Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ngao Đỉnh phẩy tay nói:
- Bổn vương sẽ phái người đưa cho các ngươi một ít tài nguyên tu luyện, các ngươi cũng có thể đi dạo thánh địa của tộc ta. Còn về nhân tộc kia thì các ngươi không cần lo, kiên nhẫn chờ đợi đi, mai sau sẽ đưa xác chết của hắn về cho các ngươi.
- Đa tạ Ngao Đỉnh đại nhân!
Thiên Thánh Tổ và Vân Thánh Tổ mừng rỡ, rối rít cảm ơn rồi lui xuống.
Bất cứ nơi nào đều là vật càng hiếm càng quý, Thiên Hoang Tinh Vực thiếu cái gì thì cái đó quý. Thí dụ như bên này không thiếu thần dược, cho nên thần dược rất rẻ, nên này có nhiều cấp Đế, đế binh tự nhiên sẽ không đáng tiền.
Muốn kiếm Thiên Thạch trong Thiên Hoang Tinh Vực thì có mấy con đường, đầu tiên là đầu bôn đại tộc, làm việc cho ngoại tộc. Mỗi cách một thời gian sẽ được lĩnh bổng lộc, nhận Thiên Thạch. Với thực lực của Lục Ly đầu bôn đại tộc nào đó vẫn sẽ được xem trọng, ít nhất không khó kiếm một thành bảo trong Huyền Vũ Thành.
Nhưng trong xương Lục Ly không thích dựa vào người khác, cũng không muốn trở thành tay đấm của tộc khác, càng không muốn bị chủng tộc khác sai khiến.
Con đường thứ hai đó là đi đào linh dược, thần tài. Phi Tiên Giới có đầy thần dược, thần tài, nếu may mắn đào trúng cái mấy chục, trên trăm năm tuổi thì có thể mua một tòa sân trong Huyền Vũ Thành.
Cũng có thể đi săn giết mãnh thú, tài liệu trên người nhiều mãnh thú rất quý giá, có thể bán ra giá cao. Mãnh thú cấp bậc càng cao thì thần tài trên người càng đáng giá.
Con đường thứ ba đó là đi lang bạt nơi nguy hiểm, đi tìm bảo bối. Phi Tiên Giới có nhiều di tích, bảo địa, bên trong có vô số báu vật. Chỉ cần được đến một ít trọng bảo thì mua một chỗ trang viên dễ như chơi.
Lục Ly lựa chọn là con đường thứ ba!
Con đường thứ hai hao phí thời gian quá lâu, hơn nữa hắn cảm giác không an toàn, ở dã ngoài không bằng trong thành. Tuy có Tuần Tra Đội, nhưng lỡ như có cường giả ám sát hắn, không để lại chứng cứ thì Tuần Tra Đội làm được gì?
Lùi một vạn bước, Tứ Tí tộc có thể thỉnh sát thủ, thích khách. Tiêu phí một ít Thiên Thạch, chắc chắn có thích khách nguyện ý làm.
Cho nên hắn lựa chọn đi một ít bảo địa tìm bảo bối, nếu như có thể đào ra một đống kho báu thì không còn nỗi lo về sau.
Tiểu nhị kia báo cho Lục Ly mười mấy chỗ, mỗi năm đều có thể đào ra trọng bảo trong mấy chỗ này, nhưng vô cùng nguy hiểm, mỗi năm có nhiều người chết ở bên trong.
Cụ thể đi đâu thì cần bản thân Lục Ly định đoạt.
Hắn nghĩ tới nghĩ lui, trầm ngâm hết nửa ngày, quyết định đi Hắc Hồ Sơn ở gần đó, ngọn núi này bị phát hiện vào mười mấy năm trước, đã xác định là chỗ chôn một lão ma, báu vật vòng ngoài đã bị đào lên hết, nhưng chắc bên trong còn báu vật.
Nguyên nhân Lục Ly chọn đi những bảo địa này đoạt bảo là bởi vì hắn có Huyết Linh Nhi, một Đại Tông Sư về thần văn. Lục Ly tin tưởng có Huyết Linh Nhi ở, cơ hội giành được báu vật của hắn cực kỳ lớn. Hơn nữa hắn có Thánh Sơn, không cần lo về phòng ngự, cho nên đi đào bảo bối là thích hợp nhất.
Lục Ly đi dạo trong Huyền Vũ Thành vài ngày, tìm hiểu đại khái tình huống bên trong, hắn còn phát hiện nhân tộc, số lượng sống trong thành rất nhiều.
Nhân tộc ở đây là là năm xưa theo Tứ Trọng Thiên xuống dưới, là một siêu cấp đại gia tộc, Đới gia. Con cháu của gia tộc bọn họ, cộng thêm người bên ngoài nhiều cỡ mấy chục vạn.
Lục Ly còn thấy Hoang tộc trong truyền thuyết, chủng tộc này bề ngoài giống nhân tộc, khác nhau là giữa hai chân mày có một dấu ấn hình thoi màu lam, rất rõ ràng, tóc cũng có màu lam.
Bộ tộc này hình thể phổ biến cao lớn hơn nhân tộc một chút, nam đẹp trai, nữ xinh xắn, nhưng khí chất của họ lạnh như băng, không thân thiện với ai, mặt không cảm xúc.
Lục Ly thấy nhiều cửa hàng lớn trong thành, còn có chỗ đấu giá, nơi này ngươi muốn cái gì, chỉ cần có Thiên Thạch là có thể mua được. Lục Ly còn thấy thánh binh trong một cửa hàng, tuy không phải thánh binh quá mạnh nhưng dù gì là thánh binh, thế mà đặt tùy ý trong đại điện.
Đi dạo vài ngày, Lục Ly được đến rất nhiều tình báo, hiểu biết hơn về Huyền Vũ Thành, trong khoảng thời gian này hắn cũng nghe lén người khác nói chuyện, biết được nhiều tình báo.
- Đi!
Mười ngày qua đi, lệnh bài của Lục Ly quả nhiên chậm rãi tan rã, hắn vội vàng đi ra ngoài, ra khỏi thành nhưng hắn không đi hướng Hắc Hồ Sơn mà vòng qua hướng khác.
Hắn nhanh chóng tiến lên mấy vạn dặm, theo sau tìm một chỗ đi vào Thánh Sơn, Thánh Sơn biến nhỏ, hắn khiến Thánh Sơn thu lại hơi thở, theo sau bản thân hắn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng.
Vèo!
Chốc lát sau, phía sau vang tiếng xé gió khe khẽ, một luồng thần niệm như gió thổi qua. Khi thần niệm khóa chặt Thánh Sơn thì hơi rung lên.
Oong!
Lục Ly khống chế Thánh Sơn trực tiếp bay đi, bay đến trên đầu võ giả ở phía sau, lạnh lùng hỏi:
- Ngươi đến truy tung ta đúng không? Ai phái ngươi đến?
Kẻ đến là một chủng tộc kỳ dị, thân hình nhỏ gầy, bên ngoài thoạt trông giống như một con khỉ, xấu xí, trên mặt còn có lông. Thực lực không quá mạnh, cỡ Chuẩn Đế.
Dị tộc kia bị Lục Ly phát hiện nhưng không e sợ, tùy tiện nói:
- Ngọn núi này là của nhà ngươi? Ta không thể đi ngang qua sao?
- Đi qua?
Lục Ly lạnh lùng hừ mũi nói:
- Ở trong thành ngươi đã theo dõi ta mấy ngày, cho rằng ta không biết? Có gan làm mà không có gan thừa nhận sao?
- Thừa nhận thì sao?
Dị tộc nhỏ gầy hừ lạnh một tiếng nói:
- Ngươi dám ra tay giết ta sao?
Lục Ly hỏi ngược lại:
- Nếu ta thật sự giết ngươi, hủy thi diệt tích, ai có thể làm gì được ta?
- Ngươi có thể thử xem!
Dị tộc nhỏ gầy cười cợt nói:
- Chỉ cần ngươi ở đây ra tay, nếu ta chết thì Hoang tộc có một loại thần thông kỳ dị có thể thoải mái truy tung đến ngươi.
- Ồ?
Lục Ly hơi kinh ngạc, hắn cười cười, nói:
- Vậy ngươi tiếp tục truy tung đi, ta chống mắt xem dựa vào sức chiến đấu chó mèo của ngươi có thể đuổi theo ta kịp không?
Vèo!
Thánh Sơn thoáng chốc phá không mà đi, tốc độ nhanh đến cực độ, nháy mắt biến mất ở phương xa.