Nơi này là địa bàn của Xích Long Tộc, Thiên Hoang Tinh Vực đều rõ ràng, cho nên trừ phi muốn đại chiến với Xích Long Tộc, nếu không không thể nào đột kích giới diện này. Năm Thánh Hoàng này cũng không đến gần bảo địa Nham Tương, nơi đó nhiệt độ rất cao, hàng năm sinh sống cũng gặp bất lợi.
Lục Ly lập ra kế hoạch tác chiến, đó là hấp dẫn hai ba Thánh Hoàng đến, đánh bại từng người, như vậy sẽ ổn thỏa hơn.
Hắn lựa chọn công kích bảo địa Nham Tương, hơn nữa ngụy trang thành một lão ma Thánh Hoàng sơ kỳ, hắn nghênh ngang bay qua.
- Địch tập!
Sau khi Lục Ly đến gần, phía trên sơn cốc Nham Tương, trong một tòa thành lập tức bay ra mười mấy Đế Cấp. Mỗi một Đế Cấp đều hét lớn, trong từng tòa thành tỏa ra cột sáng tận trời. Đây là cảnh báo, bên này cách chủ thành không xa, chủ thành có thể nhìn thấy.
Vù!
Lục Ly lấy ra nhuyễn kiếm, phóng thích công kích linh hồn, đối phó với mấy Đế Cấp vẫn thật dễ dàng. Rất nhanh, Lục Ly đánh chết phần lớn Đế Cấp, hắn cố ý để lại hai người sống. Hai Đế Cấp kia bị thương nặng, rơi vào trong nham thạch nóng chảy, hắn cũng không để ý.
Vù!
Hắn rất nhanh bay qua tòa núi bên cạnh nham thạch nóng cháy, cướp đoạt sạch thần dược xung quanh như gió thu cuốn lấy hết lá vàng, nơi nham thạch nóng chảy này lan tỏa rất lớn, địa phương đến mấy ngàn lý. Xung quanh đều là thần dược, ước chừng có mấy vạn gốc. Lục Ly nhìn quét qua cấp độ, phẩm chất của thần dược, phát hiện phẩm cấp của thần dược đều khá cao. Xem ra gom hết toàn bộ thần dược này, có lẽ có thể bán được vài trăm triệu thiên thạch... đây xem như thu hoạch ngoài ý muốn.
Vừa mới thu hoạch phân nửa thần dược, phía nam bay tới ba bóng đen. Tốc độ phi thường nhanh, hơn nữa phía xa còn có thần niệm cường đại đảo qua. Khi tra xét thấy Lục Ly rất nhanh thu thập hết thần dược, một lão giả Xích Long Tộc giận tím mặt nói:
- Dám đến nơi này cuớp đoạt thần dược, muốn chết sao!
Vù!
Trên mặt Lục Ly tỏ vẻ hoảng sợ, điên cuồng bay ra xa, giống như kẻ trộm bị chủ nhân bắt gặp.
- Còn muốn trốn?
Nguyên lão của Xích Long Tộc rống giận. Ba Thánh Hoàng như lợi kiếm bay vút đi, đuổi giết Lục Ly. Dám đến địa bàn bọn họ cướp bóc? Còn dám đánh chết võ giả của bọn họ, thật sự là to gan lớn mật. Nếu không bắt Lục Ly, Xích Long Tộc sao còn mặt mũi lăn lộn?
Tốc độ Lục Ly tăng lên một chút, ba Thánh Hoàng cách Lục Ly một khoảng cách. Nhưng tốc độ Lục Ly hơi nhanh, muốn đuổi theo cần một ít thời gian.
Truy truy trốn trốn, sau khi các nơi này hơn mười ngàn dặm, khoảng cách song phương đã rất gần. Lúc này, Lục Ly dừng lại, hắn quay đầu, cười quỷ dị, sau đó thân mình biến mất tại chỗ.
“Ngao!”
Lôi thú đột ngột xuất hiện giữa không trung, khí huyết xung đột kia, thú uy hung lệ kia khiến cả người ba Thánh Hoàng run lên. Bọn họ rốt cuộc hiểu được Lục Ly vừa rồi đang cười cái gì.
Vù!
Lục Ly vừa vận dụng Linh Trận Thuật quấy nhiễu ba Thánh Hoàng này, hắn không hề dùng Tử Thần Dịch, chỉ là ba Thánh Hoàng bình thường thôi. Nơi này đã cách tòa thành trì kia rất xa, Lôi Ngu Thú có thể thoải mái diệt sát bọn họ.
Sau nửa canh giờ, Lục Ly cảm thấy mỹ mãn, thu hồi lại ba Không Gian Giới, hơn nữa còn thu lại thi thể.
Sau đó hắn đi vào bảo địa Nham Tương, đánh ra vô số chưởng ấn to lớn, trực tiếp hủy diệt bảo địa này. Hắn nghênh ngang bay đi tòa chủ thành kia, bên trong thành chỉ còn hai Thánh Hoàng, đối với hắn không có áp lực quá lớn.
Sau nửa canh giờ, hắn đứng ngoài chủ thành, hắn nổi giận gầm lên một tiếng:
- Võ giả trong thành nghe rõ, ta đến đánh cướp, giao ra hết thiên thạch và bảo vật của bọn ngươi ra, nếu không, diệt sạch!
Tiếng hô của Lục Ly là vận dụng thần kỹ rồng ngâm, tiếng rống này giống như lôi rống, bên trong thành, vô số võ giả bị chấn động, sau đó hai mắt nhìn nhau, cảm thấy kỳ lạ.
Mặt ngoài Lục Ly chỉ là Thánh Hoàng sơ kỳ, lại dám đến đánh cướp, còn là đánh kiếp một tòa thành?
Lúc trước không lâu, bảo địa Nham Tương xuất hiện vấn đề. Ba Thánh Hoàng rời đi, sau đó đợi một lát Ba Thánh Hoàng không trở lại, chỉ xuất hiện một cường giả xa lạ, hơn nữa kêu gào ồn ào bên ngoài thành?
Nếu võ giả này không phải kẻ ngốc, vậy khẳng định là kẻ mù, kẻ ngốc sao có thể tu luyện đến Thánh Hoàng Cảnh sao? Đây rõ ràng không có khả năng.
Hai Thánh Hoàng bay lên trời, một là nguyên lão của Xích Long Tộc, ánh mắt hắn lóe sáng, nhìn Lục Ly, hỏi:
- Các hạ là ai? Biết nơi này là địa bàn của ai không?
- Chính là Xích Long Tộc không phải sao!
Lục Ly tùy tiện nói:
- Lão phu muốn phá hủy là Xích Long Tộc các ngươi, năm đó khi các ngươi diệt bộ tộc ta, có từng nghĩ đến ngày hôm nay? Các ngươi yên tâm, sau này lão phu sẽ nhổ cỏ tận gốc cả Xích Long Tộc!
Ha ha ha ha!
Nguyên lão Xích Long Tộc cười ha hả, khinh miệt nói:
- Chỉ bằng ngươi? Cũng dám nói diệt bộ tộc chúng ta, ngươi là ngươi si nói mộng sao?
- Tự nhiên không phải một mình lão phu!
Lục Ly cười ngạo nghễ nói:
- Các ngươi chờ xem, rất nhanh các ngươi sẽ biết. Lần này đối mặt với các ngươi là địch nhân thế nào.
- Giết!
Nguyên lão Xích Long Tộc nổi giận gầm lên, mang theo một Thánh Hoàng xông lên, còn một đám Đế Cấp cũng xông lên theo, Lục Ly lập tức bay ra xa.
Một đám cường giả đuổi theo, Lục Ly không khai chiến trong thành, một là không muốn tạo nhiều sát nghiệt, võ giả dưới Đế Cấp không tất yếu bị đánh chết. Mặt khác, hắn vẫn chưa muốn bại lộ hậu thủ của mình, võ giả đuổi theo hắn sẽ bị hắn đánh chết toàn bộ.
Lục Ly cách thành trì một khoảng cách, tốc độ của hắn cũng không chậm, sau khi dẫn dát hai Thánh Hoàng này ra hơn mười ngàn dặm, thân ảnh hắn biết mất giữa không trung, biến mất không thấy tăm hơi.
- Đi đâu rồi?
Hai Thánh Hoàng đột nhiên đứng lại, đề phòng nhìn xung quanh, một đám Đế Cấp cũng phi thường mờ mịt, không gian cũng không có dao động gì. Lục Ly phóng thích độn thuật hay sao, cảm giác đã biến mất giữa hư không!
- Lục Ly?
Cường giả Xích Long Tộc đột nhiên nhớ tới một người, người kia nhận được thân truyền của Tiểu Ma, tạo mưa gió ở Thiên Hoang Tinh Vực. Giờ đây biến mất của Lục Ly không phải giống Thần Ẩn Thuật của Tiểu Ma sao?