Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nét cười của hắn vẫn chưa hoàn toàn nhếch lên hết, đáng tiếc không lâu sau đã đông cứng. Bởi vì hắn phát hiện tế đàn truyền tống ở đây đã bị phong ấn.
Thánh Hoàng xung quanh cũng ngẩn người, sau đó cả lũ cười phá lên. Trong mắt đám Thánh Hoàng toàn là vẻ nực cười, một Thánh Hoàng cười nói:
- Cẩu An, sao không cười nữa? Cười tiếp đi, ha ha ha ha!
- Lão Cẩu!
Một Thánh Hoàng khác bật cười nói:
- Mau trốn tiếp đi! Mau càn rỡ tiếp đi! Mau công kích tiếp đi! Đừng có ngừng!
Vụt vụt vụt!
Mười mấy Thánh Hoàng vây chặt lấy Cẩu An. Sắc mặt Cẩu An trở nên cực kỳ khó coi, ánh mắt cũng hiện lên sự sợ hãi. Thiên Cẩu tộc Ác Ma hiểu cách truy tung, cũng am hiểu cách đào tẩu, có điều trong hoàn cảnh thế này thì hắn trốn thế nào?
“Truyền tống tế đàn sao lại bị phong ấn? Chẳng lẽ là tên nhân loại cặn bã kia?”
Cẩu An nghĩ tới một vấn đề, sau đó thoáng chốc đã bừng tỉnh. Nếu Lục Ly truyền tống từ nơi này ra ngoài thì sao hắn có thời gian để phong ấn tế đàn?
Nếu không phải Lục Ly phong ấn thì có nghĩa là phong ấn nơi này vẫn luôn tồn tại, vậy Lục Ly đã đi đâu?
“Hành lang?”
Cẩu An tỉnh ngộ, cơ thể hắn đột nhiên phóng lên trời, trở nên trong suốt hoàn toàn, hóa thành một luồng thanh phong định bay tới hành lang.
Vụt!
Trên trời bỗng sáng lên một bức tường không khí màu tím, Cẩu An đâm phải bức tường không khí màu tím này, một Thánh Hoàng cười há há đáp lại:
- Còn muốn trốn? Ngươi nằm mơ đi!”
Ầm ầm ầm!
Toàn bộ đám Thánh Hoàng xung quanh đều hành động, bắt đầu công kích Cẩu An điên cuồng. Tốc độ của Cẩu An rất biến thái, tả xung hữu đột, né tránh không ngừng. Có điều bất luận hắn né tránh thế nào thì Thánh Hoàng ở xung quanh rất nhiều, chẳng bao lâu đã bị đánh trúng.
“Ngao Việt, chúng ta làm sao bây giờ?”
Ngao Khí cuồng lên, nếu Cẩu An chết thì Thánh Hoàng của Lưỡng Nghi Giới sẽ chiếm ưu thế tuyệt đối, cơ hội lấy được Ung Hoàng Kích của bọn hắn cơ hồ bằng không.
“Còn có thể thế nào?”
Ngao Việt bất đắc dĩ thở dài: “Chúng ta là đối thủ của mười mấy Thánh Hoàng sao? Lần này đành chịu, yên lặng chờ xem thế nào, không nên xông vào.”
Ầm!
Cẩu An bên kia chịu phải mấy chục lần công kích đã hoàn toàn không thể chống cứ, bị một Thánh Hoàng đánh một đòn nghiêm trọng, đầu nổ tung, chết trong nháy mặt.
Cẩu An đã chết, tất cả những nhân tố không ổn định cũng đã biến mất, nội tâm Ly tiểu thư bên trên kia bình tĩnh, Ung Hoàng Kích này xem như lấy được rồi. Hai cường giả của Hoang tộc cùng lộ ra vẻ mặt vui mừng, ba bảo vật đều đã lấy được, lần này xem như đã hoàn toàn toàn vẹn rồi.
Ly tiểu thư ngược lại không trực tiếp xông lên, nàng ta ngồi xếp bằng, chuẩn bị nghỉ ngơi chữa thương khoảng thời gian ngắn trước, để trạng thái của bản thân đạt tới đỉnh phong, như vậy tiếp tục mới không gặp phải chuyện gì bất trắc.
Cẩu An đã chết, thấy đám người Ngao Việt cũng rất thành thật, cho nên Ly tiểu thư không nóng nảy, nhưng bên dưới kia còn có hai cường giả Hoang tộc đang nhìn chằm chằm đây, còn có lật trời được sao?
Thời gian nhanh chóng trôi qua, bỗng nhiên trong đại điện xuất hiện dị biến, chấn động kịch liệt, sau đó thần văn trên vách tường bắt đầu nhấp nháy không ngừng, tiếp theo đó không ngờ rằng xuất hiện làn sương dày đặc.
- Tình huống gì đây?
Một đám Thánh Hoàng kinh hãi, vì sao thần văn vô duyên vô cớ nhấp nháy? Hơn nữa còn xuất hiện sương mù? Làn sương mù này có phải độc không? Mọi người cảm ứng một chút, xác định làn sương mù không có độc rồi mới hơi an tâm đôi chút.
- Thật kỳ lạ!
Mắt của Ngao Khí hơi lộ vẻ kinh ngạc, tạo nghệ của hắn ở phương diện thần văn rất sâu, khi nãy hắn cảm ứng một chút, phát hiện thần văn trong đại điện này giống như biến động, chỉ hơi di chuyển, sau đó bình an tĩnh lại.
Cảm giác này không thích hợp chút nào, thần văn nơi này trông có vẻ rất ổn định, tại sao lại xuất hiện loại tình huống này? Tất cả mọi người trong đại điện khi nãy đều không hề di chuyển, cũng không có ai đụng tới thần văn cả.
- Cửa ra này hình như bị phong ấn rồi, chúng ta giải phong ấn trước đi!
Một Thánh Hoàng bỗng nhiên hiểu ra, thần văn trong đại điện này cường đại như vậy, đừng để xảy ra vấn đề đấy. Trước tiên nên chuẩn bị tốt đường ra, có thể chạy đi bất cứ lúc nào.
Một Thánh Hoàng tinh thông thần văn đi tới, dò xét thử rồi nói:
- Thần văn này rất cường đại, chắc hẳn cần thời gian hai ba ngày để phá giải, trong khoảng thời gian hai ba ngày này mọi người tuyệt đối không được đụng chạm bất cứ thần văn gì, ta cảm thấy khi nãy thần văn có chút không bình thường.
Tất cả cường giả đều cảm thấy không bình thường, bởi vì thần văn chỉ lóe lên một cái rồi không còn gì nữa, khi nãy không ai đụng tới thần văn, cảm thấy thật sự quỷ dị.
Ly tiểu thư đang bế quan, cho nên không biết tình huống bên ngoài xảy ra như thế nào, hai Hoang tộc nguyên lão cũng không đánh thứ nàng ta. Ly tiểu thư đợi chút nữa là đi lên tầng mười tám, nếu như trạng thái không đạt tới đỉnh cao nhất, đợi lát nữa có thể sẽ gặp chuyện bất trắc.
Vù! Vù!
Giây lát sau, đại điện một lần nữa chấn động, thần văn lại lóe lên, nhưng chỉ trong thoáng chốc đã lại không có bất cứ động tĩnh gì nữa.
- Tình huống gì vậy?
- Gặp quỷ sao?
- Là ai chạm tới thần văn rồi?
Một đám Thánh Hoàng xù lông toàn thân, cảm thấy nơi này giống như quỷ nháo, bản thân ở ngay trong mộ địa, thần văn vẫn còn nhấp nháy, đây là một đám Thánh Hoàng đấy, nếu là một đám võ giả nhỏ thì sợ là chân cũng đã bị dọa mềm nhũn rồi.
Điều này đương nhiên không phải quỷ nháo, mà nguyên nhân do Huyết Linh Nhi.
Lục Ly để Huyết Linh Nhi phóng thích luật động, tùy ý khống chế thần văn trong Ung Hoàng Mộ, không ngờ thật sự thành công.
Nàng không hiểu ý những luật động này, cho dù thế nào vẫn tùy ý khống chế, dưới sự khống chế của nó, thần văn rất nhiều nơi cũng bắt đầu phát động, có một số thần văn trong đại điện phóng ra công kích khủng bố khiến cả đại điện đều bị hư hại.
- Rầm! Rầm! Rầm!
- Vù! Vù! Vù!
- Cạch! Cạch!