Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Độc vụ ở chỗ này đến cả Diên tiểu thư đều không chịu được, hiển nhiên độc tính rất mạnh, kịch độc ngưng tụ ra tất sẽ không yếu.
Sau khi đám cấp Đế rút lui đến nơi an toàn, áp lực lên vai bọn Vũ Dương giảm đi nhiều, khi chiến đấu không cần phải cố kỵ như trước. Tuy dị chủng thượng cổ rất mạnh, nhưng Diên tiểu thư và bọn Vũ Dương cũng không yếu, còn có nhiều Thánh Hoàng như vậy hợp sức, trấn áp không phải là điều gì quá khó.
Lục Ly giấu mình một bên xem kịch, quan sát sát chiêu cường đại của đám cường giả, mặc dù Thánh Hoàng ở đây không phải cường giả đỉnh cấp tại Thiên Loạn Tinh Vực Chí, nhưng tương lai có thể trở thành tinh anh, có rất nhiều thứ đáng để học tập.
Không chút nghi ngờ!
Nhiều Thánh Hoàng như vậy song mạnh nhất vẫn là Diên tiểu thư. Thiên phú thần thông Yểm tộc vô cùng bá đạo, ngay cả hung thú đều có thể trấn áp, lúc này toàn thân Diên tiểu thư như được tắm gội trong kim quang, bảo kiếm cầm trong tay cũng tóe xạ quang mang, đại khai đại hợp nhẹ nhàng đánh bay một con dị chủng thượng cổ. Phong thái uy phong hệt như Nữ Đế, kích lên dục niệm chinh phục trong lòng vô số nam tử.
Không thể không nói Diên tiểu thư tuy có chút xấu tính, nhưng túi da lại rất dễ nhìn, xuất thân đại tộc được bồi dưỡng lễ nghi từ nhỏ, động tác ưu nhã càng tôn lên vẻ mỹ miều. Mỗi cái nhăn mày mỗi một nụ cười đều phóng thích mị lực vô tận, khiến người không khỏi động tâm.
- Đúng là thượng thiên sủng ái.
Lục Ly cảm khái, ánh mắt dời đi, quét sang những cường giả còn lại, so với nàng thì Lộ công tử thất sắc không ít. Đương nhiên nếu chỉ tính riêng thì Lộ công tử cũng là công tử ca đỉnh cấp.
Chiến lực Vũ Dương rất mạnh, không chỉ ở khía cạnh cảnh giới, mà còn ở chiến lực thực tế. Vị hậu đại cự đầu Tử Thần này có vẻ cũng được trọng điểm bồi dưỡng từ nhỏ, thân kinh bách chiến, chiến lực vô cùng bưu hãn. Lục Ly tin tưởng nếu hắn khai chiến với Vũ Dương, một khi không thể đánh lén đắc thủ, vậy kẻ chết nhất định sẽ là hắn.
Ngoài ra Cô Tô và một tên công tử Ảnh tộc khác cũng có chiến lực cực mạnh, Cô Tô tiểu thư không chỉ có được dung mạo tuyệt đỉnh, tính cách nhân phẩm đều không sai, chiến lực cũng rất cường đại. So với Diên tiểu thư, Lục Ly càng thích vị Cô Tô tiểu thư này hơn.
Đương nhiên, trong lòng Lục Ly vẫn tự biết rõ ràng.
Hắn chỉ là tiểu nhân vật, ở Thiên Loạn Tinh Vực chẳng phải là cái thá gì, đừng nói đệ nhất tiểu thư Tinh Linh tộc như Cô Tô, e là nói tới cưới gả, đám tiểu thư Tinh Linh tộc ở đây đều không nhìn trúng hắn. Nói cho cùng hắn chỉ là cấp Đế, mặc dù có chút thủ đoạn quỷ dị, có thể diệt sát Thánh Hoàng trung kỳ, nhưng rốt cuộc không phải vương đạo, sẽ không được đại tộc thừa nhận.
Lục Ly trốn ở một bên quan sát chúng cường giả chiến đấu, ánh mắt thỉnh thoảng lại đảo qua trên thân mấy mỹ nữ, cũng tính là cái thú riêng. Đám hung thú kia không phát hiện ra hắn, càng không có hung thú để ý tới bên này.
Chiến đấu kéo dài chừng hơn nửa ngày, cuối cùng dừng lại với kết cục tất cả hung thú đều bị đánh giết hoặc trọng thương. Bên này trừ ba tên cấp Đế chết đi khi trước thì chỉ có bốn Thánh Hoàng bị thương, tổn thất tính ra không lớn. Chúng cường giả đều có đan dược đỉnh cấp, chỉ cần không bỏ mạng, bị thương nặng đến mấy cũng có thể khôi phục lại được.
Một tên Thánh Hoàng dẫn đám cấp Đế đào tẩu quay về, Vũ Dương quét nhìn một lượt, hỏi:
- Lục tiểu huynh đệ đâu?
- Ông!
Lục Ly hiện hình phía xa, bay tới chắp tay nói:
- Vũ huynh, ta ở chỗ này.
Vũ Dương thấy Lục Ly không việc gì mới như trút được gánh nặng, vừa rồi chiến đấu kịch liệt, hắn không có thời gian đi chú ý Lục Ly. Khẽ gật đầu nói:
- Ngươi không sao là tốt, ta chỉ sợ Vũ Hằng không chiếu cố được ngươi.
Tên Thánh Hoàng kia lúng túng vuốt vuốt cánh mũi, có chút hổ thẹn nói:
- Dương huynh, ngươi để ta chiếu cố hắn, thế chẳng phải đánh mặt ta ư? Sao ta có thể chiếu cố Lục đại nhân, là Lục đại nhân chiếu cố ta mới đúng.
- Hả?
Vũ Dương hơi ngớ, Vũ Hằng ngước mắt nhìn về phía bộ xương bằng điểu nơi xa, truyền âm nói:
- Dương huynh, vị Lục huynh đệ này chỉ bằng một chiêu liền diệt sát dị chủng thượng cổ, trực tiếp biến thành xương khô. Ngươi nói ta chiếu cố hắn, há chẳng phải chọc cười?
- Cái gì?
Nét mặt Vũ Dương tràn đầy vẻ không dám tin, sau khi xác định Vũ Hằng không phải đang nói đùa, hắn mới lần nữa tử tế dò xét Lục Ly. Chẳng lẽ đây là hậu thủ do Nhung Hoàng chuẩn bị? Nhung Hoàng chính là cường giả cấp bậc nguyên lão trong Tử Thần, nói không chừng làm vậy là có thâm ý.
Khi nãy Vũ Dương không để ý tình hình bên phía Lục Ly, nhưng Ảnh tộc và Tinh Linh tộc lại đều có cường giả chú ý tới, lúc này sớm đã len lén truyền ra. Cô Tô được đến tin báo, ánh mắt mang theo ẩn ý quét nhìn Lục Ly, song không nói gì thêm.
Diên tiểu thư và Lộ công tử không chú ý tới tình hình bên này, Diên tiểu thư nhìn Lục Ly một cái như muốn thị uy, lại phát hiện Lục Ly căn bản không để tâm đến nàng mà đang cúi đầu nhẹ giọng trò chuyện với Vũ Dương. Nàng nhìn Lục Ly một lúc, Lục Ly vẫn không có phản ứng, lập tức khiến nàng cảm thấy như đánh quyền xuống nước, tức đến thổ huyết mà không làm gì được.
- Trước nghỉ ngơi một lát, trị liệu thương thế. Đợi khôi phục xong chúng ta lại đi tiếp!
Vũ Dương nói, chúng cường giả đều tán đồng, nơi này chắc chắn không chỉ có mười mấy hung thú, đoán chừng còn sẽ có không ít, bởi thế nhất định phải bảo trì trạng thái tốt nhất.
Nghỉ ngơi suốt hơn ba ngày, đợi thương thế chúng nhân khôi phục hết cả, Vũ Dương Diên tiểu thư Cô Tô lần nữa dẫn đội đi tới, lần này chia làm hai thê đội. Đi đầu là Diên tiểu thư Vũ Dương Cô Tô và tám tên Thánh Hoàng, số Thánh Hoàng và cấp Đế còn lại theo ở phía sau. Hai thê đội cách nhau ngàn dặm, như thế một khi phía trước có gì không ổn, phía sau cũng tiện rút lui, phía sau có biến phía trước cũng có thể kịp thời cứu viện.
Đi tới chừng nửa ngày, trước mặt quả nhiên lại xuất hiện dị chủng thượng hơn, hơn nữa số lượng còn lên tới mười mấy con.