Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hưu!
Tiếng hô vừa vọng tới, đạo thân ảnh kia đã bay vụt đến, trên người nàng cuộn trào sát khí, tay cầm một thanh bảo kiếm, đang định phát động công kích từ xa.
- Dừng tay!
Lục Ly vội gầm lên, Vũ Dương cũng nhìn ra vấn đề, quát khẽ nói:
- Diên tiểu thư, khoan hẵng động thủ!
- Sao thế?
Diên tiểu thư ngừng lại, đảo mắt nhìn về bên này, trên mặt hiện đầy nghi hoặc và tức giận. Trước đó nàng thiếu chút bị Lôi Ngu Thú giết, giờ cũng mới chỉ khôi phục được một chút, thương thế hãy còn rất nặng.
Vốn nàng tính quay lại thăm dò, nếu tình hình không đúng liền lập tức rút lui, lại thấy Lôi Ngu Thú bị trọng thương, nàng há có thể không trả thù? Trong lòng tràn ngập sát ý, giờ Lục Ly, kẻ mà nàng một mực thấy ngứa mắt lại ngăn cản? Sao có thể không giận cho được?
Vũ Dương không biết nên bắt đầu nói từ đâu, đành quét mắt nhìn sang Lục Ly, Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói:
- Ngươi không được giết con Lôi Ngu Thú này?
- Sao không giết được?
Diên tiểu thư trực tiếp ngắt lời Lục Ly, không chút khách khí nói:
- Chẳng lẽ Lôi Ngu Thú này là của nhà ngươi? Giờ đang là lúc nó hư nhược nhất, sao còn không mau tranh thủ giết luôn đi?
Lục Ly vuốt vuốt cánh mũi nói:
- Ngại quá, con Lôi Ngu Thú này đúng là của nhà ta, giờ nó là linh sủng của ta.
- Ha ha ha ha!
Diên tiểu thư như thể nghe được chuyện gì đó hoang đường, cười đến cong cả người, nước mắt đều chảy ra, nàng không ngừng lắc đầu nói:
- Bản tiểu thư gặp qua rất nhiều mặt dày, nhưng chưa từng gặp qua ai mặt dày vô sỉ như ngươi.
Lục Ly nghẹn họng, tròng mắt khẽ đảo nói:
- Hay là chúng ta lại cược trăm ức thiên thạch?
- Lại cược?
Diên tiểu thư theo bản năng đề cao cảnh giác, bên kia Cô Tô tiểu thư đã vội truyền âm nói:
- Diên tiểu thư đừng cược, Lôi Ngu Thú này đúng là đã bị Lục công tử trấn áp, ta thấy rất có thể Lôi Ngu Thú đã bị hắn hàng phục!
- Cái gì?
Tròng mắt Diên tiểu thư co rụt lại, như thể gặp phải quỷ, nàng đánh giá trên dưới Lục Ly một lượt, nhìn thế nào đều không giống như là cường giả siêu cấp.
Nàng vốn không phải đối thủ của Lôi Ngu Thú, điều này chứng tỏ, muốn trấn áp được dị chủng thượng cổ này, chí ít cũng phải là cường giả tiệm cận đại viên mãn, Lục Ly làm sao có thể là cường giả cấp bậc đó được? Nếu đúng là cường giả cấp bậc ấy, e rằng sớm đã vang danh thiên hạ mới đúng.
- Không thể nào, không thể nào!
Diên tiểu thư lắc đầu, vẫn không tin tưởng nói:
- Trừ phi ngươi để Lôi Ngu Thú kia lui ra sau mấy bước?
Lục Ly nhàn nhạt lườm nàng một cái nói:
- Ngươi tin thì tin không tin thì thôi!
Nói xong Lục Ly nhìn sang Cô Tô Ảnh Vô Song nói:
- Chuyện ở tầng này xong rồi, chính các ngươi đi lên tầng tiếp theo, ta không đi được, Lôi Ngu Thú cần thời gian khôi phục. Các ngươi cứ yên tâm, Lôi Ngu Thú tuyệt đối sẽ không công kích.
Diên tiểu thư thấy thái độ Lục Ly như thế, lập tức nổi điên, tung người bay vụt đến, thế tới hung hung, tựa hồ muốn dạy cho Lục Ly một bài học.
Lục Ly liếc qua, trong lòng khẽ động, ngấm ngầm hạ lệnh cho Lôi Ngu Thú. Giờ hắn đã có liên hệ tinh thần với Lôi Ngu Thú, thế nên có thể trực tiếp truyền lệnh đi qua.
Ngay khi Diên tiểu thư vừa bay tới, Lôi Ngu Thú đột nhiên lao lên, hướng về phía Diên tiểu thư gầm gào một tiếng. Diên tiểu thư cách Lôi Ngu Thú không xa, bị tiếng rống này dọa cho cả người run lên, trước đó chiến giáp nàng đã hủy, nếu trúng phải vụ khí do Lôi Ngu Thú phun ra, e rằng nàng sẽ nuốt hận đương trường.
Trong lòng hoảng loạn, toàn thân khẽ run, lập tức quay đầu cuồng bay về nơi xa. Đám người Vũ Dương Cô Tô cũng như lâm đại địch, dồn dập lấy ra binh khí định tấn công.
Lúc này Lục Ly chợt bỗng lên tiếng:
- Mọi người đừng căng thẳng, chỉ đùa chút thôi, tiểu Lôi, nằm sấp xuống!
Lục Ly phất phất tay ra hiệu cho Lôi Ngu Thú, Lôi Ngu Thú lập tức bay xuống, nằm rạp trên đất, tiếp tục nhắm mắt chữa thương. Mặc dù vừa rồi Lục Ly đã cho nó nuốt vài gốc thần dược, khôi phục được ít nhiều, nhưng thương thế trong thân thể vẫn rất nghiêm trọng, vừa rồi là Lục Ly ra lệnh nên nó mới đành phải bay lên.
- Chậc chậc...
Đám người Vũ Dương liếc nhìn Lôi Ngu Thú, ai nấy đều tấm tắc xưng kỳ, dị chủng thượng cổ hung tàn như thế lại nghe lời không khác gì tiểu linh sủng, đúng là được một phen đại khai nhãn giới.
- Hừm...
Nơi xa Diên tiểu thư cũng hồi thần, không khỏi vừa kinh vừa giận, kinh chính là không ngờ Lục Ly lại thật hàng phục được dị chủng thượng cổ này. Giận chính là, Lục Ly khiến nàng trở thành trò cười cho thiên hạ, mặt mũi mất sạch.
Khi nãy Lục Ly còn muốn cá cược, nếu không phải Cô Tô tiểu thư kịp thời nhắc nhở, e là nàng đã thua thêm trăm ức nữa.
Nghĩ tới đây, trong mắt lập tức như muốn phún lửa, cắn răng nghiến lợi, hận không thể ăn tươi nuốt sống Lục Ly.
Lục Ly lại không thèm để ý Diên tiểu thư, giờ hắn có Lôi Ngu Thú, hoàn toàn không cần e sợ Diên tiểu thư, bởi thế tự nhiên không cần phải nhìn sắc mặt nàng.
Hắn lần nữa nhìn sang Cô Tô tiểu thư nói:
- Các ngươi có thể thương lượng chuyện ở tầng tiếp theo được rồi, không cần để ý chuyện ở tầng này nữa, có Lôi Ngu Thú ở đây, dị chủng thượng cổ còn lại không dám tới đâu.
- Đa tạ Lục công tử!
Cô Tô dẫn theo đám cường giả đi tới, khom lưng hành lễ với Lục Ly, Vũ Dương cũng hành lễ nói:
- Lục tiểu huynh đệ, Vũ mỗ thiếu ngươi một mạng.
- Khách khí!
Lục Ly mỉm cười hoàn lễ, sau đó đi đến bên cạnh Lôi Ngu Thú, khoanh chân ngồi xếp bằng, mặc kệ bọn Vũ Dương Cô Tô.
Đám người Cô Tô tụ lại một chỗ, bắt đầu hỏi dò chuyện ở tầng cuối cùng, mấy tên võ giả đi ra khi nãy lập tức líu ríu kể lại.
Diên tiểu thư bay tới, truyền âm cho Cô Tô hỏi dò chuyện Lục Ly hàng phục Lôi Ngu Thú, Cô Tô kể lại một lượt đầu đuôi những gì từng chứng kiến cho Diêu tiểu thư.
Diên tiểu thư cảm thấy như đang nghe chuyện thần thoại, nghe xong trầm mặc suốt một nén hương mới đi đến chỗ Lục Ly.
Nàng tới trước mặt Lục Ly, cách chừng ngàn trượng liền truyền âm nói:
- Họ Lục, chúng ta làm một giao dịch được không? Ngươi bán lại Lôi Ngu Thú cho ta, ra giá đi!
…