Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tu Di Giới thực sự quá lớn quá rộng, Lục Ly lại không dám tăng nhanh tốc độ, cứ thế tìm tòi suốt hơn nửa tháng, song mãi vẫn không tìm được tung tích quân đoàn lưu phỉ kia.
Hắn không khỏi hoài nghi, liệu có phải quân đoàn lưu phỉ kia đã rời đi rồi không? Rốt cuộc bọn hắn từ Hoa Cầm Giới tới đây cần mất chút thời gian, vạn nhất quân đoàn lưu phỉ kia đã trước một bước rời khỏi Tu Di Giới thì sao?
- Lại tìm thêm một tháng!
Lục Ly quyết định tiếp tục tìm kiếm, sau nửa tháng tìm tòi, hắn lần nữa mò ra được manh mối, lần theo manh mối kia, cuối cùng thấy được mấy tên cấp Đế trinh sát ở gần một hồ lớn.
- Rốt cục cũng tìm được!
Lục Ly thở phào một hơi, song hắn không vội vã đi thăm dò ngay mà thúc giục ngọc phù trong tay, triệu tập mấy người Vũ Dương tới.
Đã tìm được quân đoàn lưu phỉ, như vậy muốn tiêu diệt hẳn không phải điều gì quá khó, dù sao hắn cũng có Lôi Ngu Thú. Lôi Ngu Thú có thể trực tiếp miểu sát bất kỳ Thánh Hoàng nào trong đó, chỉ cần phong bế lối vào, bằng vào Lôi Ngu thú liền có thể diệt sạch tất cả võ giả có mặt bên trong.
Lục Ly một bên chờ đợi, một bên tiếp tục cẩn thận thám tra. Lần này không cần phải chờ đợi quá lâu, bởi vì vừa mới thúc giục ngọc phù, bọn Vũ Dương lập tức tưởng hắn cần trợ giúp, vội lấy tốc độ nhanh nhất bay tới bên này. Cả hành trình chắc chỉ mất khoảng tám chín ngày.
Quả nhiên!
Chỉ sau chín ngày, bốn người Vũ Dương tìm tới, Lục Ly ngăn các nàng ở ngoại vi. Mạc Thiên Thiên thấy Lục Ly thần thái thản nhiên, không khỏi bực bội, cáu giận nói:
- Ngươi đùa chúng ta?
- Không phải!
Lục Ly nhún vai nói:
- Ta đã tìm ra được bọn hắn, ta cũng chỉ mới đến đây được một thời gian, lại sợ bọn hắn chạy mất, thế là bèn thúc giục ngọc phù.
- Không sai!
Vũ Dương không trách Lục Ly, ngược lại còn lộ ra hỉ sắc, nói:
- Đã thăm dò tình hình trong đó chưa?
- Vẫn chưa!
Lục Ly lắc đầu nói:
- Quân đoàn bọn hắn chắc đang ở trong một tiểu thế giới, bên ngoài có ba tên trinh sát cấp Đế, lối vào bị Thần Văn phong ấn, ta không dám tới gần, đợi các ngươi đến rồi tính sau!
- Ừm!
Vũ Dương gật đầu nói:
- Ngươi có sách lược gì không? Cứ nói, ta nghe ngươi!
Mạc Thiên Thiên cũng khẽ gật đầu, tỏ ý nghe theo Lục Ly chỉ thị. Lục Ly khoát tay nói:
- Đừng vội, ta đang bố trí Thần Văn, đợi bố trí xong liền sẽ phong ấn không gian quanh đây. Lần này không thể để bọn hắn trốn mất, bằng không nhiệm vụ liền thất bại.
Vũ Dương gật đầu nói:
- Được, ngươi đi bố trí, cần chúng ta làm gì thì cứ chỉ huy là được!
- Các ngươi trước đợi ở đây!
Lục Ly khoát tay lướt đi, bọn Vũ Dương ma quyền sát chưởng chuẩn bị động thủ. Thực ra Lục Ly kỳ chẳng cần làm gì cả, hết thảy đã có Huyết Linh Nhi âm thầm bố trí, Lục Ly đi qua chỉ là để giám thị ba tên trinh sát cấp Đế kia thôi.
Huyết Linh Nhi đã bố trí được mấy ngày, lại đợi thêm bốn ngày, Huyết Linh Nhi thông báo đã xong, Lục Ly lập tức quay lại nói:
- Có thể động thủ được rồi. Mạc Thiên Thiên, Vũ Dương, chúng ta chia nhau mỗi người đối phó một tên. Yêu cầu của ta không phải đánh giết ba tên cấp Đế này, mà là trong nháy mắt khống chế bọn hắn, không cho bọn hắn có bất kỳ cơ hội cầu cứu nào, cũng không thể để bọn hắn phát ra tín hiệu. Có thể làm được không?
Mạc Thiên Thiên vuốt vuốt cánh mũi không lên tiếng, Vũ Dương lại khoát tay nói:
- Không vấn đề, chỉ là mấy tên cấp Đế thôi mà.
Lục Ly lại chỉ vào Viên Phong và Trần Cô nói:
- Lát nữa các ngươi bay lên giữa trời canh phòng, quan sát xem có dị dạng gì không. Hiểu chưa? Xuất phát!
- Đi!
Vũ Dương phi thân bay lên, Lục Ly và Mạc Thiên Thiên cũng bay lên giữa trời, Lục Ly chỉ sang bên trái và bên phải nói:
- Một tên ở tiểu sơn phía hồ bên trái, Vũ Dương ngươi đi. Trong sông nhỏ bên phải ẩn núp một tên, Mạc Thiên Thiên, giao cho ngươi.
Hưu!
Dứt lời, Lục Ly cũng ẩn thân, trước một bước bay qua, tới trong phiến rừng cây nhỏ bên hồ, trong rừng cây này có một tên cấp Đế đỉnh phong đang ẩn nấp. Lấy cường độ linh hồn của Lục Ly bây giờ, đối phó một tên cấp Đế là điều quá đơn giản. Hắn trực tiếp phóng thích Linh Trận Thuật, sau đó thân hình lóe lên bay xuống, bắt lấy tên cấp Đế kia, sau đó như ném con rối trực tiếp quăng vào trong Thiên Ly Châu.
- Ách...
Viên Phong và Trần Cô đứng quan sát giữa trời đều thấy được cảnh này, tròng mắt bất giác co rụt lại. Mặc dù bọn hắn cũng có thể đối phó cấp Đế đỉnh phong, nhưng còn xa mới nhẹ nhàng tùy ý được như Lục Ly. Thậm chí bọn hắn cảm thấy Lục Ly chẳng làm gì cả, cứ thế bắt lấy cấp Đế đỉnh phong, như chim ưng cắp gà nhốt lại đối phương.
Hai hướng còn lại, Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên cũng phải tay, Mạc Thiên Thiên thì không cần phải nói nhiều, Vũ Dương cũng là Thánh Hoàng trung kỳ, còn là hậu đại cự đầu, có được rất nhiều thần thông kỳ dị. Nếu ngay cả một tên cấp Đế đều không bắt được, há lại có danh khí lớn đến vậy?
Lục Ly lách mình đi xuống, tức tốc theo dõi tình hình chung quanh. Xác định bốn phía không có bất cứ vấn đề nào, hắn lập tức để Huyết Linh Nhi khởi động Thần Văn.
Ông!
Một đạo quang mang màu đỏ máu sáng lên, tiếp đó một chén lớn úp ngược xuống, bao phủ phương viên mấy ngàn dặm. Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên quét mắt nhìn qua, lần nữa không khỏi cảm khái. Thần Văn này vô cùng cường đại, đoán chừng ngay cả Thánh Hoàng đều khó mà phá nổi trong thời gian ngắn.
- Đi!
Lục Ly bay vào trong hồ, Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương cũng học theo Lục Ly, nhét hai tên cấp Đế kia vào trong không gian thần khí, sau đó cùng theo Lục Ly lao xuống hồ, hai người Viên Phong đi ở sau cùng.
Huyết Linh Nhi sớm đã phá giải Thần Văn nơi lối vào, đợi lúc mấy người Lục Ly vừa đi xuống, Thần Văn tức thì phá mở. Lục Ly phóng thích Thần Long Biến và Nguyên lực hóa thuẫn, lách mình vọt vào trong, Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương theo sát ngay sau.
Ông!
Trước mặt lóe lên bạch quang, Lục Ly phát hiện mình đã tới trong một tiểu thế giới, linh khí nơi này nồng nặc dị thường, chẳng qua hắn không có nhiều thời gian đi thăm dò, bởi vì phụ cận lối vào có mười tên cấp Đế trấn thủ.