Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nơi này có rất nhiều báu vật, nhưng hai nguyên lão Xích Long tộc chướng mắt báu vật khác, chỉ muốn báu vật này.
Thời gian lại trôi qua năm ngày, Thánh Sơn vẫn không có phá vỡ, nhưng vào thời khắc này, Thánh Sơn động, hóa thành kiếm bén bay đi đầu bên kia hành lang.
- Muốn trốn?
Ánh mắt hai nguyên lão trở nên lạnh lẽo, theo sau trên mặt lộ vẻ đùa cợt, bọn họ đã bố trí thần văn, Thánh Sơn có thể bay ra được sao? Nếu Lục Ly đi ra thì họ có thể dễ dàng làm thịt hắn.
- A?
Rất nhanh chứng minh bọn họ sai, thần văn mà bọn họ bố trí lóe tia sáng, theo sau một luồng sáng đỏ từ lòng đất bắn lên, thoáng chốc chui vào Thánh Sơn.
Mấy ngày nay Lục Ly im lìm không phải bởi vì không động đậy được, cũng không phải bởi vì độc dịch, hắn luôn chờ Huyết Linh Nhi phá trận, Huyết Linh Nhi cảm ứng được thần văn bị bố trí. Hắn muốn trực tiếp khống chế Thánh Sơn bay ra Ân Hoàng Mộ, bay về Huyền Vũ Thành.
Ầm!
Mới vừa bay hơn mười dặm, Thánh Sơn đột nhiên đánh vào một bức tường không khí, tốc độ giảm xuống, cảm giác như rơi vào vũng bùn, cất bước khó khăn.
- Còn có thần văn?
Lục Ly thoáng chốc đau đầu, không ngờ hai nguyên lão Xích Long tộc còn bố trí phòng tuyến thứ hai.
- Ủa?
Hai nguyên lão Xích Long tộc điên cuồng đuổi theo phía sau hơi sửng sốt, bởi vì thần văn này không phải bọn họ bố trí.
- Là lão ma kia!
Hai nguyên lão Xích Long tộc nhanh chóng tỉnh ngộ lại, có một lão ma đi vào trước bọn họ. Bọn họ luôn cho rằng lão ma đi trước, không ngờ ẩn nấp vào, bố trí thần văn sau lưng bọn họ.
Thần văn này đúng là do lão ma bố trí, lão ma được Tứ Tí tộc mời đến, là một lão ma khá nổi tiếng trong thế giới ngầm.
Tứ Tí tộc trả giá đắt đỏ mời lão ma này đến, nhận lại là xác chết của Lục Ly và Thánh Sơn.
Thật ra Tứ Tí tộc không quá để ý Thánh Sơn, bọn họ chỉ cần Lục Ly chết. Bất luận dùng biện pháp gì, chỉ cần có thể đánh chết Lục Ly thì lão ma này sẽ nhận được thù lao dày.
Việc bọn họ ở Phi Tiên Giới chặn lại Lục Ly đã truyền ra, Tứ Tí tộc không chịu nổi mất mặt. Cho nên nhất định phải tẩy rửa sỉ nhục này, còn có Thiên Thánh Tổ, Vân Thánh Tổ, bọn họ cũng cần đánh chết. Nhưng hiện tại hai người ở trong Xích Long Giới, bọn họ không có biện pháp ra tay. Chỉ cần hai Thánh Tổ dám ra ngoài thì Tứ Tí tộc cũng sẽ xuống tay.
Tiêu Ma!
Đây là ngoại hiệu của lão ma này, cực kỳ nổi tiếng trong thế giới ngầm, nhưng chưa có ai thấy hình dáng của hắn, người này chuyên nhận nhiệm vụ khó khăn, chỉ cần hắn nhận nhiệm vụ thì xác suất hoàn thành cao cỡ chín phần.
Lần trước Tiêu Ma nhận một nhiệm vụ, đánh chết một nguyên lão của ba mươi ba tộc, hắn tiêu phí thời gian ba năm ám sát nguyên lão này, trong một chốc danh chấn bốn phương.
Đại tộc kia phái ra rất nhiều cường giả, vận dụng rất nhiều lực lượng, nhưng không cách nào theo dấu bất kỳ hành tung và tin tức của Tiêu Ma. Căn bản không có người biết Tiêu Ma là ai, cũng không biết hắn ở đâu, phỏng chừng cho dù xuất hiện trước mặt cường giả đại tộc kia cũng không nhận ra được.
Đây là điểm khủng bố của Tiêu Ma, thuật ẩn độn, dịch dung của hắn vô song thiên hạ, không ai có thể tìm được hắn, chỉ có hắn tìm ngươi. Muốn tìm Tiêu Ma nhận nhiệm vụ thì dễ, nhưng khi hắn nhận nhiệm vụ của ngươi thì ngươi căn bản không thấy người thật.
Thánh Sơn đụng vào tường không khí giống như rơi vào vũng bùn, hắn không vội vàng lập tức khiến Huyết Linh Nhi ra ngoài. Bởi vì Huyết Linh Nhi rất yếu ớt, không biết bên ngoài có cái gì. Nếu Huyết Linh Nhi chết đi thì Lục Ly không thể khống chế thần văn của Thánh Sơn, đến lúc đó hắn cũng chỉ có đường chết.
Lục Ly thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phía, cảm ứng một chút khiến hắn lộ vẻ mặt kinh hãi. Hắn cảm giác ở trong thế giới kỳ dị, trong này là một mảnh Hỗn Độn, hắn không cảm ứng được vách tường bốn phía, cản vật xung quanh, chỉ có thể cảm ứng được một mảnh Hỗn Độn.
- Đây là đại trận gì vậy? Thật thần kỳ!
Lục Ly âm thầm líu lưỡi, sớm biết Thiên Hoang Tinh Vực có nhiều chủng tộc, vô số thần thông kỳ dị, hôm nay xem như được kiến thức. Hành lang này rõ ràng rất nhỏ, nhưng Lục Ly không cảm giác được vách tường cùng mặt đất, thật kỳ lạ.
- Hưm? Có võ giả!
Lục Ly cảm ứng một chút hơi thở sinh mệnh mỏng manh trong Hỗn Độn, xem ra cường giả bố trận ở bên trong. Nhưng hắn cảm giác rất mơ hồ, hơi thở sinh mệnh mơ hồ bất định, không cách nào bắt giữ vị trí cụ thể.
Vèo!
Hai nguyên lão Xích Long tộc lao đến trước tường không khí, bọn họ cảm ứng một chút, trong mắt bắn ra tia sáng, một người trầm giọng quát:
- Hỗn Độn Trận, bên trong là Tiêu Ma?
- Ngao Dư, Ngao Tề!
Trong tường không khí truyền ra một giọng nói trầm thấp mà mơ hồ:
- Các ngươi đừng xen vào việc của bổn tọa, xử lý xong bổn tọa tự nhiên sẽ rời đi, các ngươi cũng có thể đi ra ngoài.
- Xử lý?
Hai nguyên lão nhìn nhau một cái, Ngao Dư trầm giọng nói:
- Ta không quan tâm ngươi muốn giết tiểu tử nhân tộc kia, nhưng ngọn núi kia nhất định phải thuộc tộc ta.
- Các ngươi muốn ngọn núi này?
Âm thanh mơ hồ lại vọng ra:
- Cũng có thể, lấy Xích Long Tiên Thảo của tộc ngươi ra đổi, một trăm gốc, chút nữa ta sẽ tặng núi này cho các ngươi.
- Xích Long Tiên Thảo? Một trăm gốc?
Ngao Dư ngẩn ra, theo sau cười nhạt nói:
- Ngươi mơ mộng viễn vông à? Ngươi biết Tiên Thảo của tộc ta quý giá cỡ nào không? Một gốc giá trị bao nhiêu Thiên Thạch không? Ngươi còn muốn một trăm gốc, nằm mơ!
- Vậy miễn bàn!
Giọng Tiêu Ma trở nên lạnh lùng nói:
- Các ngươi hoặc là đánh vào Hỗn Độn Trận của bổn tọa, tự mình cướp, hoặc là ngậm miệng lại.
- Tìm cái chết!
Ngao Dư tức giận quát:
- Tiêu Ma, mấy năm nay ngươi đắc tội nhiều đại tộc, bây giờ ngươi bại lộ thân phận, ngươi xác định có thể an toàn rời đi?
- Chuyện của bổn tọa không cần các ngươi bận tâm!
Tiêu Ma lạnh lùng đáp lại:
- Bổn tọa chỉ muốn nói một câu, năm đó Thiên Cốt tộc muốn giết bổn tọa, cuối cùng bị bổn tọa diệt sát mười sáu nguyên lão của họ, nếu Xích Long tộc các ngươi muốn thử thì bổn tọa sẽ cho thử.