Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Càng đến hậu kỳ, linh hồn càng khó tu luyện, lượng tài nguyên cần thiết gia tăng theo cấp số nhân. Luyện thể cũng tương tự, đừng thấy Lục Ly một hơi cầm ra hai trăm ức, nhưng đổi hết thành thần dược, lại vẫn chẳng đề thăng được bao nhiêu.
Ở trong mắt rất nhiều võ giả, nhiều thiên thạch như vậy không bằng đi mua một Yêu Hồn cửu phẩm, hoặc là một kiện siêu cấp chiến giáp, như thế liền trực tiếp đề thăng chiến lực, không cần phải khổ sở tu luyện làm gì.
Trưởng lão Tử Thần cũng khuyên qua Lục Ly, nhưng Lục Ly không nghe. Bản thân hắn ở phương diện pháp tắc chân ý vốn đã không mạnh, muốn dựa vào pháp tắc chân ý đề thăng chiến lực, vậy sẽ cần tiêu phí rất rất nhiều thời gian, còn chưa hẳn nhất định đề thăng.
Nhục thể và linh hồn hắn đều có được cơ sở cực tốt, đây chính là chỗ dựa lớn nhất của hắn, hơn nữa mua một kiện chiến giáp thì làm được gì? Nếu bị cường giả phá nát, hai trăm ức liền đi tong.
Tích cát thành tháp!
Mặc dù con đường đề thăng nhục thân và linh hồn rất khó đi, nhưng Lục Ly cứ muốn đi thử xem, có thể có được chiến lực như bây giờ, hắn đã rất thỏa mãn, đến sau có thể đi được bao xa? Còn có thể tiến tới được không? Lục Ly không quá mong chờ, dù sao thiên thạch trong tay hắn cũng chẳng để làm gì, lấy ra hai trăm ức đều không sao cả.
Nguyên lão Tử Thần thuyết phục không thành bèn dẫn Lục Ly đi vào trong nội khố. Nội khố Tử Thần cất chứa lượng lớn thần dược thần tài, một phần là thu mua về, một phần là võ giả Tử Thần được đến sau đó cầm ra bán cho Tử Thần.
Lục Ly muốn mua thần dược, căn bản không cần phải đi mua bên ngoài, nội khố Tử Thần có thể thỏa mãn hắn. Dù Lục Ly có cầm ra hai vạn ức thiên thạch, cùng lắm cũng chỉ mua được một phần mười lượng hàng tồn kho trong nội khố.
Mỗi một gốc thần dược, mỗi một viên đan dược ở đây đều được giới thiệu chi tiết, giá cả rõ ràng, già trẻ không gạt. Lục Ly thân là vương bài Tử Thần, mua sắm còn có ưu đãi giảm hai mươi phần trăm, so với giá bán bên ngoài thì rẻ hơn nhiều.
Lục Ly một hơi xài sạch hai trăm ức, mua về mấy ngàn gốc thần dược. Những thần dược này đều là thần dược đỉnh cấp, phẩm giai cao hơn đại bộ phận thần dược mà hắn từng được đến trước đây.
Về lại trang viên, Lục Ly trực tiếp bế quan, bắt đầu luyện hóa thần dược, đề thăng nhục thân và linh hồn.
Thực ra... nếu không vội, Lục Ly căn bản không cần gấp gáp luyện hóa đống thần dược linh hồn này, bởi vì hắn có Thánh Hồn Châu, mỗi thời mỗi khắc hạt châu này đang một mực giúp hắn đề thăng linh hồn, tốc độ không chậm thua luyện hóa thần dược là bao. Chỉ cần đợi mấy ngàn mấy vạn năm, đoán chừng linh hồn sẽ có bước nhảy vọt về chất.
Song Lục Ly không muốn đợi, tu luyện trong trang viên mười mấy ngày, lại mãi không đợi được tin tức từ Vũ Dương, hắn bèn tới trong một nơi bảo địa của Tử Thần. Thân là vương bài Tử Thần, có được rất nhiều đặc quyền, tỉ như hắn có quyền hạn tiến vào một ít bảo địa đỉnh cấp, đương nhiên thời gian dài ngắn không đồng nhất.
Bảo địa hắn tiến vào tên là Mộng Hồn Giới, tu luyện trong giới diện này, linh hồn có thể tự động tăng trưởng. Lục Ly thân là vương bài Tử Thần, mỗi cách mười năm có thể đi vào tu luyện một lần, mỗi lần dài nhất có thể lên tới ba năm.
Chẳng qua giới diện này có một điểm không tốt, đó là rất dễ khiến người tinh thần rối loạn, phân không rõ hư huyễn và chân thực. Nếu ý chí lực không đủ cường đại, bế quan trong này thời gian quá dài, linh hồn dễ dàng xảy ra chuyện, bởi thế mới có hạn chế mỗi lần chỉ có thể ở bên trong lâu nhất là ba năm.
Lục Ly dặn bọn Quan Dương ở lại trong trang viên chờ đợi tin tức, còn hắn thì mang theo lượng lớn thần dược tiến vào Mộng Hồn Giới. Cửa ra vào giới diện này ở ngay trong Thiên Việt Thành, bên trong vô cùng an toàn.
- Quả nhiên thần kỳ...
Vừa đi vào, Lục Ly phát hiện bốn phía toàn là một mảnh trắng xóa, nhưng nhắm mắt lại liền sẽ cảm giác được quanh bốn phương tám hướng có rất nhiều quang mang đủ mọi màu sắc, khiến người hoa hết cả mắt.
Nhắm mắt bế quan một đoạn thời gian, trên mặt Lục Ly không giấu được vẻ thổn thức. Khó trách thực lực tộc nhân tộc quần siêu cấp lại đề thăng nhanh đến vậy, khó trách tinh anh thế hệ trẻ Tử Thần lại nhiều đến vậy. Có bảo địa kỳ dị thế này, muốn tu luyện chậm cũng khó.
Ở lại trong này, Lục Ly cảm thấy tốc độ linh hồn tăng trưởng không hề thua kém Thánh Hồn Châu. Đám công tử tiểu thư Tử Thần chỉ cần rảnh rỗi lại vào đây bế quan, linh hồn liền sẽ được đề thăng cực dễ dàng.
Đây cũng là nguyên nhân đám công tử tiểu thư Tử Thần cho rằng Lục Ly là bại gia tử, chỉ cần tu luyện ở đây linh hồn đã được đề thăng rất nhanh, cần gì phải lãng phí nhiều thiên thạch như vậy?
Lục Ly không nghĩ nhiều, đợi nửa ngày thích ứng với hoàn cảnh, sau đó lập tức bế quan, không ngừng luyện hóa thần dược, nhục thân linh hồn đều khoái tốc tăng trưởng. Hắn chuẩn bị một mực bế quan ở đây, thẳng đến kỳ hạn ba năm hao hết. Trừ phi phía Trung Vương Giới có tin tức, hoặc là Vũ Dương có việc gấp tìm hắn thì hắn mới sẽ đi ra.
Giờ hắn không cần phải vội đi làm nhiệm vụ, rốt cuộc mười năm chỉ cần thực hiện một lần nhiệm vụ là được. Hắn cần đê điệu một đoạn thời gian, để người ngoài và đám công tử tiểu thư Tử Thần kia quên mất sự tồn tại của hắn.
Thân là sát thủ, muốn sống sót đủ lâu, vậy nhất định phải đủ đê điệu, bằng không rất dễ tử vong, cây cao thì đón gió lớn mà.
Tốc độ luyện hóa thần dược rất nhanh, gần như một ngày lại có thể luyện hóa một gốc thần dược luyện thể và một gốc thần dược bồi bổ linh hồn. Hai trăm ức thiên thạch mua hơn ba ngàn gốc siêu cấp thần dược, nếu cứ liên tục luyện hóa thế này, chỉ sau mấy năm liền hết sạch.
Sau khi Lục Ly tiến vào Mộng Hồn Giới, tiếng nghị luận liên quan đến hắn trong nội bộ Tử Thần bắt đầu dần ít đi, tùy theo thời gian đẩy dời, Lục Ly từ từ bị các võ giả khác quên mất.
Ba tháng sau, Vũ Dương trở về, tới trang viên Lục Ly, từ chỗ Quan Dương biết được Lục Ly tiến vào Mộng Hồn Giới, lại không để Quan Dương thông báo Lục Ly, mà nói đợi Lục Ly đi ra thì báo hắn sau.