Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trong Huyết Vụ sơn mạch chỉ có hai tên Thánh Hoàng tọa trấn, giờ Thánh Hoàng mạnh nhất bị đánh giết, còn còn lại mỗi Tam trưởng lão, há có thể chống được Lục Ly? Đại trưởng lão đều bị miểu sát trong nháy mắt, Tam trưởng lão đối mặt Lục Ly há có cửa sống?
Lúc này Tam trưởng lão không tâm trí đâu mà đi đánh giết bọn Quan Hợp nữa, tròng mắt khẽ đảo, trong đầu chớp qua cả trăm ý niệm, rất nhanh liền quyết định, gào thét:
- Toàn bộ Huyết tộc nghe lệnh, bay trốn ra tứ phía, chạy càng xa càng tốt, tìm nơi nào đó ẩn núp đi, quay đầu đợi Tộc Vương triệu tập, các ngươi mới được quay về, lập tức chấp hành!
Thế không thể ngăn!
Giờ mà còn không trốn, tất cả Huyết tộc đều sẽ bị Lục Ly giết sạch, bởi thế chỉ còn nước thừa loạn đào tẩu, đi được bao nhiêu hay bất nhiêu. Bọn Lục Ly chỉ có mấy người, dù chiến lực mạnh đến mấy cũng không khả năng lưu lại tất cả bọn hắn được.
- Tặc tử, chết đi!
Rống xong, Tam trưởng lão gầm thét vọt tới Lục Ly, hắn muốn dùng tính mạng bản thân tranh thủ càng nhiều thời gian cho tộc nhân Huyết tộc đào tẩu.
- Trốn ..
Đối với mệnh lệnh từ Tam trưởng lão, tộc nhân Huyết tộc lập tức chấp hành không chút ngập ngừng, bọn hắn đều bị dọa phá đảm, vô số Huyết tộc không kịp thu thập, dồn dập xung thiên mà lên, tứ tán đi khắp các hướng.
Một ít cấp Đế mạnh nhất lại không trốn mà chủ động vọt tới Lục Ly, bọn hắn cùng chung suy nghĩ với Tam trưởng lão, muốn dùng tính mạng bản thân tranh thủ càng nhiều thời gian cho Huyết tộc. Nếu bọn hắn đào tẩu, chí ít sẽ có quá nửa tộc nhân Huyết tộc bị đuổi kịp, bị diệt sát.
- Hừ!
Lục Ly cười lên ngạo nghễ, lần nữa luyện hóa một giọt Tử Thần Dịch, mặc dù làm vậy một thời gian sẽ khiến hắn vô cùng suy nhược. Nhưng với cục diện lúc này, hắn đã không quản được quá nhiều, trước đánh giết tên Thánh Hoàng này, sau đó san Huyết Vụ sơn mạch thành bình địa rồi tính.
Dùng tới Tử Thần Dịch, Tam trưởng lão thoáng chốc liền trúng chiêu, Linh Trận Thuật phong ấn linh hồn, chuyện còn lại liền đơn giản. Bốn phía còn có nguyên một đám cấp Đế vây quanh, Lục Ly không dám chủ quan, tung mình tiến vào Thánh Sơn, hướng thẳng đến chỗ Tam trưởng lão, sau đó vọt ra, vung vẩy độc dịch hạ sát Tam trưởng lão.
- Giết...
Bọn Quan Dương triệt để yên tâm, bắt đầu đồ sát máu tanh, hai tên Thánh Hoàng bị giết, đại bộ phận cấp Đế cường đại đều bị Lục Ly cầm chân, bọn hắn có thể đồ sát tộc nhân Huyết tộc mà không chút kiêng dè.
Bọn hắn không đi tấn công cấp Đế Huyết tộc, mà chuyên đi đánh giết tộc nhân Huyết tộc bình thường. Phải biết, ở Huyết Vụ sơn mạch có tận mấy chục vạn Huyết tộc, lúc này đang tứ tán khắp nơi, nếu bọn hắn đi tấn công cấp Đế thì sẽ lãng phí rất nhiều thời gian, để cho rất nhiều Huyết tộc kịp thời đào tẩu.
Bọn hắn phóng thích thủ đoạn quần công, quét qua từng mảng lớn, ai nấy đều là lão ma kinh nghiệm sa trường phong phú, đánh giết đám Huyết tộc phổ thông này gần như không chút áp lực. Chỉ sau mười mấy giây, đã có mấy vạn Huyết tộc bị bọn hắn tru diệt, trọn cả Huyết Vụ sơn mạch triệt để bao phủ bởi huyết vụ, biến thành một tòa huyết sơn chân chính.
…
Hơn một canh giờ sau, Lục Ly mang theo bọn Quan Dương rời đi, lúc này Huyết Vụ sơn mạch ở sau lưng đã bị san thành bình địa, tất cả kiến trúc bị hủy diệt, tất cả dược điền bị phá hủy, toàn chủ phong ở chính giữa kia thì bị Lục Ly một kích chém nát.
Huyết Vụ sơn mạch xem như đã hủy, tất cả đại trận đều bị Huyết Linh Nhi phá hỏng. Hủy đi dễ, kiến thiết mới khó, Huyết Vụ sơn mạch muốn khôi phục như xưa phải hao phí rất nhiều nhân lực vật lực, chỉ riêng đống dược điền bị phá đã đủ lao lực lắm rồi.
Huyết tộc không bị đồ sát sạch sẽ, tối thiểu có quá nửa kịp chạy đi, cấp Đế cũng đào tẩu không ít, đây là điều đành chịu. Nhiều Huyết tộc như vậy, lại phân tán đào tẩu, trừ phi Lục Ly và bọn Quan Dương chịu khó bỏ công sức và thời gian đi truy sát, bằng không không khả năng chém giết hết cả được.
Lục Ly không có nhiều thời gian để làm vậy, hủy đi Huyết Vụ sơn mạch, bọn Huyết Hồn Ngọc tất sẽ nổi trận lôi đình, nếu hắn còn dừng ở Tích Nguyên Giới, nhiều khả năng sẽ gặp đám Thánh Hoàng vây công.
Lục Ly lưu lại Quan gia lão Lục, để Quan gia lão Lục tiềm phục trong một tòa thành nhỏ tìm hiểu tin tức. Hắn dạy cho Quan gia lão Lục một loại thuật dịch dung giản đơn, riêng thuật thần dịch thì hắn sẽ không dạy, có dạy trong thời gian ngắn Quan gia lão Lục cũng học không được. Hắn không cần Quan gia lão Lục nghe ngóng quá nhiều tin tức, chỉ cần tìm hiểu tình hình đại khái của Huyết tộc là được.
Sau khi bọn Lục Ly rời đi chừng nửa ngày, đám người Huyết Hồn Ngọc mới nhận được tin, Huyết Hồn Ngọc nổi trận lôi đình, hai mắt đỏ ngầu, cơ thịt trên mặt vặn vẹo hết cả, bộ dạng không khác gì kẻ điên.
Hắn há có thể không giận, lần này con cháu trực hệ của hắn quá không may, có quá nửa bị đồ sát. Trong đó có đứa chắt trai mà hắn yêu quý và xem trọng nhất, ở trong mắt hắn, đứa chắt trai này là hi vọng của Huyết tộc, thiên tư phi phàm, giờ đã là Lục Kiếp hậu kỳ, đột phá Thánh Hoàng là chuyện chắc như đinh đóng cột.
Then chốt hơn cả là Huyết Vụ Sơn bị hủy diệt, rất nhiều phúc địa, dược điền linh địa động phủ bị hủy. Đây là thành quả mà chi Huyết tộc bọn hắn tiêu tốn mấy chục vạn năm mới kinh doanh ra được, giờ bị triệt để hủy sạch, bằng với đạp bằng căn cơ, chừng đó tai ương đổ xuống đầu, hắn bình tĩnh nổi ư?
Nhưng trừ gầm gào mấy tiếng ra, hắn chẳng làm được gì nữa cả, chỉ biết lấy tốc độ nhanh nhất lao thẳng về Tích Nguyên Giới.
Đám Huyết tộc trong hư không cũng được đến tin tức, mới đầu bọn hắn rất chấn kinh, sau đó là sợ hãi, cuối cùng là mê mang. Án theo kế hoạch ban đầu, bọn hắn hẳn nên tới Huyết Vụ sơn mạch, tập trung lại một nơi để bảo vệ lẫn nhau, liên hợp phòng thủ.
Giờ Huyết Vụ sơn mạch đã hủy, bọn hắn qua đó còn nghĩa lý gì? Chỉ là không đi Huyết Vụ sơn mạch, bọn hắn biết đi đâu? Chẳng lẽ cứ trôi nổi mãi trong hư không?