Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Đúng là thần kỳ.
Đám cấp Đế Quan Dương trong lòng đều nơm nớp lo lắng, lúc này cũng đã yên tâm đi nhiều. Quan Dương chắp tay nói:
- Xin hỏi đại nhân cần bọn ta làm những việc gì?
- Rất đơn giản!
Trên tay Lục Ly xuất hiện một bức họa tượng, đó là của Hoang tộc, Lục Ly nói:
- Các ngươi mua chuộc một số lính trinh sát, giám sát cả Thanh Hổ Giới này, nếu phát hiện có cường giả của tộc này vào trong thì lập tức báo cáo lên đây.
- Cái này thì dễ!
Quan Dương gật đầu, chiếc nhẫn của Lục Ly sáng lên, vô số thần dược xuất hiện bên ngoài, ít nhất có hơn trăm vạn cây. Những thần dược này đều là thần dược trong Ung Hoàng Kích, có giá trị liên thành.
- Đại nhân, ngươi đây là?
Ánh mắt đám người Quan Dương bắt đầu nóng rực, số thần dược này bọn họ rất khó thu hoạch được, cần tốn rất nhiều thời gian, thậm chí là phải mạo hiểm.
- Những thứ này là cho các ngươi!
Lục Ly nhẹ nhàng nói:
- Các ngươi phải mua chuộc trinh sát, cần có thiên thạch, các ngươi đi bán đổi lấy tiền cũng đủ rồi. Làm xong việc, mười năm sau trước khi ta rời khỏi đây sẽ cho các ngươi một ít.
- Đa tạ đại nhân!
Đám người Quan Dương lập tức mừng rỡ, bái tạ liên hồi. Bọn họ cứ tưởng Lục Ly muốn cướp đoạt Tần Vân Sơn, muốn bọn họ đầu hàng khuất phục làm nô lệ, nào ngờ Lục Ly không những không làm vậy, ngược lại còn ban tặng cho bọn họ nhiều thần dược như thế, đúng là quá trái ngược rồi, khiến bọn họ cứ cảm như từ địa ngục bay thẳng đến thiên đường.
- Đi đi!
Lục Ly hài lòng vẫy vẫy tay, vừa đấm vừa xoa mới là chiêu cải quản tốt cấp dưới. Có mười ba cấp Đế này quan sát giúp hắn, hắn có thể an tâm ở đây tu luyện ẩn dật mười năm rồi.
Những chuyện mà Lục Ly lo lắng vốn không xảy ra, cường giả Hoang tộc chưa từng xuất hiện, đám người Quan Dương tốn thời gian nửa năm, mua chuộc mấy ngàn người, ở mỗi thành trì đều có ám tiêu. Một là kiểm tra xem có cường giả Hoang tộc qua đây không, ngoài ra còn giám sát cả Thanh Hổ Giới này, một khi có chuyện lớn xảy ra thì sẽ lập tức báo cáo về.
Lục Ly bố trí lại một lượt cả Tần Vân Sơn này, đương nhiên chủ yếu là do Huyết Linh Nhi làm, thần văn ở đây cũng được tăng cường thêm mấy cái, còn là loại thần văn vô cùng lợi hại, chủ yếu là các thần văn ngăn cản khí tức, phòng ngự.
Ngoài ra Lục Ly còn đào một thông đạo dưới chân núi, dẫn xuống đất ngầm, đồng thời bố trí luôn mấy cái thần văn, để bất cứ lúc nào cũng trong thế sẵn sàng đào tẩu. Lỡ như thần văn bên trên bị người ta động vào, thì hắn sẽ lập tức chạy thoát.
Trong nửa năm trời yên biển lặng, nhưng Thanh Hổ Giới rất là náo nhiệt, thỉnh thoải có Lão Ma trước đây chiến đấu, có di tích bị phát hiện, có bảo vật hiện thế, v.v
Lục Ly không có hứng thú những thứ này, thánh binh đẳng cấp hắn đều có cả rồi, trong tay còn có một cây Ung Hoàng Kích, uy lực vô biên. Chân ý của hắn không mạnh, có thần binh lợi khí cảm giác cũng chẳng có ý nghĩa gì mấy, cây Ung Hoàng Kích này cũng không tệ, nó có năng lực về không gian và thời gian, tám cấp Đế trước đây cũng nhìn thấy uy lực tấn công của nó rồi.
Lục Ly dường như không tu luyện, mà đang sắp xếp lại những thu hoạch trong khoảng thời gian gần đây, đồng thời xem thử con đường tiếp theo nên đi như thế nào. Không những con đường hắn phải đi, mà còn con đường tu luyện nữa.
Vẫn còn một giọt Tử Thần Dịch, chất lỏng kịch độc còn hai giọt, những thứ này đều là dùng để bảo toàn tính mạng, không phải chiến lực mà hắn có thể sở hữu dài lâu. Năng lượng Thiên Trì đang phục hồi, nhưng muốn hồi phục toàn bộ ít nhất phải đợi mất trăm năm. Cho dù hồi phục toàn bộ cũng chỉ có thể ngưng luyện ra ba, bốn giọt Tử Thần Dịch, nhiêu đây cũng chẳng nhằm nhò gì.
Cho nên, nói đến cùng thần dược được luyện thành từ pháp giới chỉ có thể hỗ trợ, hắn phải nghĩ cách nâng cao chiến lực của bản thân, như thế mới có thể không bị người ta truy đuổi giống như một con chó hoang chạy lang thang khắp nơi.
- Đúng rồi, Thiên Tủy Đan!
Lục Ly nghĩ đến một loại đan dược, năm đó Ly tiểu thư rất muốn có loại đan dược này, sau khi đưa ra một cái giá trên trời nhưng Lục Ly không bán, bây giờ ngay lúc không có việc gì, có thể đem đan dược này ra luyện hóa. Đồng thời lúc luyện hóa đan dược, hắn có thể tu luyện Thần Hành Thuật, đây cũng là bí thuật bảo mật.
Lục Ly đưa mắt nhìn về phía Ly tiểu thư đang ở dưới đáy Thiên Trì, đại tiểu thư nũng nịu này đúng là an nhàn, ung dung thong thả tu luyện ở dưới Thiên Trì, chẳng lộ vẻ lo lắng.
Lục Ly nhìn lướt qua thân thể mỹ miều nhanh nhẹn của Ly tiểu thư, trong mắt hiện lên một tia nóng rực như thiêu. Đây chính là tiểu thư đẳng cấp của Hoang tộc, Hoang tộc không gả cho người ngoài, nếu hắn hãm hại Ly tiểu thư này, e rằng sẽ sát thương cho vô số nam tử của Vô Hoang Tinh Vực này.
Nghĩ một hồi, cuối cùng Lục Ly vẫn cố dằn lại cơn nổi loạn trong lòng, Tử Thần Dịch chỉ còn một giọt, hắn không nỡ lãng phí. Ngoài ra đây còn là hậu bối mà Phù Tổ rất thích, toàn thân là bảo vật, lỡ như đang ẩn giấu thủ đoạn gì thì sao? Chẳng hạn như nàng triệu hồi phân thần của Phù Tổ tới thì sao? Đến lúc đó sao hắn có thể đỡ nỗi?
Tội gì, Tần Vân Sơn có rất nhiều thị nữ xinh đẹp, nếu Lục Ly muốn chơi, vẫy tay một cái là tới ngay. Đâu đáng phải đi mạo hiểm, Lục Ly nghĩ, quay về có cơ hội sẽ thả Đại Phật kia ra, để hắn bên cạnh cũng là một quả bom hẹn giờ, không cẩn thận có thể sẽ bị nổ chết.
Lục Ly truyền ngôn xuống: “Ly tiểu thư!”
Ly tiểu thư mở to đôi mắt xinh đẹp, ngẩng đầu lên nhìn Lục Ly đang đứng trên hồ, truyền âm: “Lại sao nữa?”
“Thiên Tủy Đan luyện chế như thế nào?” Lục Ly không hiểu biết nhiều về Thiên Tủy Đan này, lỡ đan dược này không thể luyện hóa trực tiếp thì sao? Cho nên vẫn phải hỏi rõ mới được.
“Luyện hóa trực tiếp là được rồi!”
Ly tiểu thư lạnh lùng đáp lại, nàng hơi sững sờ dường như nghĩ ra gì đó, nói:
- Thiên Tủy Đan dược tính rất mạnh, tốt nhất ngươi nên luyện hóa một số thần dược có thuộc tính âm hàn trước để trung hòa, tránh để không chịu nỗi mà thân thể bị thiêu đốt.