Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lão già đi vào cung kính bẩm báo:
- Ly tiểu thư, Đồ Lão, vị khách nhân này muốn bán báu vật!
Ly tiểu thư và Đồ Lão nhìn qua. Ly tiểu thư rất nhanh cúi đầu, tiếp tục xem sổ sách trong tay.
Đồ Lão bước lại gần hỏi:
- Vị khách quan này muốn bán cái gì?
Lục Ly lấy ra một chiếc nhẫn không gian đã chuẩn bị sẵn, nói:
- Mời đại nhân cho giá.
Trong nhẫn không gian đều là thần dược, lấy từ Côn Hoàng Lăng, tất cả chứa trong nhẫn.
Đồ Lão nhận lấy, rất nhanh trong mắt lộ ra tia khác lạ, nói:
- Những thần dược này đều không tệ, ta cho ngươi số tròn, một vạn Thiên Thạch.
Lục Ly nhướng cao chân mày hỏi:
- Đại nhân không cần đối chiếu phân rõ từng cái sao? Thần dược trong này có nhiều loại.
- Ha ha!
Đồ Lão cười khẽ, nét mặt không có nhiều ý cười, thoạt trông có chút ngoài cười nhưng trong không cười, hắn nói:
- Ta ở đây mười vạn năm, qua tay thần dược có mấy trăm vạn loại, ngươi cảm thấy ta sẽ phân biệt nhầm sao? Biển hiệu Hoang tộc sẽ không bị hỏng trong tay ta. Trong nhẫn của ngươi có Hắc Tâm Thảo, Thất Hỏa Viêm Diệp...
Đồ Lão tùy ý đọc ra tên của mớ thần dược này, nói xong còn lấy một cuốn sách hình ra khỏi nhẫn của mình, đưa cho Lục Ly nói:
- Trong này có tên và giá thần dược, vị khách quan này nếu sợ tính sai thì có thể tự tính.
- Ta tin tưởng danh dự của Hoang tộc các ngươi!
Lục Ly nhìn thoáng qua, không tính số, có thể bán một vạn Thiên Thạch là hắn đã rất thỏa mãn. Phải biết rằng hắn mang thần dược từ Tam Trọng Thiên lên chỉ bán được mấy trăm Thiên Thạch.
Lục Ly lại lấy ra một nhẫn không gian, bên trong chứa thần tài.
Lão nhân nhận lấy, mắt lại lóe tia sáng khác lạ, lần này tra xét thật lâu, qua thời gian một nén hương mới nói:
- Trong nhẫn này của ngươi tổng cộng lại được hơn một vạn Thiên Thạch, ta cho số chẵn một vạn tám nghìn Thiên Thạch đi, cũng có sách hình, ngươi có thể tự đối chiếu.
- Không cần!
Lục Ly không xem sách hình, vung tay lên nói:
- Nếu không tin Hoang tộc thì ta đã không đến đây!
Lục Ly lấy ra nhẫn không gian thứ ba, bên trong đều là Thần Khí, có mấy thanh đế binh, đối với hắn thì đế binh không có nhiều tác dụng, uy lực của Trật Tự Thần Liên vượt xa đế binh.
Lão già nhận lấy, lộ nét mặt thoải mái, ngẩng đầu nhìn Lục Ly nói:
- Không ngờ ngươi vào Côn Hoàng Lăng? Bên trong còn lại cuối cùng mấy đại điện bị ngươi phá giải.
- A?
Nữ nhân ở sau bàn ngước đầu lên, trên mặt tràn ngập kinh ngạc, nhìn chằm chằm Lục Ly một lúc, trong con ngươi lộ ra một chút tò mò.
Người trong Thiên Hoang Tinh Vực có ai không biết thần văn trong Côn Hoàng Lăng cường đại? Không ngờ bị Lục Ly phá giải? Phá giải không trọng yếu, quan trọng là Lục Ly quá trẻ tuổi. Thần văn là thứ cần thời gian mới có thể tham ngộ, người trẻ tuổi vội vàng tu luyện tăng lên sức chiến đấu, làm gì có thời gian đi tham ngộ thần văn.
Lục Ly thản nhiên hỏi:
- Sao vậy? Ta không thể đi Côn Hoàng Lăng sao?
- Không phải vậy!
Đồ Lão lắc đầu, nói:
- Ai đều có thể đi bảo địa bên ngoài Phi Tiên Giới, dựa vào bản lĩnh lấy được là tài năng của mình.
- Vậy hãy cho giá đi!
Trong lòng Lục Ly có chút mong đợi, không biết những thần binh này giá trị như thế nào? Trước đó đã có hai vạn tám Thiên Thạch, nếu số binh khí này giá trị sáu, bảy vạn Thiên Thạch thì đủ rồi.
Lão nhân tính thật lâu, qua thời gian một nén hương mới nói:
- Năm vạn Thiên Thạch đi, vốn không đáng giá nhiều Thiên Thạch như vậy, nhưng những thần binh này đều có ấn ký của Côn Hoàng, cho nên có thể xem như tác phẩm nghệ thuật, cho ngươi giá cả cao một chút.
- Năm vạn?
Lục Ly có chút thất vọng, năm vạn cộng lại mới được bảy vạn tám, hắn còn thiếu hơn hai vạn Thần Thạch. Hắn suy nghĩ một hồi lại lấy ra mấy lu thần dịch đã lấy trong Hắc Hồ Sơn, hỏi:
- Thứ này đáng giá không?
- Không đáng tiền!
Đồ Lão lắc đầu nói:
- Đây là luyện thể, trong Thiên Hoang Tinh Vực có rất nhiều loại thần dịch như vậy, với đống này tối đa cỡ hai nghìn Thiên Thạch.
Vẫn không đủ!
Lục Ly suy nghĩ một hồi, lấy ra bình ngọc kia, đưa qua hỏi:
- Đan dược này đáng giá không?
Đây là đan dược đặt trong một đại điện, đại điện to như vậy mà chỉ có một viên đan dược, Lục Ly cảm giác chắc chắn rất đáng giá.
Đồ Lão lấy qua, không có mở ra, mà là cảm ứng một chút, theo sau mắt đột nhiên sáng ngời, giật mình kêu lên:
- Thiên Tủy Đan, trong Côn Hoàng Lăng có Thần Đan này?
- Thiên Tủy Đan?
Ly tiểu thư ở sau bàn đột nhiên đứng lên, thoáng chốc vọt tới, chộp lấy cái bình cảm ứng một chút, theo sau hiếm thấy lộ ra nụ cười nói:
- Thật sự là Thiên Tủy Đan.
Đồ Lão cơ hồ không có do dự, trực tiếp báo giá cho Lục Ly.
- Hai trăm vạn Thiên Thạch, chúng ta muốn đan dược này!
- Hai trăm... vạn?
Lục Ly cho rằng nghe lầm, hắn đoán đan dược này rất đáng giá, nhưng không ngờ giá trị nhiều như vậy, lúc trước lấy ra một đống mới có giá vài vạn Thiên Thạch, một viên đan dược này trị giá hai trăm vạn?
Lục Ly cũng không có đồng ý, mà là hỏi thăm:
- Đan dược này dùng làm cái gì?
Ly tiểu thư không đợi Đồ Lão mở miệng, xen lời hỏi:
- Ba trăm vạn, bán không?
- A...
Lục Ly không ngờ rằng hắn hỏi một câu đã lên giá một trăm vạn? Vào thời khắc này hắn đột nhiên không muốn bán.
Bên ngoài có nhiều di tích như vậy, hắn có Huyết Linh Nhi, dễ kiếm báu vật, hắn chỉ thiếu mấy vạn Thiên Thạch, không sốt ruột.
Thiên Tủy Đan này rõ ràng là chí bảo, nhất định trợ giúp lớn cho võ giả tu luyện, thứ tốt thật sự không thể mua bằng Thiên Thạch.
Ly tiểu thư thấy Lục Ly không nói chuyện, lại hỏi:
- Bốn trăm vạn! Bán không?
Lục Ly rất quyết đoán lắc đầu nói:
- Xin lỗi, đan dược này, ta không bán!
Trong Tam Trọng Thiên, đồ tốt đều là có giá vô thị, bởi vì siêu cấp gia tộc không thiếu Thần Nguyên, Thiên Thạch, thứ tốt thật sự tự nhiên sẽ không lấy ra bán, dù bán cũng là đổi báu vật khác đồng giá.
Ly tiểu thư này rõ ràng có địa vị không thấp trong Hoang tộc, thân là đệ nhất đại tộc Thiên Hoang Tinh Vực, có thứ tốt gì mà nàng chưa từng thấy qua?