Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chẳng lẽ Lục Ly là một tông sư dùng độc? Nếu như vậy thì hắn cũng không chịu nổi.
""Lui về trước đã!""
Ngao Việt thấy vẻ mặt ung dung của Lục Ly, trong lòng càng nghĩ càng sợ. Lục Ly cố ý khiến hắn tức giận, dẫn dụ hắn đi qua, sau đó nhân cơ hội độc chết hắn sao?
""Trở về!""
Ngao Việt đảo tròng mắt, bây giờ đi qua rất nguy hiểm, dù sao hiện giờ không vội, Lục Ly trốn không thoát, lui về trước rồi nghĩ biện pháp, có sách lược vẹn toàn rồi tấn công tiếp, không cần phải gấp.
Ngao Việt quay người trở về, đi tới khó khăn, lui lại thì dễ hơn nhiều, uy lực giảm xuống rất nhiều. Ngao Đỉnh và Cầu An thấy Ngao Việt lui thì cả hai cũng lùi về phía sau, chỉ tốn nửa nén hương đã lui trở về.
- Ha ha!
Tiếng cười lạnh của Lục Ly vang lên:
- Lão phế vật của Xích Long tộc, không phải vừa rồi lớn lối lắm sao? Không muốn giết ta hả? Hiện giờ thế mà run sợ rồi? Chút tiền đồ này của ngươi, mấy năm nay ngươi đúng là sống uổng rồi.
Ngao Việt nghe xong lập tức nổi trận lôi đình, tức giận đến thân thể run rẩy, đã bao nhiêu năm không có ai nói chuyện với hắn như vậy? Cho dù là nguyên lão của Địch tộc cũng không dám làm nhục hắn như thế.
- Bình tĩnh!
Ngao Khí mặt không thay đổi nhìn Ngao Việt, nói:
- Ngao Việt trưởng lão, hôm nay ngươi có gì không đúng lắm, sao lại dễ nổi giận như vậy? Trong tình huống này, nếu là cường giả cùng cấp bậc với ngươi, ước chừng ngươi đã sớm đã bị giết.
Ngao Việt sắc mặt trở nên có chút khó chịu, nhưng Ngao Việt sau cùng là một người thông minh, rất nhanh bình tĩnh lại. Hắn phát hiện tình trạng của hắn đúng là kỳ lạ, có lẽ là bởi vì truy lùng lâu như vậy, Ngao Đỉnh bên kia vô hình gây áp lực quá lớn.
Có thể là bởi vì Lục Ly quá trẻ tuổi, cấp bậc quá thấp, điều này khiến cho hắn thẹn quá hóa giận, cũng có thể vì cái chết của Ngao Vận khiến hắn không biết khi trở về phải giải thích như thế nào với Ngao Đỉnh, lòng hắn có chút loạn.
Ngao Việt ngồi xếp bằng tại chỗ, nhắm mắt lại bắt đầu nghĩ biện pháp, hắn phải khiến cho mình thật bình tĩnh, như vậy mới có thể tìm ra cách, nhanh chóng đánh chết Lục Ly, rửa sạch sỉ nhục.
Ngao Khí và Cầu An cũng bắt đầu nghĩ biện pháp, bên Lục Ly ngược lại không có vấn đề gì, hắn cần thời gian đợi Huyết Linh Nhi phá giải thần văn. Nhưng sau khi phá giải thần văn xong thì nên lập tức đi vào hay làm gì đây? Hắn hơi do dự.
Nếu lập tức đi vào, đám Ngao Việt chắc chắn cũng sẽ lập tức xông tới đây, thời gian chênh lệch với hắn tối đa chỉ khoảng mấy nén hương, mà với thời gian ngắn ngủi như vậy, Huyết Linh Nhi rất khó bố trí thần văn ở trên cửa, cho nên bọn họ sẽ rất nhanh đuổi kịp. Cửa ải kế tiếp ai biết sẽ có nơi tốt như vậy hay không, chỉ dựa vào thực lực của hắn thì sao có thể là đối thủ của Ngao Việt?
Không vào, lẽ nào hắn phải giằng co với bọn họ như vậy mãi? Lỡ Xích Long tộc có cường giả mạnh hơn tới tiếp viện, đến lúc đó hắn biết trốn đâu đây?
Trong khoảng thời gian ngắn, Lục Ly hơi mờ mịt, hắn trầm ngâm giây lát rồi quyết định đợi cánh cửa kia mở ra, xem một chút bên trong cánh cửa có gì rồi quyết định sau.
Năm ngày trôi qua nhanh, đám Ngao Việt vẫn chưa có biện pháp phá giải, vì thần văn nơi này không có góc chết, không có đường tắt, bọn họ bắt buộc phải xông qua thần văn.
Thần văn nơi này nhằm vào rất mạnh, sẽ tăng cường uy lực dựa theo thực lực của ngươi, nếu càng nhiều người thì sẽ càng tăng lên. Cho nên, nơi này không có chỗ để đầu cơ trục lợi, chỉ có thể gắng gượng chống đỡ xông tới. Trước đó Lục Ly có thể một người chặn ải, vạn người không phá nổi là do hắn có chất kịch độc, Ngao Vận còn không chịu được nháy mắt chết đi, bọn họ khẳng định cũng không chịu đựng nổi...
""Chủ nhân, phá xong rồi.""
Hơn một canh giờ sau, truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên, cánh cửa kia im hơi lăng tiếng mở ra.
Cánh cửa rốt cục vẫn mở ra, Lục Ly không có quá nhiều vui sướng, không nhúc nhích cơ thể, hắn suy nghĩ một chút rồi truyền âm qua:
""Huyết Linh Nhi, ngươi đi vào trước kiểm tra một chút, nhìn bên trong có cái gì, nếu có nguy hiểm thì không được liều lĩnh!""
""Biết!""
Huyết Linh Nhi chui vào, Lục Ly tiếp tục đứng thờ ơ nhìn nhóm Ngao Việt ở đằng xa. Đám người Ngao Việt cũng phát hiện cửa mở, trong mắt bọn họ lộ ra một tia ngạc nhiên nghi ngờ và vui sướng.
Kinh ngạc nghi ngờ là Lục Ly không hề làm gì cả, cũng không nhìn thấy hắn phá giải thần văn, thế vì sao cửa lại mở? Vui sướng là cửa mở thì Lục Ly nhất định sẽ đi vào? Bọn họ có thể lập tức đuổi kịp, không có khả năng cửa ải kế tiếp cũng là loại địa hình này, có thể để cho Lục Ly lợi dụng.
- Hả? Tiểu tặc này không nhúc nhích?
Ngao Việt, Cầu An, Ngao Khí liếc nhau một cái, có chút mơ hồ, cửa mở rồi mà sao Lục Ly không vào nhìn một chút? Lỡ bên trong có chí bảo hay là lối thoát chạy trốn thì sao?
Ước chừng qua thời gian một nén hương, Huyết Linh Nhi rốt cục truyền âm, nó nói:
""Chủ nhân, bên trong là một đại điện siêu cấp, có một quan tài cổ hoàng kim rất lớn, còn có một chút báu vật, ngoài ra còn có một cái hành lang, cùng với một tế đàn truyền tống. Bên trong tòa đại điện này cũng có thần văn rất khủng bố, khủng bố hơn nơi này, cụ thể là dạng thần văn gì thì ta cần phải tra xét.""
""A?""
Huyết Linh Nhi truyền tới hơi nhiều tin tức, khiến Lục Ly giật mình, trong lòng hắn đầu tiên là vui vẻ, theo sau trở nên ngưng trọng.
Bên trong có một quan tài cổ hoàng kim, đại biểu hắn thật sự đã đến mộ địa, còn có báu vật, hẳn là chí bảo do mộ chủ để lại, hành lang và tế đàn truyền tống đại biểu có lối ra. Nhất là tế đàn truyền tống, rất có thể truyền tống ra ngoài.
Bên trong có thần văn cường đại? Việc này có chút đau đầu, nếu hắn đi vào rồi bị thần văn trấn áp, đám Ngao Việt đuổi theo phía sau có thể dễ dàng đánh chết hắn, sau đó tất cả báu vật đều là của đám người Ngao Việt.
Làm sao bây giờ?
Lục Ly trong khoảng thời gian ngắn hơi mê man, hắn trầm ngâm cỡ hai nén hương thì lên tiếng:
""Huyết Linh Nhi, ngươi trước tiên đi tra xét thần văn bên trong, phải bảo đảm ta sau khi tiến vào có thể trực tiếp tới chỗ tế đàn truyền tống!