Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cuối cùng lý trí cũng chiến thắng Lục Ly, hắn biết không thể làm bậy với Ly tiểu thư cao quý này. Bắt cóc thì được, nhưng không được vấy bẩn hoặc giết chết nàng, bằng không sẽ trở trở thành kẻ thù sống chết của Hoang tộc, phỏng chừng tộc vương Hoang tộc sẽ địch thân ra mặt truy sát hắn.
Lúc trước hắn có tìm hiểu thông tin, cũng biết sự tồn tại của Phu Tổ, càng hiểu rõ cái chết của Tiêu Ma có liên quan mật thiết tới Phu Tổ. Lần này Ly tiểu thư có thể tìm được hắn, phỏng chừng cũng do Phu Tổ giúp đỡ?
Cho nên nếu hắn dám làm bậy, chưa nói vương tộc Hoang tộc thì ít nhất Phu Tổ sẽ không bỏ qua cho hắn, thậm chí phía bên Trung Vương Giới sẽ bị diệt tộc.
Bắt cóc đã làm hao tổn danh dự của Ly tiểu thư, Hoang tộc chắc chắn ít nhiều vẫn chịu ảnh hưởng. Vấy bẩn sự thuần khiết của Ly tiểu thư hoặc giết nàng sẽ chạm tới giới hạn, một sống một mái với Hoang tộc.
Ly tiểu thư đã yên tĩnh trở lại, Lục Ly truyền lời tới.
“Đàng hoàng chút, chờ ta an toàn tuyệt đối thì sẽ thả người ra ngoài. Nếu còn tiếp tục náo loạn, đừng trách ta làm ra chuyện cầm thú.”
Ly tiểu thư bĩu môi, hừ hừ vài tiếng.
“Lục Ly, ngươi không trốn thoát đâu. Lão tổ tông nhà ta nắm giữ thần thông kinh thiên, có thể tính toán dễ dàng ngươi đang ở đâu. Ngươi trốn ở Địa Long Hạp Cốc cũng là do lão tổ tông tính ra. Phỏng chừng không bao lâu nữa lão tổ tông sẽ đến đây, khi ấy ngươi chắc chắn sẽ chết. Hiện giờ thả ta ra ngoài, có lẽ lão tổ tông sẽ không ra tay. Có thể tránh được truy sát của tộc ta hay không thì còn xem may mắn của ngươi.”
“Ha ha!”
Lục Ly cười nhạt nói: “Ly tiểu thư, ngươi có biết một nguyên lão Xích Long tộc đã chết rồi không? Hắn bị ta giết, nếu ta có thể giết chết Thánh Hoàng thì giết ngươi cũng đơn giản. Sau khi phong ấn linh hồn, ta có thể độc sát ngươi một cách dễ dàng. Nếu lão tổ nhà ngươi dám xằng bậy, ta sẽ kéo ngươi chết chung.”
“Ngao Vận? Độc sát?”
Ly tiểu thư hơi tái mặt. Ở trong Ung Hoàng mộ, Xích Long tộc quả thực đã chết một Thánh Hoàng. Thánh Hoàng kia đã đánh nát nhưng trong đầu có kịch độc. Lúc các nàng đi ngang qua có thể cảm ứng dễ dàng cái đầu kia đang bị ăn mòn chóng vánh. Không nghĩ là do Lục Ly hạ độc, một Đế Cấp lại nắm giữ sức mạnh độc sát Thánh Hoàng?
“Nhân tộc này rất tà môn...”
Ngẫm lại Đế Cấp này có thể phong ấn linh hồn mình một cách dễ dàng, hiện giờ còn nhốt cơ thể nàng xuống dưới hồ nước, chuyện quái dị như vậy còn xảy ra, dù cho xảy ra những chuyện khác cũng không bất ngờ.
Không thể đánh giá tên nhân tộc Đế Cấp này theo cách thông thường, cũng không thể coi hắn là một Cấp Đế thông thường được!
Ly tiểu thư không nói gì thêm, lúc này đã bình tĩnh trở lại. Dù sao nào cũng đã bị bắt cóc, danh tiếng đã xấu. Bây giờ còn nổi giận, uy hiếp, náo loạn làm gì? Ngoài khiến Lục Ly tức giận ra thì chẳng được việc gì, trái lại còn khiến mọi chuyện trở nên bết bát.
“Hừ hừ, đợi lão tổ tông đến nơi, xem ngươi chết thế nào!”
Ly tiểu thư thầm hừ vài tiếng, sau đó ngồi xếp bằng dưới đáy Thiên Trì, im lặng chờ đợi. Nàng tin tưởng Phu Tổ chắc chắn sẽ đến đây, cũng sẽ có vô số cường giả Hoang tộc đến đây, cho dù Lục Ly có năng lực thông thiên cũng chỉ còn một con đường chết.
Lục Ly cũng đang nghĩ tới vấn đề này.
Hoang tộc quá mạnh mẽ, hơn nữa thiên phú thần thông của Hoang tộc hết sức biến thái. Phu Tổ lại khiến Lục Ly vô cùng kiêng dè, nếu hắn còn ở nơi này, không biết chừng bị vô số cường giả bao vây xung quanh từ lúc nào hắn cũng không biết.
Đi?
Hiện giờ còn nơi nào để đi? Lưỡng Nghi Giới nói thì rất lớn, nhưng nếu kẻ địch có thể lần theo vị trí của hắn, thì dù hắn có ẩn nấp ở chỗ nào cũng không thoát được.
“Vẫn nên rời khỏi nơi này, trước tiên cứ thử xem kẻ địch có tìm được đến đây hay không?”
Lục Ly trầm tư trong chốc lát, quyết định thử nghiệm. Hắn để Huyết Linh Nhi bố trí mấy thần văn khó hiểu ở đây, sau đó rời đi, bay về hướng tây bắc.
Hắn phi hành đầy đủ hơn nửa ngày, lại tìm một địa phương bí mật, đó là một hồ lớn. Dưới đáy hồ lớn, Lục Ly tìm được một con sông ngầm, hắn để Huyết Linh Nhi bố trí một truyền tống trận đơn hướng ở trong sông ngầm. Còn hắn ngồi gần truyền tống trận, lối vào duy nhất lại được Huyết Linh Nhi bố trí một thần văn.
Nếu phía Hoang tộc tìm được vị trí của hắn, hắn sẽ quyết định bước tiếp theo thế nào. Còn nếu không tìm được, hắn sẽ tiềm tu ở đây mấy năm rồi tính tiếp.
“Chủ nhân!”
Hơn nửa tháng sau, Huyết Linh Nhi truyền lời đánh thức Lục Ly: “Thần văn lúc trước ta bố trí ở dưới sông lớn đã bị hủy, hơn nữa còn bị một cường giả phá tan.”
“Ừm?”
Lục Ly bỗng nhiên bừng mở mắt, trong lòng hắn hơi mừng rỡ, ánh mắt cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên xen lẫn nghi hoặc. Theo như Ly tiểu thư nói, Phu Tổ lại có thể dễ dàng khóa nhắm trúng vị trí của hắn. Vậy tại sao hơn một tháng qua Hoang tộc mới chỉ tìm đến sông lớn kia? Lẽ nào Phu Tổ không ra mặt?
Lục Ly khẽ thở ra một hơi, xem ra hắn vẫn có cơ hội chạy thoát. Bất luận ra sao, trước tiên hắn vẫn muốn trốn một thời gian xem sao. Hoang tộc tuy mạnh nhưng cũng chưa chắc không chuyện gì là không làm được?
Lục Ly để Huyết Linh Nhi bố trí một phen, sau đó cưỡi truyền tống trận rời đi. Truyền tống được mấy trăm vạn dặm, Lục Ly phóng thích Thần Dịch Thuật, khiến hơi thở khí chất cùng chủng tộc bị thay đổi hoàn toàn, hắn bay về phía tây.
Lần này hắn chọn một chỗ hiểm địa, nơi này có rất nhiều hung thú mạnh mẽ. Lục Ly vận dụng Thần Ẩn Thuật lẻn vào sâu trong núi lớn, nếu có kẻ địch lần theo tìm đến đây, chắc chắn trước tiên sẽ kinh động đến đám hung thú.
...
“Bẩm đại nguyên lão, bên dưới ngoài phát hiện mấy thần văn ra thì không thấy gì!”
Ngoại ô phía bắc Vĩnh An Thành, một đám cường giả đứng sừng sững giữa không trung, một nguyên lão Hoang tộc đã tìm kiếm bên dưới, đồng thời công kích một lượt vô số địa phương xung quanh, quay về bẩm báo.
Giữ không trung, một nam tử tóc tím khôi ngô chắp hai tay sau lưng, hờ hững đứng thẳng.