Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nửa ngày sau, Cầu An đã tìm được sơn động kia, mùi mờ nhạt của Lục Ly kéo dài vào trong sơn động. Mấy Thánh Hoàng không sợ gì cả, trực tiếp bay vào sơn động lực hút mạnh kéo vào.
Bùm!
Mấy cường giả rớt vào đại điện, nhưng không lăn xuống giống Lục Ly, mà là vững vàng đứng trong đại điện.
Bọn họ vừa rơi xuống, thần niệm lập tức xem xét bốn phía, tìm bóng dáng của Lục Ly. Quét một lần không phát hiện ra, mấy cường giả Xích Long tộc vọt hướng bốn phía, muốn mở cửa.
- Đừng nhúc nhích!
Cầu An đột nhiên phát hiện thần văn trong lòng đất, chúng là tiểu thần văn do Lục Ly và Huyết Linh Nhi tùy ý bố trí. Tiếc rằng Cầu An kêu lên quá muộn, có hai nguyên lão Xích Long tộc đã giẫm lên thần văn.
Ngao Vận nghi hoặc hỏi:
- Sao vậy Cầu An nguyên lão?
Không phải bọn họ không tra xét được những thần văn này, chỉ là tiểu thần văn, thoạt trông có chút giống như thần văn còn sót lại, không có uy lực gì.
Cầu An hơi nhíu mày nói:
- Những tiểu thần văn này do nhân tộc kia bố trí, chắc hắn đã biết chúng ta đi vào!
Những thần văn này rõ ràng không khớp với thần văn trong đại điện, thoạt trông phi thường cấp thấp, hẳn là Lục Ly bố trí.
- Không sao cả!
Ngao Việt vung tay lên nói:
- Cho dù hắn biết thì có sao? Hắn còn có thể bay lên trời? Cầu An nguyên lão, hắn đi vào cánh cửa nào?
- Cánh cửa nào?
Cầu An có chút mờ mịt nhìn thoáng qua, theo sau khép mắt lại cảm ứng một chút, cười gượng nói:
- Trong mười mấy cánh cửa đều có hơi thở của hắn, tiểu tử này... rất khó chơi.
- A?
Nhóm Ngao Việt ngây ra.
Ngao Vận phất tay nói:
- Mặc kệ là cánh cửa nào, trước tiên phá vỡ tất cả cửa đã, truy tung mỗi con đường. Nơi này hẳn là khu vực mộ, chắc chắn rất nguy hiểm, tiểu tử kia chỉ có cấp Đế, có thể trốn được bao xa?
Ầm ầm ầm!
Mấy nguyên lão bắt đầu cưỡng bức phá cửa, chiêu này tuy rằng thô lỗ nhưng có hiệu quả. Thần văn trên cửa không quá mạnh, đến cảnh giới của bọn họ không khó cưỡng bức phá vỡ, chẳng qua tốn chút thời gian.
Cầu An đi đến trước một cánh cửa, nhưng không cưỡng bức phá trận, mà là bắt đầu phá giải thần văn. Tạo nghệ về thần văn của Cầu An không kém, Thiên Cẩu tộc am hiểu cách truy tung, có nghiên cứu về thần văn.
Oong!
Chỉ nửa ngày, Cầu An đã phá giải cánh cửa này, nhóm Ngao Việt còn chưa đánh mở. Thần văn ở đây khá mạnh, không dễ đánh mở.
Cầu An lập tức đi vào tra xét, rất nhanh đi tới cuối hành lang, phát hiện một cánh cửa khác. Hắn cảm ứng một chút, nhưng không phá giải thần văn trên cánh cửa này, mà là lui ra.
Ngao Việt nhìn hướng Cầu An:
- Như thế nào?
Cầu An lạnh lùng nói:
- Tiểu tử này muốn lừa dối chúng ta, trong này còn có một một cánh cửa, ta cảm ứng phía sau cửa không có hơi thở của hắn, hắn không đi vào nơi này.
Ầm!
Giây lát sau, một cánh cửa khác bị đánh mở, Cầu An đi vào, rất nhanh lui ra, nói:
- Cũng không phải cửa này.
Cầu An tiếp tục phá giải một cánh cửa, nhóm Ngao Việt đánh tiếp, rất nhanh lại đánh mở ba cánh cửa, Cầu An đi cảm ứng một chút, đều không phải cánh cửa Lục Ly đi vào.
Cầu An có kinh nghiệm, hắn mất một canh giờ phá giải một cánh cửa lần này vẫn không may mắn, đây không phải cánh cửa Lục Ly đi vào.
Nửa ngày sau, nhóm Cầu An rốt cuộc tìm đúng cửa, đến cánh cửa này, Cầu An cảm ứng một chút, trầm giọng quát:
- Đều tiến vào, hắn đi vào từ đây!
Nhóm Ngao Việt xúm lại, trong tay Ngao Việt lóe tia sáng nói:
- Cầu An nguyên lão nghỉ một lúc đi, để chúng ta đánh mở cánh cửa này.
- Ha ha!
Cầu An lại nở nụ cười, lắc đầu nói:
- Ngao Việt, không phải ta xem nhẹ các ngươi, bốn người các ngươi cùng nhau đánh một năm phỏng chừng đều không thể đánh mở.
- Làm sao có thể?
Ngao Vận rõ ràng không tin, thả ra một đòn cường đại, cánh cửa ánh sáng lấp lánh, lóe lên năm, sáu loại ánh sáng, cửa không rung chút nào, còn cho bọn họ cảm giác cực kỳ dày nặng.
- Ha ha!
Cầu An lại lần nữa lạnh lùng cười nói:
- Nếu chỉ là thần văn vốn có trên cửa thì có lẽ các ngươi chỉ mất một ngày là đánh mở được. Nhưng lúc sau cánh cửa này bố trí vài loại thần văn, cùng nhau chồng lên, lực phòng ngự kinh người. Tạo nghệ về thần văn của tiểu tử nhân tộc này có lẽ không kém gì lão phu, một cấp Đế tầm thường, còn là nhân tộc, thật hiếm có.
- Chuyện này... tuyệt đối không thể nào!
Ngao Vận vẫn không tin, nói:
- Tiểu tử này rất trẻ tuổi, tuyệt đối không vượt qua hai nghìn tuổi, sao có thể giỏi về thần văn đến thế? Hắn còn là nhân tộc, không có thiên phú về thần văn.
- Hai nghìn tuổi?
Măt Cầu An ánh sáng lấp lánh, cảm khái nói:
- Vậy không còn giải thích nào khác, chỉ có thể nói hắn là thiên tài về mặt này.
Thần văn này không phải Lục Ly bố trí, hắn không có tạo nghệ cao về thần văn. Hắn còn trẻ như vậy, thời gian tu luyện còn không có. Thần văn cần thời gian dài không ngừng tham ngộ, cần tích lũy tháng ngày, không thể nào vừa tiếp xúc đã giỏi.
Thiên phú thần thông của Huyết Linh Nhi là về thần văn, nàng còn tiến hóa rất nhiều lần, quan trọng nhất là nàng là mị linh, không có tình cảm của loài người, mỗi ngày rảnh rỗi chỉ biết nghiên cứu thần văn, nên tốc độ tiến bộ mới nhanh.
- Hy vọng đừng xảy ra trục trặc gì!
Ngao Việt nhìn thấy Cầu An bắt đầu vẻ mặt nghiêm túc phân tích phá giải thần văn, vào thời khắc này trong lòng của hắn có một chút lo lắng.
Làm ơn đừng để Lục Ly trốn thoát, nếu không thì Ngao Việt không biết làm sao trở về ăn nói với Ngao Đỉnh.
- Đã vào!
Sau khi nhóm Ngao Vận giẫm lên thần văn, Lục Ly liền cảm ứng được, hắn lập tức bóp nát ngọc phù trong tay thông báo cho tiểu nhị bắt đầu rải tin.
Lục Ly còn ở trong sa mạc hoang, sa mạc này dường như lớn đến vô biên vô hạn, hắn bay lâu như vậy còn chưa đến cuối.
- Không đúng...
Lục Ly cảm giác có chút không đúng, tuy rằng Thánh Sơn không có bay với tốc độ cao nhất, nhưng tốc độ này cực kỳ khủng bố. Hắn bay trong sa mạc hoang đã mấy ngày mà vẫn chưa đến điểm cuối, sa mạc hoang này chắc chắn có huyễn trận thiên nhiên.