Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Không chỉ mỗi phòng ngự, phương diện công kích cũng có đề thăng, mặc dù chưa thử qua lợi trảo, nhưng Lục Ly tin tưởng hắn đã có thể nhẹ nhàng xé nát thần giáp.
Còn cả long giác mọc dài ra, đó không phải chỉ để đẹp mắt, mà là nhiều thêm một loại thần thông mới, hiện tại long giác đã có thể chứa đựng thần lôi, sau khi tồn trữ đến một lượng nhất định, long giác có thể áp súc, tăng cường uy lực cho lôi điện.
Đương nhiên, theo như Lục Ly phỏng đoán, lôi điện do long giác phóng thích ra sẽ không quá mạnh, đối phó Thánh Hoàng phổ thông chắc không vấn đề. Chiến lực long trảo đối với hắn bây giờ mà nói thì cũng ý nghĩa không lớn, khoan nói Lôi Ngu Thú, dù là dùng kịch độc đánh lén cũng hoàn toàn có thể nhẹ nhàng giết chết Thánh Hoàng trung kỳ.
Nhưng dù sao Lôi Ngu Thú và kịch độc cũng là ngoại vật, không thể tăng cường thêm được, nhục thể thì khác, nhục thể có thể tiếp tục mạnh lên, bởi thế lần tiến bộ này khiến Lục Ly rất vui vẻ.
Lầu cao vạn trượng đều được dựng lên từ đất bằng!
Nhục thân linh hồn đều phải tăng lên từng chút từng chút, sớm muộn sẽ có ngày đạt tới trình độ tiệm cận đại viên mãn, khi ấy về cơ bản sẽ không còn ai dám chọc đến hắn.
Trọn cả Đại Thế Giới này, cường giả đại viên mãn là đỉnh phong. Nhưng số lượng cường giả đại viên mãn vô cùng thưa thớt, hơn nữa đều là chúa tể một phương. Bọn hắn đều là đại nhân vật có thân phận, chỉ cần không đi chọc bọn hắn và tộc quần sau lưng, về cơ bản bọn hắn sẽ không ra tay đối phó cường giả không phải là đại viên mãn.
Lục Ly tử tế cảm ứng một phen, sau khi xác định không có vấn đề liền hài lòng xuất quan. Bên ngoài Vũ Dương còn chưa trở lại, Lục Ly tán gẫu với bọn Quan Dương, hỏi dò gần đây trong Thiên Việt Thành có chuyện gì mới mẻ không?
- Không có chuyện gì cả!
Đoạn thời gian này Quan Dương sớm đã quen với cuộc sống trong thành, mấy huynh đệ bọn hắn cũng gia nhập Tử Thần, đương nhiên đều là cấp bậc thấp nhất, đồng bài Tử Thần. Có được thân phận này sẽ càng dễ lăn lộn trong Thiên Việt Thành, cộng thêm có Lục Ly làm chỗ dựa, chỉ cần bọn hắn không gây sự, không đắc tội với hậu đại cự đầu, mọi chuyện đều suôn sẻ.
Quan Dương nghĩ nghĩ rồi bổ sung thêm:
- Hình như gần đây có hai vị công tử bởi vì Mạc Thiên Thiên tiểu thư mà ra tay đánh nhau, dẫn lên chấp pháp đội ra tay, cuối cùng một công tử bị phế pháp giới, một công tử bị giam lại, nghe nói chí ít phải bị giam ngàn năm.
- Đúng là Mạc yêu tinh...
Lục Ly cười cười, nếu không phải Vũ Dương nhắc nhở, lúc này đoán chừng hắn và Mạc Thiên Thiên đã là bằng hữu tốt.
Mạc Thiên Thiên khác với giao tế hoa bình thường, nàng sẽ không cố ý đến dẫn dụ ngươi, ngược lại như tiểu muội nhà bên làm bằng hữu với ngươi, từ từ từng chút từng chút triển lộ ra mị lực, làm chút chuyện mập mờ ái muội, cuối cùng khiến ngươi luân hãm, say mê nàng.
Nàng sẽ luôn giữ chút cự ly với bất kỳ nam tử nào, tay đều không cho ngươi sờ, khăng khăng nàng cứ chợt xa chợt gần, khiến ngươi cảm thấy có cơ hội. Mấy năm gần đây có quá nửa công tử lứa tuổi trẻ Tử Thần theo đuổi hoặc thầm mến nàng, thậm chí yêu nghiệt biến thái nhất của Tử Thần đều thần phục dưới váy nàng.
Vốn đa số võ giả đều tưởng rằng Mạc Thiên Thiên sẽ đồng ý với yêu nghiệt kia, rốt cuộc đây chính là thiên tài kinh thế trăm vạn năm có một, rất có thể sau này sẽ trở thành tồn tại đại viên mãn. Không gả cho yêu nghiệt như vậy, Mạc Thiên Thiên còn muốn gả cho ai?
Ai ngờ Mạc Thiên Thiên lại không quá nhiệt tình với yêu nghiệt kia, đối đãi với hắn cũng như đám công tử còn lại, không xa không gần, lúc lạnh lúc nóng, cũng không biết nàng muốn làm cái gì.
Mấy năm gần đây, bởi vì tranh phong ăn giấm mà từng dẫn lên mấy chục trường đánh nhau, Mạc Thiên Thiên lại vui với như thế, tựa hồ rất thích chứng kiến cảnh đám công tử kia vì nàng mà ra tay đánh nhau...
- Yêu tinh này đúng là nên cách xa chút thì hơn.
Lục Ly ngấm ngầm ghi lại, những chuyện khác thì đều không có gì đáng chú ý, toàn là phát chút nhiệm vụ kỳ dị, kiến thức được điều gì mới lạ... vân vân.
Đợi hai ngày, Vũ Dương rốt cuộc đi về, hắn vừa tới liền mỉm cười nói:
- Tốt rồi, tất cả đều đã an bài xong, lần này chúng ta yên ắng đi Mang Vẫn Giới, sau đó mượn tay một đại tộc bên kia, âm thầm lẻn vào Phù Du Giới. Ngươi hấp thụ thần dịch trong Thần Trì xong thì len lén rời đi. Ừ, đúng rồi... bên ngoài Thần Trì có Thần Văn, ngươi có thể vô thanh vô tức phá mở không?
- Vấn đề không lớn!
Lục Ly khẽ gật đầu, chỉ cần có thể âm thầm lẻn vào, vậy hắn liền có thể dùng Thần Ẩn Thuật tiềm phục, sau đó để Huyết Linh Nhi đi ra phá trận, thu lấy thần dịch rồi vô thanh vô tức rời đi.
- Vậy ngươi chuẩn bị chút, ngày mai xuất phát.
Vũ Dương hỏi dò một câu, được đến Lục Ly xác nhận liền bổ sung thêm:
- Đúng rồi... lần này Mạc Thiên Thiên cũng đi, ngươi chú ý yêu tinh kia chút, đừng để nàng gài, nàng thích nhất là trêu chọc nam nhân, quản giết không quản chôn.
Lục Ly nhướng mày, có chút khó xử nói:
- Sao để nàng đi cùng? Chuyện này ngươi không xử lý được?
- Đúng vậy!
Vũ Dương cười đắng chát nói:
- Mấy tộc quần kia ta đều không quen, nếu cầm thân phận đi áp người, nội bộ Tử Thần tất sẽ xử phạt, đến lúc đó liền được không bù mất. Mạc Thiên Thiên ra tay thì dễ dàng hơn nhiều, bên kia có một tên công tử trực hệ vô cùng ái mộ nàng, vì nàng mà muốn chết muốn sống, nàng ra mặt chúng ta liền có thể nhẹ nhàng đi vào. Lần này ta phân một thành cho nàng, phần của ngươi vẫn giữ nguyên.
- À!
Lục Ly khoát tay nói:
- Được rồi, cầm một thành của ta cho nàng, chẳng qua ngươi đừng có nói với nàng chuyện về ta. Ta không muốn ngày ngày bị yêu tinh này nhớ kỹ đâu, rắc rối lắm.
- Thế thì không đến nỗi...
Vũ Dương vỗ vỗ vai Lục Ly nói:
- Mạc Thiên Thiên vẫn rất trọng thể diện, chỉ cần ngươi không chủ động đụng lên, nàng sẽ không dày mặt dây dưa ngươi đâu, điểm này ngươi cứ yên tâm.
Vũ Dương đi, Lục Ly bế quan một đêm, sáng sớm hôm sau liền đi ra, hẹn hội hợp với Vũ Dương ở ngoài thành.