Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tiêu tốn hai ngày, Lục Ly rời khỏi khu vực phòng tỏa, hắn thoát ly trạng thái ẩn thân, lấy hết tốc lực bay về nơi xa. Trên đường thỉnh thoảng gặp phải chiến thuyền đi ngang qua, Lục Ly đều kịp thời tránh đi, lại bay ba ngày, Lục Ly thả ra Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương.
Vũ Dương cầm địa đồ quan sát một lúc rồi lấy ra chiến thuyền tiếp tục bay đi, Mạc Thiên Thiên tung tăng nhảy nhót, hưng phấn bố trí trong khoang thuyền, nói là muốn ăn mừng một phen.
Nhìn Mạc Thiên Thiên như cô vợ trẻ mới về nhà chồng bận tới bận lui, Lục Ly lần nữa không khỏi cảm khái.
Lên được sảnh đường, xuống được phòng bếp, bề ngoài nhìn như quý phụ, đoán chừng trên giường cũng là nữ nhân vô cùng hoàn mỹ. Nếu không phải có Vũ Dương nhắc nhở, cộng thêm chủ hồn quy vị, kết hợp với hết thảy những gì được chứng kiến trong đoạn thời gian gần đây, không chừng hắn thật sẽ mê luyến yêu tinh này...
Phi hành nửa ngày, cách Thiên Việt Giới đã rất gần, Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên Lục Ly đều bình tĩnh lại, ba người ngồi trong khoang thuyền chúc mừng. Có một đại mỹ nhân kiều diễm uống rượu cùng, nàng còn rất biết nói chuyện, không nghi ngờ là chuyện khiến người vui vẻ tận hưởng.
Từ đầu đến cuối Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên đều không nhắc gì đến chuyện dược điền. Lần này sớm đã ước định sẵn, Lục Ly phải phân cho các nàng mỗi người hai thành, nhưng các nàng vốn chỉ nhắm đến mỗi thần dịch, lại không ngờ Lục Ly cầm đi luôn cả thần dược trong dược điền. Bởi thế chuyện chia chác có chút khó mà nói trước, Lục Ly có thể phân cho các nàng, cũng có thể không phân cho các nàng.
Đương nhiên, nếu các nàng trực tiếp yêu cầu, Lục Ly chắc cũng sẽ chia, nhưng làm vậy khó miễn trong lòng có chút không thoải mái. Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên đều không nhắc đến, như thế ngược lại khiến Lục Ly thoải mái phần nào.
Ăn uống no đủ, Lục Ly cất tiếng nói:
- Giờ ta còn chưa tinh luyện thần dịch, bởi thế chưa phân được, thần dược trong dược điền thì có thể chia trước, dựa theo ước định trước kia, các ngươi mỗi người hai thành, còn về hiệp nghị giữa các ngươi, chính các ngươi tự tính với nhau.
- Ách...
Vũ Dương hơi ngớ, lại không biết là thật ngơ ngác, hay là đang diễn. Mạc Thiên Thiên lại cười đến độ mắt cong lên thành vầng trăng khuyết, nghiêng đầu nói:
- Lục công tử đúng là hào sảng, ta rất thích hào kiệt như Lục công tử.
Câu nói này có chút ái muội, Vũ Dương cười ha hả liếc Lục Ly một cái, Lục Ly lại chỉ khẽ cười nhạt, không cho là đúng.
Sau đó Lục Ly lấy ra không gian thần khí, sau đó bên trong nửa ngày rồi tung mình vọt ra, trên tay cầm hai chiếc không gian giới chỉ đưa cho Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên, nói:
- Thần dược được hơn năm ngàn gốc, ta không biết những thần dược này cụ thể là gì nên chỉ phân loại theo niên phần, các ngươi mỗi người một ngàn gốc!
- A...
Thần niệm Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên quét đi vào, dò xét một lát, cả hai nhìn nhau, trong mắt toàn là kinh hỉ.
Vũ Dương thoáng ngừng một lát, nói:
- Lục Ly, ngươi không biết giá trị của những thần dược này, số thần dược ngươi đưa cho ta chí ít cũng phải có giá ngàn ức thiên thạch trở lên, thậm chí nếu cầm đi bán đấu giá, đoán chừng có thể bán được hai ngàn ức.
- Vũ Dương nói không sai!
Mạc Thiên Thiên cười tít cả mắt, sắc mặt đỏ ửng nói:
- Ta đoán tối thiểu phải có giá trị một ngàn năm trăm ức, lần này đúng là một lữ trình mỹ diệu. Cái gì ấy nhỉ... Lục công tử, thần dịch không cần chia cho chúng ta, toàn bộ thuộc về ngươi. Chừng này thù lao đã đủ nhiều.
Vũ Dương cũng khẽ gật đầu, lần này vốn tưởng có thể phân được một hai trăm ức, các nàng liền đã đủ vui. Ai ngờ được phân tận hơn ngàn ức thiên thạch thần dược, tính là kiếm lớn, rốt cuộc hắn và Mạc Thiên Thiên đều không làm gì đáng kể, chỉ có Lục Ly một mình mạo hiểm.
- Cũng được!
Lục Ly lại không bởi vì đưa ra thần dược giá trị hai ba ngàn ức mà cảm thấy đau lòng, không nhờ Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên, hắn cũng không cách nào nhẹ nhàng lấy được nhiều thần dược như vậy, thế nên chỉ nhún vai rồi nói:
- Vậy thế này đi, quay đầu ta ngưng luyện ra thần dịch, cho các ngươi mỗi người mấy chục giọt, để các ngươi tự xử lý.
- Lục công tử đúng là người tốt, hợp tác với ngươi quá hạnh phúc.
Mạc Thiên Thiên lần nữa cảm khái nói, lần này không phải nịnh nọt, mà là phát từ nội tâm, nàng quay đầu nhìn sang Vũ Dương nói:
- Vũ Dương, sau này nếu các ngươi muốn đi chấp hành nhiệm vụ, có gì cần dùng đến ta thì cứ tìm, ta nhất định toàn lực phối hợp. Còn nữa, lần này lừa ngươi nửa thành cũng bỏ đi, thu hoạch chừng này ta đã mãn ý lắm rồi.
Vũ Dương và Lục Ly nhìn nhau, trong lòng đều ngấm ngầm cảm khái. Mạc Thiên Thiên này EQ cao thật, hiểu được thả dây dài câu cá lớn, đi theo Lục Ly và Vũ Dương, sau này có thể sẽ kiếm được càng nhiều.
Ba người rất thuận lợi về lại Thiên Việt Giới, đến phụ cận trang viên Lục Ly thì cả ba mới tách ra, Lục Ly tiến vào còn chưa ngồi nóng đít, Nhung Hoàng liền đã không mời mà tới.
Lục Ly vội vàng để thị nữ dâng lên nước trà, Nhung Hoàng lại khoát tay nói:
- Không uống, trà này của ngươi toàn là hàng cấp thấp, uống chẳng ngon lành gì.
Lục Ly cảm thấy ngữ điệu Nhung Hoàng có gì đó không đúng, vội vàng cung kính nói:
- Nhung Hoàng, có gì phân phó? Nếu ta có thể làm được, tuyệt không hai lời.
- Tiểu tử ngươi...
Nhung Hoàng trừng Lục Ly một cái nói:
- Lần hành động này của các ngươi khiến cao tầng rất tức giận, niệm tình ngươi vừa mới gia nhập Tử Thần không lâu, lần này ta giúp ngươi gánh một lần. Ngươi cứ nhìn Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên đi, sau khi trở về chắc chắn không có kết cục tốt.
- Ách?
Lục Ly không ngờ lần hành động này kín đáo như thế, vậy mà nhanh thế đã bị biết rồi, hắn hỏi:
- Mấy tộc quần kia có quan hệ với Tử Thần? Đâu thấy Mạc Thiên Thiên và Lợi Viêm nói gì.
- Tử Thần không thể làm loạn với tộc quần và thế lực xung quanh!
Nhung Hoàng liếc Lục Ly một cái, nói:
- Không thể làm loạn với tộc quần quanh phương viên ức vạn dặm, đây là quy tắc ngầm, cũng trách trước đây ta không nói qua với ngươi. Tên nhãi Vũ Dương này cũng là gan lớn bằng trời, ngươi cứ chờ xem, hắn nhất định sẽ bị lột một lớp da.