Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 4308 - Chương 4295: Phù Thần Giáp

Bất Diệt Long Đế Chương 4295: Phù Thần Giáp

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Đấy là chưa nhắc đến còn có một con cự thú khủng bố, bọn hắn ở lại đây tất sẽ toàn quân lật chìm.

- Trốn!

Đám cấp Đế cũng kịp hồi thần, tám tên Thánh Hoàng đều bị giết trong nháy mắt, cấp Đế bọn hắn có nhiều đến mấy cũng chỉ là heo chó mặc người giết mổ, lập tức vội tứ tán ra khắp bốn phương tám hướng.

- Giết!

Lục Ly hét lớn một tiếng, thân hình Lôi Ngu Thú chớp hiện, đuổi theo truy sát. Lục Ly cũng lao theo đồ sát. Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương thì tung người như giao long điên cuồng đánh tới.

Lục Ly quét ngang mười tên cấp Đế, cả người tan biến giữa trời, Lôi Ngu Thú cũng biến mất, hắn truyền âm nói cho Mạc Thiên Thiên Vũ Dương:

- Ta tới chỗ lối ra, đoán chừng hai người Viên Phong và Trần Cô khó mà ngăn được.

Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên cuốn lấy một tên Thánh Hoàng kịch chiến, vừa rồi Lục Ly đã giết tám tên, còn có năm tên đang chạy trốn, chiến lực Viên Phong và Trần Cô không tính mạnh, làm sao có thể chống đỡ được năm tên Thánh Hoàng?

Rầm rầm rầm!

Quả nhiên, đợi khi Lục Ly đi qua, Trần Cô và Viên Phong đã bị trọng thương, hai tên Thánh Hoàng chạy mất, còn có ba tên đang tấn công Viên Phong và Trần Cô, ngay khi thân hình Lục Ly vừa thoáng hiện, ba tên Thánh Hoàng kia lập tức kinh hoảng đào tẩu.

Hưu!

Lục Ly không nhìn Viên Phong và Trần Cô, cứ thế lao thẳng ra ngoài, tránh miễn để địch nhân hủy đi lối vào, trước khi đi ra không quên dặn dò:

- Chết chưa? Chưa chết thì giữ vững lối ra cho ta, đừng để bọn hắn hủy mất, Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương còn ở bên trong.

Rầm rầm rầm!

Lục Ly lao ra, thấy mấy tên Thánh Hoàng đều đang công kích phong ấn, hắn lập tức phóng thích Lôi Ngu Thú, bản thân thì lại lần nữa tan biến giữa trời.

- Xong rồi...

Năm tên Thánh Hoàng nhìn thấy Lôi Ngu Thú, sắc mặt ai nấy đều khó coi dị thường, bọn hắn vốn tưởng lao ra sau liền có thể đào tẩu. Nhưng phong ấn này quá mạnh, muốn phá cần có thời gian, nhưng Lục Ly và Lôi Ngu Thú há sẽ cho bọn hắn cơ hội?

Hưu!

Lôi Ngu Thú phun ra sương trắng, sương trắng bao phủ tới, nơi này vốn không lớn, tốc độ lan tràn của sương trắng lại cực nhanh, một tên Thánh Hoàng không kịp tránh né, bị sương trắng bao phủ, sau đó trực tiếp hóa thành huyết vụ, đến cặn bã đều không thừa.

- A...

Bên này Lục Ly cũng đánh lén đắc thủ, dùng kịch độc độc chết một tên Thánh Hoàng, ba tên Thánh Hoàng còn lại tuyệt vọng, đảo mắt nhìn về phía lối ra nơi đáy hồ, định hủy đi lối ra kia, vĩnh viễn nhốt chết Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên trong tiểu thế giới.

Trần Cô và Viên Phong nơi lối vào nhìn thấy ba tên Thánh Hoàng khóa chặt bên này, trong lòng lập tức kịch chấn. Viên Phong cắn răng lấy ra một giọt Tử Thần Dịch nuốt vào, Lục Ly nhìn qua không nói, Viên Phong có Tử Thần Dịch của hắn? Là Mạc Thiên Thiên đưa cho, hay là Vũ Dương đưa cho?

Xuy xuy.

Lôi Ngu Thú lần nữa phun ra một đạo sương trắng, đánh chết thêm một tên Thánh Hoàng, Viên Phong chặn một tên Thánh Hoàng, Lục Ly xử lý nốt Thánh Hoàng còn lại, trận chiến này về cơ bản cũng kết thúc.

Đợi khi Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên đi ra, chiến đấu bên này đã kết thúc, toàn bộ Thánh Hoàng đều bị đánh chết, hai người Vũ Dương liên thủ giết một tên Thánh Hoàng, không kịp truy sát đám cấp Đế liền đã vội vã đi ra, sợ bọn Lục Ly bên này không ứng phó được.

Nhìn từng bộ xương khô trôi nổi trong hồ, Mạc Thiên Thiên vuốt vuốt cánh mũi, ánh mắt phức tạp nhìn Lục Ly. Vũ Dương nhếch môi cười cười nói:

- Lục Ly, chúng ta đi vào thanh tiễu đám còn lại, để Viên Phong đi mời cố chủ qua đây.

- Cũng được!

Lục Ly khoát tay nói:

- Chuyện tiếp sau giao cho các ngươi, ta không quản. Ngoài ra... Viên Phong Trần Cô Mạc Thiên Thiên, chuyện của ta hi vọng các ngươi giữ bí mật.

- Tất nhiên, tất nhiên!

Viên Phong và Trần Cô vội vàng gật đầu cười bồi, chiến lực cường đại của Lục Ly dọa bọn hắn không nhẹ, làm sao còn dám nói loạn lung tung? Lục Ly muốn giết bọn hắn là điều hết sức đơn giản, Vũ Dương nói không sai, Lục Ly hoàn toàn có thể miểu sát bọn hắn trong nháy mắt.

Viên Phong và Trần Cô bị thương, nhưng luyện hóa một chút thần dược liền khôi phục phần nào, Vũ Dương nghĩ nghĩ rồi nói:

- Các ngươi đi Cổ Nguyệt Giới tìm cố chủ, mời cố chủ đến đây bàn giao, nhiệm vụ lần này liền xem như hoàn thành.

Viên Phong và Trần Cô vội vàng bay ra ngoài, Lục Ly ngồi xếp bằng ngay bên hồ, nhân tiện thủ hộ lối vào. Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương thì lần nữa tiến vào trong thanh tiễu số võ giả còn lại, rốt cuộc nhiệm vụ lần này chính là diệt sạch quân đoàn lưu phỉ.

Tiêu tốn hơn ba ngày, Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương đánh giết xong toàn bộ võ giả còn sống sót, Vũ Dương đi ra, đưa cho Lục Ly một đống không gian giới chỉ, nói:

- Đây là không gian giới chỉ của đám Thánh Hoàng trong kia, ta và Thiên Thiên trao đổi qua rồi, đều thuộc về ngươi.

Lục Ly quét nhìn một lượt, nói:

- Chia đi, ta sáu thành, các ngươi mỗi người một thành.

- Cũng được!

Vũ Dương cũng không chối từ, rốt cuộc Lục Ly không thiếu thiên thạch. Lục Ly ném lại không gian giới chỉ cho hắn, tín nhiệm để Vũ Dương đi phân phối. Mạc Thiên Thiên ngồi ở một bên không nói lời nào, tâm tình rõ ràng có chút trầm thấp.

Trước nay nàng luôn cho rằng mình là thiên chi kiêu nữ, nhưng lần này lại bị Lục Ly đả kích rất sâu.

Một tên đệ tử hàn môn như Lục Ly, không có huyết thống cao quý như nàng, không có tài nguyên vô cùng vô tận như nàng, lại rõ ràng lợi hại hơn xa nàng. Ngay cả mị lực mà nàng vẫn lấy làm kiêu ngạo đều vô dụng với hắn, Lục Ly hoàn toàn không chút hứng thú, thậm chí còn có vẻ chán ghét. Chứng kiến hết thảy, tâm tình nàng tốt được mới là lạ?

Ở trong đó, nàng và Vũ Dương liên thủ đánh chết một tên Thánh Hoàng, mặc dù không quá khó khăn, nhưng so với Lục Ly vừa ra tay liền diệt sát tám tên, đến sau còn nhẹ nhàng diệt sát năm cái nữa. Lục Ly còn có Lôi Ngu Thú cường đại, sau này Lôi Ngu Thú trưởng thành, liền có thể sánh ngang cường giả tiệm cận đại viên mãn.

Thấy Mạc Thiên Thiên trầm mặc, Lục Ly cũng lười để ý nàng, hồng nhan họa thủy này hắn không muốn dây vào, nếu đổi thành nam tử khác, thấy Mạc Thiên Thiên tâm tình không tốt chắc sớm đã như ruồi nhặng bu tới ân cần hỏi han.

Bình Luận (0)
Comment