Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hỏa Mị không ra ngoài, đám cường giả tự nhiên đều ngồi canh chừng ở bên ngoài, phỏng chừng lối ra bị phong tỏa hết, nếu Tiêu Ma dám ló đầu ra sẽ nháy mắt bị theo dõi, tiếp đó bị vây công, cuối cùng chết không có chỗ chôn.
Đã có Hỏa Mị lục tục quay về biển trung tâm lòng đất, Tiêu Ma phỏng chừng tối đa thêm một ngày thì tất cả Hỏa Mị đều sẽ đi vào lòng đất. Đến lúc đó nhóm Lực thống lĩnh sẽ lại đi vào, có lẽ sẽ có càng nhiều cường giả triệu tập tiến vào sưu tầm.
Tiêu Ma biến thành một con cá mắc trong lưới, hắn ra không được, cũng không dám ra ngoài. Nhưng nếu không ra ngoài thì hắn sớm muộn gì sẽ bị tìm được.
- Nhất định phải nghĩ biện pháp ra ngoài!
Tiêu Ma con ngươi lấp lóe, hắn ẩn thân bay lên trời cao, nấp dưới một đường hầm cảm ứng kỹ. Rất nhanh hắn thay đổi sắc mặt, bởi vì hắn cảm ứng một hơi thở cường đại từ bên ngoài, cửa vào có Thánh Hoàng trấn thủ.
Tiêu Ma đành bay đi đường hầm khác, bay cả buổi, Tiêu Ma tìm được bảy cửa ra vào, nhưng bên ngoài đều có Thánh Hoàng trấn thủ, hắn ra không được.
Viêm Hỏa Giới rất lớn, nhưng có ít đường hầm, có lẽ vì nơi này quanh năm nhiệt độ cao nên ít có đường ra ngoài.
Mỗi đường hầm đều có Thánh Hoàng, dù thuật ẩn thân của Tiêu Ma cạnh cỡ nào cũng không thể lặng lẽ bay lướt qua Thánh Hoàng, cảm giác lực của Thánh Hoàng cực kỳ biến thái. Nếu bất động còn có thể tránh thoát cảm giác của Thánh Hoàng, nhúc nhích sẽ có dao động không gian.
Hỏa Mị ở bên dưới ước chừng đa số đã xuống lòng đất, Tiêu Ma hơi nóng nảy, hắn trầm tư, quyết định mạo hiểm một lần, quyết định đánh cuộc một phen.
Tiêu Ma không xuống dưới mà tìm một lối ra vào gần vòng sáng màu vàng, hắn ẩn nấp ở giữa không trung, theo sau luôn cảm ứng tình huống lối ra vào.
Thời gian dần trôi qua, cường giả ở bên ngoài không nhanh chóng lao vào trong như phỏng đoán của Tiêu Ma, cửa đường hầm rất yên lặng, Viêm Hỏa Giới ở bên dưới cũng yên lặng.
Một ngày, ba ngày, nửa tháng!
Thời gian nửa tháng, cường giả, thậm chí thám báo ở bên ngoài không có một người tiến vào, cửa đường hầm luôn có Thánh Hoàng trấn thủ. Đến ngày thứ mười sáu, cửa đường hầm rốt cuộc có động tĩnh, một Thánh Hoàng tiến vào, thần niệm lập tức quét qua bốn phương tám hướng.
Thuật ẩn thân của Tiêu Ma rất biến thái, khoảng cách với Thánh Hoàng không xa, nhưng thần niệm của Thánh Hoàng quét qua người hắn mà không chút dừng lại, giống như hắn là không khí.
Dựa theo lẽ thường mà nói, một cường giả dù giấu kỹ cỡ nào, nhưng thân thể thật sự tồn tại, thần niệm quét qua không khí khác với quét trúng một vật thể.
Nhưng thuật ẩn thân của Tiêu Ma biến thái như vậy đấy, thần niệm của Thánh Hoàng mạnh biết bao vậy mà không có bất cứ phát hiện. Hơn nữa cảm giác lực cường đại của Thánh Hoàng cũng vô dụng, Tiêu Ma giống như bốc hơi khỏi nhân gian, không cách nào cảm giác.
Đây là một Thánh Hoàng của Xích Long tộc, thần niệm của hắn tra xét giây lát rồi bay xuống phía dưới. Trong đường hầm khác cũng có không ít Thánh Hoàng bay xuống dưới, toàn là Thánh Hoàng, số lượng rõ ràng nhiều hơn lúc trước, hẳn là có Thánh Hoàng của đại tộc chạy tới.
Tiêu Ma luôn gắt gao nhìn chằm chằm Thánh Hoàng này, ghi nhớ kỹ bề ngoài. Chờ Thánh Hoàng bay xuống, Tiêu Ma chậm rãi bay hướng đường hầm bên kia.
Khi Tiêu Ma bay vẫn ẩn thân, không có bất cứ hơi thở, nhưng ngoại hình của hắn nhanh chóng thay đổi, khi hắn đi đến một nửa đường hầm thì đã biến thành hình dạng Thánh Hoàng của Xích Long tộc, thân hình lộ ra.
Bên ngoài đường hầm không có Thánh Hoàng, nhưng có mấy thám báo ngồi canh chừng. Phương xa có mấy chiếc chiến thuyền hàn thiết bay qua, mặt trên đều là Thánh Hoàng. Nếu có thám báo phát ra cảnh báo thì bọn họ sẽ lập tức chạy tới.
“Còn có thần văn?”
Khi Tiêu Ma sắp ra khỏi đường hầm, phát hiện chỗ cửa còn bố trí thần văn, phong ấn lối ra vào.
Tiêu Ma lộ vẻ mặt kiêu ngạo, hung hăng phá vỡ thần văn xông ra ngoài. Bên ngoài có ba cường giả Lục Kiếp, trông thấy Tiêu Ma thì giật mình, theo sau một thám báo có chút nghi hoặc hỏi:
- Ngao Thổ đại nhân, sao người lại đi ra?
- Tìm được lão ma kia, mau phong kín lối ra vào!
Tiêu Ma để lại một câu nói, theo sau thân thể như kiếm bén bay hướng chiến thuyền phương xa, thoạt trông dường như muốn đi thông báo cho cường giả bên kia.
- Tìm được?
Ba Lĩnh Chủ thoáng chốc mừng rỡ, lập tức bố trí thần văn phong ấn lối ra vào. Bọn họ không nhìn thấy Tiêu Ma bay một khoảng cách thì biến mất. Tiêu Ma luôn lặng lẽ tra xét ba Lĩnh Chủ, xác định bọn họ không chú ý đến mình mới ẩn thân.
- Hưm?
Một Lĩnh Chủ bố trí xong tùy ý nhìn về phương hướng Tiêu Ma bay đi, phát hiện Tiêu Ma mất tích thì hơi kinh ngạc. Nhưng hắn không để ý nhiều, bởi vì phương xa có một chiếc chiến thuyền, hắn cho rằng Tiêu Ma đi vào chiến thuyền rồi.
Đợi thời gian nửa nén hương, chiến thuyền kia cắt qua không gian bay hướng bên này, ba Lĩnh Chủ vội vàng cung kính đứng, cho rằng cường giả trong chiến thuyền này định vào Viêm Hỏa Giới.
Nhưng chiến thuyền cắt qua không gian bay hướng phương xa, không đến gần chỗ bọn họ. Lĩnh Chủ kia chủ có chút nghi hoặc chớp chớp mắt, theo sau thần niệm quét qua chiến thuyền kia, không thấy cường giả Xích Long tộc do Tiêu Ma biến ra.
- Hơi kỳ kỳ.
Lĩnh Chủ này cau mày, ngẫm nghĩ rồi nói với hai Lĩnh Chủ một tiếng, bay nhanh đuổi theo chiến thuyền. Chiến thuyền tuần tra xung quanh, cho nên tốc độ cũng không có quá nhanh, bị Lĩnh Chủ này đuổi kịp, nhưng lại mất thời gian nửa nén hương.
- Có chuyện gì?
Một âm thanh lạnh lùng vang lên, chiến thuyền ngừng lại.
Lĩnh Chủ vang lên, chiến thuyền ngừng lại hỏi:
- Mấy vị đại nhân, vừa rồi dường như Ngao Thổ đại nhân lên chiến thuyền của các vị? Ta muốn hỏi là... Ngao Thổ đại nhân có ở trên thuyền không?
- Ngao Thổ nào? Chẳng phải hắn vào Viêm Hỏa Giới rồi sao?
Giọng nói lạnh lùng kia hoang mang nói:
- Ngao Thổ không lên chiến thuyền của chúng ta, chẳng có ai lên cả.
- Nguy rồi!
Lĩnh Chủ kia hoàn toàn thay đổi sắc mặt, giật mình kêu lên:
- Chết rồi, là Tiêu Ma, nhất định là Tiêu Ma ngụy trang Ngao Thổ đại nhân, Tiêu Ma chạy trốn...
- Cái gì? Khốn kiếp!