Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhưng hai mươi người này đều có thần thông, trong đó có một cường giả tinh thông Thần Văn pháp trận tên là Cừu Phong.
Cừu Phong xuất thân chủng tộc đặc thù, đầu trâu mặt ngựa, bộ dáng rất hèn mọn, toàn thân bao phủ trong hắc bào, nhìn có vẻ lén lén lút lút, hắn gật đầu nói:
- Các ngươi tiếp tục đi tới, ta quan sát một phen, cho ta chút thời gian.
Thần Văn pháp trận là một thứ rất huyền diệu, mặc dù võ giả tại trường hoặc nhiều hoặc ít đều biết một chút, nhưng cơ bản toàn là gà mờ, rốt cuộc thứ này cần thường niên học tập lĩnh hội. Người tại trường tuổi tác đa phần không lớn, cảnh giới lại cao như thế, bình thường làm gì có thời gian đi nghiên cứu Thần Văn pháp trận.
- Huyết Linh Nhi, ngươi cũng đi thăm dò thử xem.
Lục Ly cũng cảm giác được có gì đó không đúng, hắn một mực cảm thấy trong sơn động này có tồn tại một cỗ lực trường kỳ dị. Mặc dù trước mắt loại lực trường kia còn chưa mang đến ảnh hưởng với bọn hắn, nhưng trực giác mách bảo, nếu ở lại đây lâu, sợ rằng sẽ xảy ra chuyện.
Đám người Vũ Dương Diên tiểu thư tiếp tục đi tới, Cừu Phong một đường dò xét, thỉnh thoảng còn bố trí một ít tiểu Thần Văn pháp trận, hoặc là đánh ra một ít Nguyên lực đi quan sát bố trí nơi đây. Mê trận ở đây hiển nhiên là do cường giả bố trí, vết tích Thần Văn rất rõ ràng, chúng cường giả công kích đều không thể phá hủy sơn động, cùng lắm chỉ khiến một ít tảng đá vỡ vụn.
Nửa canh giờ, một canh giờ!
Chúng cường giả xuyên qua mấy ngàn huyệt động, lại phát hiện chỉ đang một mực đảo quanh, thường xuyên về lại nơi đã từng đi qua. Đây là một đại mê trận, nếu không phá giải, sợ rằng rất khó thoát được ra ngoài.
- Không đúng!
Bước chân Vũ Dương đột nhiên dừng lại, sắc mặt thoáng chốc trở nên ngưng trọng dị thường, hắn quay lưng hỏi:
- Các ngươi có cảm giác được không, nơi đây tựa hồ càng lúc càng đè nén, càng khó chịu, đồng thời cũng càng lúc càng khát máu...
Chúng cường giả ngơ ngác nhìn nhau, ai nấy đều phát hiện vẻ kinh hãi trong mắt đối phương. Vũ Dương không nói bọn hắn còn chưa quá để ý, nhưng khắc này vừa nhắc nhở, tất cả cường giả lập tức đều cảm thấy, bọn họ dường như đang dần trở nên nôn nóng, sát ý trong lòng cũng càng lúc càng đậm, trông thấy Tinh Kim Thử đều hận không thể chém thành phấn vụn.
Nguyên một đám cường giả, thấp nhất cũng là cấp Đế, tâm tính tự nhiên không khả năng quá yếu. Đừng nói chỉ mới trằn trọc ở đây hơn một canh giờ, nếu là lúc bình thường dù bị vây khốn mấy năm cũng sẽ không nôn nóng như vậy.
Tại sao lại xuất hiện tình cảnh này?
Rất rõ ràng, mê trận ở đây có vấn đề, thậm chí còn là vấn đề lớn! Trong vô hình, mê trận nơi này ảnh hưởng đến tâm tính bọn hắn, nếu bị nhốt ở đây lâu, sợ rằng tất cả cường giả đều sẽ phát điên, sau đó là tự giết lẫn nhau, cuối cùng toàn bộ đều chết ở đây!
- Cừu Phong!
Vũ Dương hét lớn, mắt nhìn chăm chăm Cừu Phong hỏi:
- Ngươi dò xét được gì? Có hi vọng phá trận không?
Ánh mắt chúng cường giả đổ dồn về Cừu Phong, kẻ sau lại lộ vẻ lúng túng, cúi đầu nói:
- Tạm thời ta còn chưa tìm ra cách phá trận, thần trận nơi này quá mạnh, ta cần thêm thời gian!
- Rắc rối to rồi...
Vũ Dương và Diên tiểu thư nhìn nhau, sắc mặt cả hai đều không giấu được vẻ ngưng trọng, xem ra khả năng Cừu Phong phá trận được là rất thấp, nếu các nàng bị nhốt ở đây hơn mấy tháng, liệu còn mấy người có thể sống sót?
…
Lục Ly cũng cảm thấy phiền hà, bởi vì hắn hỏi dò Huyết Linh Nhi, lại cũng không được đến đáp án chuẩn xác, Huyết Linh Nhi không có lòng tin phá mở được Thần Văn pháp trận ở đây, chí ít tạm thời còn chưa phá được.
- Đừng đi nữa!
Một tên cường giả Ảnh tộc đề nghị nói:
- Chúng ta ngồi xếp bằng ở đây, bố trí một ít Thần Văn cấm chế phong bế cửa động quanh bốn phía, trước nghĩ cách phá giải Thần Văn pháp trận rồi hẵng đi. Chứ cứ tiếp tục thế này, mọi người sẽ xảy ra chuyện mất.
Vũ Dương khẽ gật đầu, hắn cũng cảm thấy cứ tiếp tục đi tới thế này không phải cách hay, không phải sợ lạc đường, cũng không phải sợ Tinh Kim Thử, mà là sợ lực trường thần bí ở đây. Tiếp tục đi tới, tiếp tục công kích Tinh Kim Thử, chúng nhân sẽ càng lúc càng nóng nảy, càng lúc càng khát máu, rất dễ bởi vì chút chuyện nhỏ mà dẫn phát nội đấu tự tàn.
Đám người Cô Tô cũng không dám đi tiếp, động không bằng tĩnh, trước cứ ở lại đây nghĩ cách phá giải Thần Văn, tập trung trí tuệ sức lực cả đám lại, hi vọng mới sẽ càng lớn, chứ đặt hết hi vọng lên thân Cừu Phong thì thực sự không được an toàn.
Chúng nhân đồng ý, Cừu Phong lập tức bắt tay bố trí Thần Văn pháp trận, hắn phong ấn cả ba lối ra vào, như thế mặc dù vẫn sẽ có Tinh Kim Thử từ trên vách đá lao đến, nhưng chí ít số lượng sẽ giảm đi nhiều.
Cừu Phong cũng báo lại những gì mình thăm dò phân tích được cho chúng cường giả, mấy chục cường giả ở đây có lẽ không quá tinh thông Thần Văn pháp trận, nhưng ít nhiều đều hiểu một chút, mọi người hợp mưu hợp sức không chừng sẽ có thể nghĩ ra cách phá trận.
Lục Ly tìm một góc ngồi xếp bằng, hắn không đi tham dự thảo luận với chúng cường giả mà yên ắng chờ đợi Huyết Linh Nhi. Hắn tin tưởng nếu Huyết Linh Nhi đều không phá giải được, đám người này cũng không phá giải được, hắn có thể nhìn ra, ở phương diện Thần Văn, Cừu Phong còn kém xa Huyết Linh Nhi.
Đám cường giả tụ lại một chỗ, bắt đầu bàn cách phá trận, Lục Ly nghe một lúc, khẽ lắc đầu, ngậm miệng cười cười. Mặc dù chiến lực đám cường giả này rất mạnh, nhưng kiến thức đối với Thần Văn pháp trận thì thậm chí còn kém hơn cả hắn, há có thể phá được trận này?
Diên tiểu thư tựa hồ một mực âm thầm để ý tới Lục Ly, liếc thấy Lục Ly len lén bật cười, lập tức nổi giận, quay đầu trừng mắt nhìn Lục Ly nói:
- Lục công tử, ngươi cười trộm là có ý gì? Có phải xem thường chúng ta? Có phải cảm thấy đề nghị của chúng ta rất ngây thơ?
Ánh mắt đám cường giả đổ dồn tới, Lục Ly nghẹn họng, hắn chỉ nhếch khóe miệng lên tí thôi, lại không phải bật cười, thế mà Diên tiểu thư cũng phát hiện ra được.