Hắn tinh tế lật xem tư liệu, sau khi xem ba lần, hắn tập trung vào một lão ma. Lão ma này là cường giả sắp đại viên mãn, thực lực không đặc biệt mạnh, chỉ yếu hơn cư sĩ Cẩm Sơn một chút.
Điểm mấu chốt, lão ma này đến từ một đại tộc, đại tộc này còn là đại tộc siêu cấp. Trong tộc đàn còn có ba cường giả sắp đại viên mãn.
Quan hệ giữa lão ma này và tộc đàn thật bình thường, cơ bản đã mỗi người mỗi ngả với tộc đàn. Nhưng nếu lão ma xảy ra vấn đề, bọn tộc đàn khẳng định sẽ không ngồi yên.
Lão ma này gọi là Hồng Ma, ở bên cạnh chiếm một giới diện, cưới mấy chục thê tử, nhưng chỉ có một đứa con. Đứa con này còn là ngàn năm trước sinh ra, nghe nói có thể không phải con hắn, bởi vì bộ dáng không hề giống. Nhưng Hồng Ma dị thường sủng ái đứa con này...
Lục Ly cần phải làm là xử lý đứa con này của Hồng Ma, hơn nữa còn giá họa cho người khác, để Hồng Ma đến gây sự với Vu Hoàng, chỉ cần hai bên náo loạn, mặc kệ kết quả cuối cùng thế nào, bọn Vu Hoàng sẽ gặp phiền toái lớn.
Nơi này có một vấn đề!
Làm sao để Hồng Ma tin tưởng con hắn do Xích Long Tộc xử lý. Hồng Ma không ngốc, Xích Long Tộc hiện tại chỉ có mấy Thánh Hoàng, cũng không ra ngoài. Đột nhiên xuất hiện một Thánh Hoàng Xích Long Tộc xử lý con hắn, đổi lại là ai cũng sẽ hoài nghi đây là âm mưu.
Xử lý đứa con của Hồng Ma, Lục Ly không có chút gánh nặng tâm lý, bởi vì đứa con của Hồng Ma này là tên cặn bã, ỷ vào sủng ái của Hồng Ma, mấy năm nay không biết gây hoa cho bao nhiêu võ giả, ít nhất nữ võ giả không biết bị hắn hành hạ đùa bỡn đến chết bao nhiêu người rồi.
Tình báo mới nhất, đứa con của Hồng Ma đang ở trong Càn Khôn Thành. Quan trọng là tìm cái cớ đáng hoàng, xử lý đứa con của Hồng Ma, hơn nữa để Hồng Ma xác định là bị Xích Long Tộc giết chết.
Nữ nhân!
Nội tâm Lục Ly có phương hướng đại khái, hắn trầm ngâm một lát rồi đi ra ngoài, bắt đầu tìm kiếm đứa con của Hồng Ma. Chỉ tốn mấy ngày, Lục Ly tìm thấy đứa con của Hồng Ma, Hồng Hoán, đang tiêu dao tự tại trong thanh lâu lớn nhất Càn Khôn Thành.
Theo dõi Hồng Hoán vài ngày, Lục Ly bắt đầu xem xét mỹ nữ. Hắn rời khỏi Càn Khôn Thành, đi giới diện còn lại, tìm một thanh lâu phi thường nổi danh, hơn nữa trả giá lớn, mua một vị hoa khôi.
Hoa khôi hắn mua là một chủng tộc đặc thù, hơn nữa bị bán không bao lâu, Hồng Hoán khẳng định không biết. Nữ tữ này rất thanh thuần, khí chất đặc thù, hoàn toàn không nhìn ra là hoa khôi thanh lâu.
Nữ tử này hơi sợ hãi, lỡ như chủ nhân mua nàng là một kẻ biến thái, vậy nàng còn không bằng sống ở thanh lâu.
Lục Ly dẫn nàng đến Càn Khôn Giới, trực tiếp nhốt trong một tòa thành, sau đó bắt đầu câu thông với nàng. Nữ tử này gọi là Trịnh Cơ, thân thế thật đáng thương, vốn là một công chúa của tiểu tộc, nhưng sau khi tộc đàn bị giết, nàng trở thành nô lệ, hơn nữa chịu trăm tra tấn, sắp điên rồi.
- Có từng nghĩ đến tự do? Trải qua cuộc sống của mình?
Lục Ly dùng ngữ khí trầm thấp mà kiên định hỏi, đôi mắt nữ tử Trịnh Cơ kia sáng ngời, sau đó nhút nhát nói:
- Đi theo chủ nhân, chẳng khác nào được tự do.
- Sai!
Trên mặt Lục Ly lộ ý cười nhàn nhạt:
- Ngươi không cần sợ hãi, chúng ta làm giao dịch được không? Ngươi giúp ta một chuyện, ta tặng ngươi ngàn vạn thiên thạch, hơn nữa trả tư do cho ngươi, ngươi muốn đi đâu thì đi đó. Ngươi yên tâm, sau khi làm xong chuyện này, ta cũng sẽ rời khỏi nơi này, tuyệt đối không làm khó dễ ngươi. Hơn nữa... với năng lực của ta, cũng không cần lừa ngươi, ta muốn giết ngươi thật dễ dàng, không phải sao?
Trên mặt Trịnh Cơ lộ vẻ sợ hãi, nàng cúi đầu trầm mặc hỏi:
- Chủ nhân, người cần ta làm gì? Nô tỳ cũng không biết làm cái gì.
- Rất đơn giản!
Trên mặt Lục Ly lộ tươi cười thân thiết:
- Ngươi giúp ta diễn một vở tuồng, ngụy trang thành một tiểu thư, sau đó dẫn dụ một vị công tử đến một nơi. Chỉ cần công tử đi đến nơi đó, nhiệm vụ của ngươi xem như hoàn thành.
- Đơn giản như vậy?
Trịnh Cơ ngẩn ra, sau đó càng thêm sợ hãi. Trả giá lớn mua nàng ra ngoài chỉ vì làm chuyện đơn giản như vậy? Chuyện này thật khó tin. Nàng thật thông minh, càng như vậy, ngược lại nàng càng sợ hãi.
- Chỉ đơn giản như vậy!
Lục Ly thoải mái nói:
- Ngươi không cần khẩn trương, ngươi ngẫm lại đi, đời này ngươi suýt chết bao nhiêu lần rồi? Bị khuất nhục bao nhiêu lần rồi? Còn có cái gì tệ hơn vậy không? Ngươi đã không còn gì mất đi, không bằng tin tưởng ta một lần, chỉ cần ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ ta đưa cho ngươi, ngươi sẽ được cuộc sống mới. Nhìn vào mắt ta, ta không lừa ngươi!
Trịnh Cơ ngẩng đầu nhìn Lục Ly một hồi, cuối cùng cắn răng thật mạnh, gật đầu nói:
- Chủ nhân, ta sẽ làm! Chỉ hy vọng sau chuyện này chủ nhân... sẽ không giết ta!
- Yên tâm đi!
Lục Ly gật đầu nói:
- Đời này ta giết rất nhiều võ giả, nhưng giết rất ít nữ nhân, hơn nữa ta là một người... có nguyên tắc!
Sau khi dặn dò xong Trịnh Cơ, việc về sau sẽ càng đơn giản. Lục Ly bố trí vài ngày, tốn ít thời gian, dạy Trịnh Cơ một chuyện, giả tạo thân phận cho nàng.
Sau khi xác định không thành vấn đề, Lục Ly mang theo Trịnh Cơ xuất môn, thật “trùng hợp” đụng phải Hồng Hoán.
Khí chất đặc thù của chủng tộc Trịnh Cơ, cộng thêm vẻ bề ngoài nổi bật, cùng bộ dáng động lòng người, nhu nhược đáng yên kia, thành công khiến Hồng Hoán chú ý.
Lục Ly sắm vai hộ vệ của Trịnh Cơ, chỉ có chiến lực Đế Cấp hậu kỳ. Bên người Hồng Hoán có một hộ vệ Thánh Hoàng sơ kì. Thất kinh của Trịnh Cơ thành công dẫn đến thú tính của Hồng Hoán. Nếu nơi này không phải Càn Khôn Thành, sợ là Hồng Hoán sẽ càng trực tiếp hơn...
Dưới mưu kế tinh tế, Hồng Hoán mắc câu, lợi dụng các loại biện pháp đuổi theo Trịnh Cơ. Mà Trịnh Cơ không ngừng thoái nhượng, cự tuyệt bằng mọi cách, thậm chí còn xin quân đội Càn Khôn Thành giúp đỡ.
Cuối cùng Trịnh Cơ mang theo Lục Ly hoang mang truyền tống đến Vũ Giới. Còn Hồng Hoán không đắc thủ cũng thành công bị dụ dỗ đi Vũ Giới.