Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 4201 - Chương 4188: Lôi Đình Chi Nộ

Bất Diệt Long Đế Chương 4188: Lôi đình chi nộ

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Nếu cải biến Thần Văn bên kia một chút, làm nảy sinh chút vấn đề, quấy nhiễu hắn mấy giây, vậy liền hoàn mỹ.

- Khó!

Câu trả lời lần này của Huyết Linh Nhi lại khiến Lục Ly có chút thất vọng:

- Đầu tiên phá trận cần thời gian, sau đó trong lúc phá trận nhiều khả năng sẽ bị hắn phát hiện, tiếp nữa, dù thay đổi Thần Văn cũng chưa hẳn có thể tạo được ảnh hưởng quá lớn, rốt cuộc Thần Văn bên này vừa bị phá, hắn vẫn sẽ lập tức nhận ra.

- Vậy thì thôi!

Lục Ly vung tay nói:

- Phá trận đi, phá xong ngươi lập tức tiến vào Thánh Sơn!

Huyết Linh Nhi yên ắng đi phá trận, Lục Ly cũng tùy thời chuẩn bị lấy ra Thánh Sơn, thời gian chỉ mất mười mấy giây, trong Mai Hoa Thung lóe lên bạch quang, tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên:

- Chủ nhân, cứ theo lộ tuyến ta đưa cho ngươi, lao ra!

Hưu!

Cả người Lục Ly hóa thành một đạo lợi kiếm bay vút mà đi, chớp mắt đã xông ra Mai Hoa Thung. Vọt đến phụ cận Thần Hổ Đàm, sau đó lấy ra Thiên Ly Châu, hạt châu lấp lánh quang mang, ngay sau đó linh tuyền trong Thần Hổ Đàm khoái tốc bị hấp thu.

- Thật to gan!

Một tiếng quát sát khí đằng đằng vang lên, nháy mắt khi tiếng quát vọng tới, Lục Ly đã hấp thu hoàn tất toàn bộ linh tuyền trong Thần Hổ Đàm, đầm nước khô cạn, lộ ra vũng bùn nhem nhuốc dưới đáy.

Ông!

Thân hình Lục Ly lóe lên, tiến vào trong Thánh Sơn, gần như đồng thời, giữa trời xuất hiện một bàn tay khổng lồ, đây không phải hư ảnh mà là thực thể, bàn tay cứ thế hung hăng vỗ xuống Thánh Sơn.

Oanh!

Thánh Sơn run lên, nhưng không chịu bất cứ tổn hại nào, Huyết Linh Nhi sớm đã chui vào, lập tức điều khiển Thánh Sơn lướt ngang mà đi, tiếp đó bay vút lên không trung.

- Muốn trốn? Nằm mơ!

Một lão giả khoác áo bào trắng vọt ra, áo choàng trên thân phồng lên, sau lưng ngưng tụ ra một đạo hư ảnh, pháp tướng phóng thích, đó là một con hung thú màu đen cực lớn, mang theo khí tức bá quyết diệt sát oanh tới Thánh Sơn. Đồng thời trong tay hiện ra một thanh trường thương, trên đó lấp lánh khí tức màu đen hủy diệt, chấn phá thương khung, đâm về phía Thánh Sơn.

Đồng thời, mi tâm lão giả sáng lên một đạo hắc quang, bắn thẳng vào trong Thánh Sơn. Hắn có thể cảm ứng được bên trong Thánh Sơn có hai cường giả, một tên cấp Đế một tên Thánh Hoàng. Hắn dùng ra công kích linh hồn mạnh nhất, ý đồ một chiêu kích sát Lục Ly.

- Hay lắm!

Thấy Mộc Nhất Sơn Nhân đánh tới, Lục Ly không kinh mà còn lấy làm mừng, điều hắn sợ nhất không phải Mộc Nhất Sơn Nhân tấn công, mà là sợ hắn nháy mắt bóc mở Thần Văn pháp trận, phong ấn phương thế giới này lại, đến lúc đó hắn muốn chạy trốn, độ khó sẽ lớn hơn nhiều.

Mộc Nhất Sơn Nhân cũng quá chủ quan, hắn phát hiện Lục Ly, thấy một tên cấp Đế lại dám hút sạch linh tuyền trong Thần Hổ Đàm, cảnh này khiến hắn giận không thể át. Ý niệm duy nhất trong lòng chính là xé xác Lục Ly, Lục Ly chỉ là một tên cấp Đế, hắn không cho rằng Lục Ly có thể kháng cự được công kích từ mình.

Oanh!

Pháp tướng này uy lực cực mạnh, trường thương kia đâm ra cũng có thể sánh ngang với công kích từ Nguyên Thánh Tổ. Nhưng năm đó Thánh Sơn từng nhẹ nhàng chống đỡ nổi bốn tên Thánh Tổ công kích, bởi thế đòn tấn công từ Mộc Nhất Sơn Nhân chỉ khiến Thánh Sơn khẽ rung lên chứ không hề bị phá.

Công kích linh hồn ngược lại tiến được vào Thánh Sơn, chỉ là Lục Ly tung mình nhảy vào trong Thiên Trì, Huyết Linh Nhi vận dụng thần trận phòng hộ ngăn chặn công kích linh hồn. Ly tiểu thư thì đang một mực bế quan, không chịu bất cứ phản ứng nào.

Hưu!

Cơ hội tốt như vậy, Lục Ly há có thể lỡ qua? Chớp mắt, Thánh Sơn đã xông lên cao không vạn trượng, sau đó khoái tốc bay vút về phía nam.

- Cái này...

Thần sắc Mộc Nhất Sơn Nhân hiện đầy kinh ngạc, không ngờ bảo vật này phòng ngự mạnh đến vậy? Thậm chí có thể sánh với Thánh Binh mạnh nhất, một tên cấp Đế cỏn con sao có được bảo vật như thế?

Hắn phản ứng rất nhanh, tung người xung thiên mà lên, đánh ra một đạo Nguyên lực bóc mở pháp trận Thần Hổ Sơn, sau đó khoái tốc đuổi theo hướng Thánh Sơn vừa đào thoát.

- Ha ha ha!

Lục Ly cười to mấy tiếng, Thánh Sơn bất thần gia tốc, thoáng chốc đã tan biến ở phương xa, chỉ để lại một câu:

- Sơn Nhân, đừng đuổi nữa, linh tuyền này của ngươi lấy mãi không hết, dùng mãi không cạn, qua một thời gian ngắn liền sẽ lần nữa tích đầy, ta chính là Quáng Tộc, tộc ta vô ý đối địch với ngươi, hi vọng ngươi đừng sai lầm.

Câu sau cùng này Lục Ly dùng Long Ngâm thần kỹ kêu đi ra, tiếng như sấm rống, chấn cho màng nhĩ Mộc Nhất Sơn Nhân đau nhức không thôi. Sắc mặt Mộc Nhất Sơn Nhân tức thì khó coi dị thường, hắn đuổi một đoạn nữa, phát hiện triệt để mất dấu Thánh Sơn liền âm trầm ngừng lại.

Vừa rồi ngoại hình Lục Ly quả thực đang mô phỏng Quáng Tộc, giờ lại thêm tiếng rống to kia, nghe cũng rất giống Liệt Thiên Hống. Kết hợp với chí bảo như Thánh Sơn, tất cả đều khiến Mộc Nhất Sơn Nhân không khỏi tin tưởng Lục Ly đích thật là Quáng Tộc.

Chí cường giả không thèm để mắt tới Thần Hổ Đàm, cường giả bình thường lại không dám trêu chọc hắn, chỉ có đại tộc ở Thanh Hổ Giới mới có gan tới đây gây sự. Quáng Tộc là một trong những đại tộc như thế, trước nay vẫn luôn có ý đồ ngấp nghé Thần Hổ Đàm, giờ phái tộc nhân tới lấy đi linh tuyền cũng là điều bình thường.

Khiến Mộc Nhất Sơn Nhân nghi hoặc chính là, từ lúc nào mà Quáng Tộc có được Thần Văn Tông Sư cường đại như thế? Thần Văn pháp trận hắn bố trí ra vô cùng cường đại, Lục Ly lại vẫn có thể thần không biết quỷ không hay lẻn vào, cũng may Lục Ly chỉ là cấp Đế, nếu đổi thành lão gia hỏa Quáng Tộc nào đó lẻn vào đánh lén, chẳng phải hắn sẽ chết oan?

- Hừ hừ!

Trong mắt Mộc Nhất Sơn Nhân bùng lên lửa giận, càng nghĩ càng phẫn nộ, sát khí trên thân càng lúc càng dày đặc. Hắn tính cách bạo ngược, có thù tất báo, mặc dù Quáng Tộc rất mạnh, nhưng hắn cũng không sợ.

- Giết!

Mộc Nhất Sơn Nhân gầm gào một tiếng, bay vút về nơi xa, Quáng Tộc đã dám khiêu khích hắn, vậy tất phải trả giá thảm trọng.

Bình Luận (0)
Comment