Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đám người Cô Tô ngơ ngác nhìn nhau, lại làm sao đều không tin tưởng. Nhất là nữ tử tương đối tỉ mỉ như Cô Tô, các nàng phát hiện nếp váy Diên tiểu thư không ngay ngắn, lại nghĩ tới tình hình vừa rồi, trong lòng khẽ chấn, không ngờ tên cấp Đế của Tử Thần này lớn gan đến thế, lại dám khinh nhờn Diên tiểu thư?
- Ha ha ha!
Lục Ly bật cười ha hả, khoát tay nói:
- Diên tiểu thư, trước đó ngươi đã đáp ứng trăm ứng thiên thạch làm thù lao, ta há có thể cầm thêm bảo vật này? Nếu ngươi thật muốn cảm tạ thì khom lưng vái một xá là được rồi, việc này đến đây là ngừng.
- Vái một xá?
Lửa giận vốn đang được Diên tiểu thư áp chế, nghe vậy lập tức bùng lên, tròng mắt đỏ ngầu thiếu chút khóc lên. Lục Ly khinh người quá đáng, còn muốn nàng bái tạ hắn?
- Làm sao? Không vui?
Lục Ly nhíu mày nói:
- Nếu ngươi thực sự không nguyện thì thôi, rốt cuộc việc này ta cũng sẽ không nói lung tung, con người ta thi ân với người, lại chưa từng thích trương dương.
- Phi...
Diên tiểu thư thầm chửi đổng một tiếng, trong lòng càng thêm phẫn nộ, Lục Ly đây là đang uy hiếp nàng, không nghe lời liền nói toạc chuyện trong không gian thần khí ra, đây là đe dọa trắng trợn a.
Nàng cắn chặt răng ngà nói:
- Đa tạ ân cứu mạng của Lục công tử, Diên Mạc không dám quên!
- Ha ha ha, khách khí!
Lục Ly cười lớn mấy tiếng, xoay người đi tới cửa sơn động, sau đó tiếp tục ngồi xuống giả bộ thăm dò tình hình bên trong. Diên tiểu thư phẫn hận nhìn chằm chằm Lục Ly một lúc lâu rồi lấy ra không gian thần khí tiến vào, bỏ lại đám võ giả ngơ ngác nhìn nhau.
- Ghê đấy!
Vũ Dương và mấy tên sát thủ Tử Thần liếc nhau, khóe miệng lộ ra ý cười nhàn nhạt, bọn hắn thân là sát thủ Tử Thần, năng lực quan sát cũng rất tỉ mỉ. Thứ mấy người Cô Tô thấy được bọn hắn cũng thấy, thậm chí còn suy đoán ra một ít chuyện, không khỏi lần nữa thay đổi cách nhìn đối với Lục Ly.
Lấy được trăm ức thiên thạch, còn chiếm tiện nghi của đệ nhất tiểu thư Yểm tộc, đồng thời còn bắt nàng bái tạ, bị đánh rớt răng cũng phải nuốt vào trong bụng. Quan trọng hơn cả là đối phương thân phận hiển hách, thực lực cao cường, Lục Ly lại chỉ là một tên cấp Đế, chênh lệch lớn như thế, không thể không khiến bọn hắn bội phục.
- Đợi chuyện lần này xong xuôi, ta phải tìm nơi nào đó tiềm ẩn vài năm!
Lục Ly lại ngấm ngầm lên kế hoạch, e rằng Diên tiểu thư là loại có thù tất báo. Nhất là sự tồn tại của hắn sẽ khiến Diên tiểu thư đứng ngồi không yên, danh dự có thể bị hủy bất cứ lúc nào, bởi thế chỉ có hắn chết, Diên tiểu thư mới sẽ an tâm.
- Đợi phá giải độc vụ này xong, hay là ta kiếm cớ chuồn trước?
Trong đầu Lục Ly chớp qua một đạo ý niệm, chỉ là nếu không có bọn Vũ Dương bảo hộ, Diên tiểu thư liệu có thỉnh mời cường giả Tinh Linh tộc và Ảnh tộc xuất động đuổi giết hắn?
- Sớm biết thế đã không cứu nàng!
Lục Ly có chút hối hận, đúng là mua việc vào người. Hắn lắc đầu không nghĩ nhiều nữa, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, đến lúc đó hẵng tính sau.
Thời gian khoái tốc trôi đi, Diên tiểu thư không ra khỏi không gian thần khí lần nào, rất nhanh mười ngày đi qua, tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên:
- Chủ nhân, Thần Văn ở chỗ ao máu đã được phá giải, ngươi có thể lấy đi tinh huyết bất cứ lúc nào.
- Tốt!
Lục Ly hớn hở đứng dậy, quay sang chúng cường giả sau lưng nói:
- Ta đã dò xét xong rồi, giờ sẽ tiến hành phá giải độc vụ, trong này có ba con hung thú, lát nữa ta dẫn dụ chúng đi ra, các ngươi chuẩn bị liên thủ đánh giết.
Bọn Vũ Dương khẽ gật đầu, sẵn sàng chiến đấu, Cô Tô chắp tay hành lễ nói:
- Lục công tử cứ việc hành động, chúng ta sẽ dốc toàn lực ứng phó, làm phiền Lục công tử.
- Cô Tô tiểu thư, vẫn là ngươi thông tình đạt lý, ta đi đây!
Lục Ly khẽ cười mọt tiếng, xoay người bước nhanh vào trong sơn động, thoáng chốc đã bị độc vụ dìm ngập.
...
Hấp thu độc vụ rất đơn giản, nếu độc tố trong người Diên tiểu thư đều có thể hút ra, độc vụ trong hang núi liền cũng nhẹ nhàng hấp thu. Sau khi tiến vào, Lục Ly lập tức vận chuyển vòng xoáy trong pháp giới, khoái tốc hút lấy độc tố.
Lục Ly không đi quản những độc tố này, mà bước tới chỗ ao máu, bởi vì hắn ở trong làn khói độc, thần niệm bên ngoài không thăm dò được, thế nên hắn cứ nghênh ngang hướng thẳng đến ao máu, hoàn toàn không cần để tâm đến những chuyện khác.
Đi đến bên ngoài ao máu, chỉ thấy ao máu này không phải đặc biệt lớn, so với áo máu Tổ Long tinh huyết thì lớn một chút. Huyết dịch bên trong có màu ám kim, nháy mắt khi nhìn thấy huyết dịch, máu trong người Lục Ly bỗng chốc sôi trào lên.
- Xông đi vào, hấp thu toàn bộ huyết dịch!
Trong đầu Lục Ly bùng lên ý niệm này, ý niệm vô cùng mãnh liệt, nhưng Lục Ly cường lực chế trụ. Bởi vì hấp thu huyết dịch không phải là chuyện có thể làm được trong thời gian ngắn, mà khắp nơi quanh đây đều có độc vụ, rất dễ xảy ra chuyện, bởi thế hắn đành phải thu lại tinh huyết trong ao máu trước, quay đầu lại tìm cơ hội hấp thu sau.
Hắn lấy ra Thiên Ly Châu, hạt châu sáng lên, ý đồ hút sạch tinh huyết vào bên trong. Chỉ là tinh huyết không chút động tĩnh, Lục Ly hơi ngớ, chuyện gì thế này? Sao lại không thể hút vào?
Lục Ly truyền âm cho Huyết Linh Nhi, Huyết Linh Nhi thăm dò một lúc rồi đáp nói:
- Toàn bộ Thần Văn đã được phá giải, ta cũng không biết tại sao không hút được, chẳng lẽ nguyên nhân là do tinh huyết Thái Cổ Thần Long?
Lục Ly nghĩ nghĩ liền lấy ra Thánh Sơn, nhưng cũng vẫn không cách nào hấp thu, tựa hồ mỗi giọt tinh huyết Thái Cổ Thần Long đều nặng ngàn cân, không thể di động mảy may.
- Chuyện gì?
Lục Ly nhíu mày, hắn cắn răng, tung người vọt thẳng xuống, tiến vào trong ao máu. Hắn vừa tiến vào trong áo máu, lập tức cảm giác được thân thể bắt đầu bốc cháy, dòng máu màu vàng sậm tiến vào thân thể, khoái tốc tràn khắp toàn thân, thiêu đốt huyết nhục.
Ông!
Lục Ly không đi luyện hóa mà vận chuyển pháp giới tiến hành hấp thu tinh huyết Thái Cổ Thần Long.