hổ thì hắn chỉ có thể chui đầu vào.
- A...
Cốt Ma ngừng lại bên ngoài, hắn biết phế giới này, nguy hiểm trong đó không đáng sợ, quan trọng nhất là một lão ma ngụ ở trong này, lão ma cùng cấp bậc với hắn, một lão ma khiến hắn rất kiêng dè.
Nếu hắn xâm nhập vào chắc chắn sẽ khiến lão ma này giận dữ, đến lúc đó e rằng có một trận ác chiến. Vấn đề là không đi vào thì ngọn núi kia có lẽ sẽ bị lão ma đó bắt lấy.
- Kệ nó!
Cốt Ma thầm dứt khoát, tuy hơi cố kỵ lão ma kia nhưng đối phương còn chưa đủ sức giết chết hắn, cùng lắm thì đại chiến một trận, hắn đuổi theo Thánh Sơn này lâu như vậy, không muốn tay không trở về.
Cốt Ma tạm dừng một giây rồi xông vào theo, mới lao vào liền có hơi thở như có như không quét đến, bên tai vang lên âm thanh lạnh băng:
- Cốt Ma? Ngươi xâm nhập địa bàn của lão phu làm cái gì? Cút đi!
Cốt Ma không có dừng lại, tiếp tục bay xuống phía dưới, đồng thời quát to:
- Ngưu Lão Ma, hôm nay ta không phải đến đánh nhau với ngươi, là đến truy sát một kẻ thù, ta giết hắn xong liền đi, được chứ?