Trong mắt Hồng Ma đều là hồng quang nhàn nhạt, cưỡi một chiến thuyền. Bên cạnh là hai chiến thuyền khác, mấy chục Thánh Hoàng lần lượt cưỡi ba chiến thuyền, một đường bay đi Vũ Giới.
Trận địa phía Vũ Thành sẵn sàng đón quân địch, Thánh Hoàng Vũ Giới đều ở bên cạnh, tổng cộng năm sáu mươi người. Không ngừng có thám báo đến báo cáo Hồng Ma cách nơi này rất xa, Vu Hoàng lẳng lặng ngồi trong đại điện, Thánh Hoàng còn lại không chút biểu cảm. Rất nhiều đôi mắt lóe lên, không ngừng đối mặt với Thánh Hoàng còn lại.
Thật rõ ràng, tuy Vu Hoàng áp đảo các tộc Vũ Giới, nhưng những Thánh Hoàng này đều ngầm không phục, càng không một lòng với Vu Hoàng. Nếu Vu Hoàng chiếm thượng phong, bọn họ khẳng định toàn lực ra tay, nếu thế cục một khi không đúng, rất nhiều người sẽ phản bội...
Sau ba canh giờ, ba chiến thuyền đến thành trì, Hồng Ma đứng trên sàn tàu, hắn lưng hùm vai gấu, có râu dài, trên đầu có sừng, sau lưng còn có cánh chim, trong mắt hổ đều là hung ác bạo ngược.
Hắn không nói gì, đứng lặng như băng, bên người hắn, một Thánh Hoàng rống lên:
- Vu Hoàng, đi ra gặp mặt đi!
Vù!
Bên trong thành, một đám Thánh Hoàng bay lên không, Vu Hoàng bay ra đầu tiên, hắn mang theo mấy chục Thánh Hoàng, chậm rãi bay ra ngoài thành, đứng thẳng phía sau thành nam, ánh mắt hắn bình tĩnh nhìn quét qua Hồng Ma, nói:
- Hồng Ma phải không? Con ngươi chết ở Vũ Giới, việc này chúng ta cũng thật đau lòng, nhưng bổn hoàng muốn mời ngươi bình tĩnh lại, việc này không đơn giản như ngươi nghĩ.
Vẻ mặt Hồng Ma không chút thay đổi, hắn dừng một chút, nói:
- Lão phu rất bình tĩnh, cho nên ta bây giờ còn chưa động thủ. Ngươi nói không đơn giản như vậy, vậy ngươi trả lại công đạo cho lão phu đi. Nếu lão phu không hài lòng, lão phu hôm nay sẽ hủy đi tòa Vũ Thành này của ngươi.
Ha ha ha!
Vu Hoàng cười to hai tiếng nói:
- Nếu Hồng Ma ngươi cảm thấy hủy được tòa thành có thể phát tiết cơn tức trong nội tâm ngươi, tất cả thành trì Vũ Giới đều cho ngươi hủy.
Khóe miệng Hồng Ma hiện lên ý lạnh:
- Trò đùa này không hề buồn cười, nếu Vu Hoàng ngươi còn tiếp tục vô nghĩa, lão phu sẽ không khách khí. Thành trì ta không chỉ sẽ hủy đi, mà còn hủy đi toàn bộ xương cốt Xích Long Tộc của bọn ngươi, lửa giận trong lòng ta mới có thể phát tiết.
Chiến lực của Vu Hoàng, Hồng Ma tương đối hiểu biết, cư sĩ Cẩm Sơn mạnh hơn hắn, vậy Vu Hoàng tự nhiên mạnh hơn hắn. Nhưng hắn cũng không sợ hãi, đứa con trai độc nhất của mình bị giết, cho dù đánh đến ngươi chết ta sống, hắn cũng sẽ không chút do dự.
Đương nhiên, nếu Vu Hoàng có thể giao ra hung thủ, hơn nữa khiến hắn cảm thấy hài lòng, hắn cũng không phải không thể nhượng bộ. Cho nên hắn không vội vã động thủ mà chờ đợi công đạo của Vu Hoàng.
Vu Hoàng cũng hiểu được, vấn đề là hung thủ không phải Xích Long Tộc bọn họ, hắn phải giao ra thế nào? Chẳng lẽ tùy tiện giao ra một nguyên lão đi chịu chết? Vậy về sau hắn còn có thể lăn lộn thế nào? Còn không bằng mang theo tộc nhân rời khỏi Thiên Loạn Tinh Vực.
Hắn trầm mặc một lát, vẫn dùng ngữ khí thật khẳng định nói:
- Hồng Ma, mặc kệ ngươi tin hay không, ta vẫn phải nói một tiếng... con ngươi không phải Xích Long Tộc chúng ta giết, có hung thủ vu oan hãm hại chúng ta. Ngươi khai chiến với ta, chỉ khiến thù hận càng sâu, hung thủ giết hại con ngươi còn đang nhơn nhởn ở bên ngoài. Giờ đây còn đang nhìn chúng ta chiến đấu đến sống chết?
- Vậy ngươi nói cho ta biết hung thủ là ai?
Hồng Ma lạnh như băng nói:
- Chỉ cần ngươi nói cho ta biết hung thủ là ai, lấy ra đầy đủ chứng cứ, ta lập tức sẽ thối lui. Nếu không đừng nói những lời ngây thơ này, cũng không có ý nghĩa gì.
Vu Hoàng lắc đầu nói:
- Không có chứng cớ, hơn nữa chứng cứ ta đưa ra ngươi có lẽ cũng sẽ không tin tưởng... Ngày con ngươi chết, năm Thánh Hoàng tộc ta đều ở trong Vũ Giới, rất nhiều võ giả trong thành đều có thể làm chứng. Mặt khác... vì một nữ nhân lại giết chết con ngươi? Ngươi cảm thấy việc này đáng tin sao? Nữ nhân này sau đó ta cũng đã điều tra, căn bản không phải của Vũ Giới.
Vẻ mặt Hồng Ma không chút thay đổi, lắc đầu nói:
- Ngươi nói những điều này đều vô nghĩa, nếu ngươi không có lời nào khác, vậy trả lại công đạo cho ta.
Vu Hoàng thở dài, nhíu mày trầm ngâm một lát, nói:
- Ta không có gì để nói, ngươi muốn công đạo gì, nói ra đi.
- Rất đơn giản!
Trên người Hồng Ma lộ sát khí, trong mắt đều là hung quang, nói:
- Xích Long Tộc các ngươi tặng một Thánh Hoàng chôn cùng với con ta. Mặt khác, Vu Hoàng ngươi phải quỳ trước mộ phần con ta, dập đầu ba lần, việc này xem như ta bỏ qua.
Ào!
Lời nói của Hồng Ma khiến Vũ Giới ồn ào, điều kiện của Hồng Ma có hơi quá đáng rồi? Muốn một Thánh Hoàng chôn cùng không nói, còn muốn Vu Hoàng quỳ dập đầu?
Đây là cường giả sắp đại viên mãn, cường giả đại viên mãn của thế giới này không nhiều lắm, cường giả sắp đại viên mãn gần như là đỉnh phong của thế giới này. Cường giả cỡ này lại quỳ xuống hành lễ với một người chết? Chuyện này còn khó chịu hơn giết Vu Hoàng.
- Không được!
Vu Hoàng gần như không suy nghĩ, trầm quát:
- Điều kiện này của ngươi quá đáng, khó có thể tuân mệnh!
Không nói để mình quỳ xuống dập đầu, cho dù giao ra một nguyên lão Thánh Hoàng, Vu Hoàng cũng không đồng ý. Sự tình cũng không phải bọn họ làm, lại phải chịu tiếng xấu thay người khác? Về sau có phải nhà người nào chết sủng vật đều bắt Xích Long Tọc bọn họ đền mạng sao?
Trong tay Hồng Ma xuất hiện một thanh chiến đao, đằng đằng sát khí nói:
- Vậy không đàm phán nữa? Giải quyết riêng?
- Được!
Vu Hoàng gật đầu, trong tay hắn lấy ra binh khí nói:
- Hai người chúng ta chơi thôi? Thủ hạ ở một bên xem, tránh nhiều người vô tội bị liên lụy?
Ha ha ha!
Hồng Ma cười ha hả, cười nhạo:
- Ngươi cho là chơi trò gia đình sao? Còn ta đến tìm ngươi chơi? Thánh Hoàng của Vũ Giới nghe đây, việc này không quan hệ với các ngươi, không rút đi, giết không tha.