Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 4390 - Chương 4377: Khí Tức Tử Vong

Bất Diệt Long Đế Chương 4377: Khí tức tử vong

Trong Hủy Diệt Giới an tĩnh lại, chỉ còn lại một khối không khí như “đôi mắt” trong Hủy Diệt Chi Nhãn chạm rãi chuyển động, tản ra khí tức thần bí lại quỷ dị.

……….

Nam Cực Tiên Ông và Đại nguyên lão Hồng Tộc không biết chuyện tình, trong một tòa núi nhỏ của Hủy Diệt Chi Nhãn, giờ đây đứng hai người, một lão giả tiên phong đạo cốt, trong tay cầm quạt hương bồ. Một người là lão nhân thấp bé, đầu bạc trắng.

Hai người thoạt nhìn cũng không có khí tức cường đại, hơn nữa đứng trên núi nhỏ, nhưng Nam Cực Tiên Ông và Đại nguyên lão bên cạnh không hề nhận ra.

Nếu Nam Cực Tiên và Đại nguyên lão Hồng Tộc biết nơi này có hai người, khẳng định sợ tới mức nhảy dựng, sau đó quỳ xuống.

Hai người đứng trên núi nhỏ, đều nhìn Hủy Diệt Chi Nhãn. Lão giả tiên phong đạo cốt tỏ ra bình tĩnh, khóe miệng có tươi cười nhàn nhạt, người còn lại hơi sốt ruột.

- Tinh Hoàng!

Lão giả râu tóc trắng bệch mở miệng hỏi:

- Lục Ly chỉ có Đế Cấp, tiến vào tuyệt địa này, tuy Tử Thần ban cho hắn một kiện bảo vật, sợ là không chịu nổi mấy ngày? Người còn không ra tay?

Lão giả tiên phong đạo cốt lắc quạt hương bồ, cười tủm tỉm nói:

- Vì sao phải ra tay?

Lão giả râu tóc trắng, đảo cặp mắt trắng dã:

- Tinh Hoàng, không ra tay, ngươi vội vã đuổi tới nơi này làm gì? Chẳng lẽ đến xem Lục Ly chết hay sao? Hay cố ý đến tiễn hắn một đoạn?

- Cũng không phải, cũng không phải!

Lão giả tiên phong đạo cốt lắc đầu nói:

- Ta chạy đến đây không phải đến xem hắn chết mà xem hắn nghịch chuyển thế nào. Thất Kiếp Thiên Sát hẳn là kiếp thứ năm lần này. Nếu lần này vượt qua, chiến lực của hắn sẽ tiêu thăng, nhưng sẽ biến hóa. Mấy năm nay chúng ta tìm được bảy trăm bảy mươi bảy thân thể Thất Giới Thiên Sát, tiểu tử này không vượt qua nhiều kiếp nạn nhất, nhưng lại là kì quái nhất, cho nên ta thật tò mò, lần này hắn có thể nghịch biến thế nào?

Trong Hủy Diệt Chi Nhãn là một thế giới thần kỳ, nơi này không giống một hố sâu, càng giống như một thế giới độc lập. Nơi này rất xinh đẹp, thậm chí có thể nói là phi thường huyến lệ mê li.

Nơi này cũng không hôn ám, bởi vì bên trong có vô số dòng khí bảy màu lưu chuyển bên trong, giống như từng luồng lưu tinh thổi qua, cũng như một đám đom đóm bay múa bên trong, phi thường xinh đẹp hoa lệ.

Vù vù!

Mấy vạn không khí bảy màu kéo theo cái đuôi thật dài, chạy nhảy bên trong, chiếu sáng cả không gian nơi này. Nơi này phi thường quỷ dị, bởi vì linh khí thiên địa phi thường nồng đậm, đến mức độ đáng sợ. Lúc trước Lục Ly đã phát hiện, linh khí thiên địa cả Hủy Diệt Giới này đều vọt đến nơi này. Có lẽ đang không ngừng hấp thu linh khí thiên địa, cho nên linh khí mới nồng đậm đến mức độ đáng sợ.

Trong không gian có rất nhiều hài cốt, tùy tiện đếm, có đến mấy vạn, rất nhiều hài cốt tỏa ra quang mang kim hoàng sắc, rõ ràng là cường giả siêu cấp. Có thể thấy được chỗ khủng bố của nơi này, trên rất nhiều hài cốt đều có con trùng nhỏ màu đen leo lên, thoạt nhìn hơi âm trầm khủng bố.

Giữa đám hài cốt này, có một nhân ảnh trôi nổi lên trên. Bề ngoài nhân ảnh này giống như có lam quang nhàn nhạt, như là một kiện chiến giáp. Nhưng ánh sáng của chiến giáp màu lam này thật mỏng manh, thoạt nhìn tùy thời có thể biến mất.

Hơi thở của người kia thật mỏng manh, khó có thể cảm nhận, giống như tùy thời có hể chết đi. Thân mình hắn không ngừng bị dòng khí bảy màu xoay chuyển, giống như cành cây di chuyển trong biển, thỉnh thoảng dao động cao thấp trái phải.

Lục Ly còn chưa chết, thậm chí còn không hôn mê, ý thức của hắn vẫn thật thanh tỉnh, hắn chỉ là thật suy yếu, suy yếu đến ngón tay cũng không thể động đậy.

Hắn vận dụng hai lần Thần Hành Thuật, tiêu hao lượng lớn căn nguyên. Đây không chỉ có riêng là nguyên lực sinh mệnh mà là căn nguyên căn bản nhất trong nhân thể. Lục Ly không chỉ có thân thể, còn có linh hồn đều vô cùng suy yếu, suy yếu đến cực hạn, đời này hắn chưa bao giờ suy yếu như thế.

Hắn có thể cảm thụ được, năng lượng kiện bảo vật Nhung Hoàng cho hắn đã tiêu hao gần hết, nhiều nhất còn một hai ngày sẽ mất đi hiệu lực. Dòng khí bảy màu hoa mỹ gần đó không ngừng xông kích hắn, mỗi lần xông kích đều khiến năng lượng chiến giáp của hắn tổn thất lớn.

Hắn biết giờ đây phi thường nguy hiểm, nhưng hắn có thể làm gì, hiện tại đến ngón tay hắn cũng không thể động đậy. Cho dù muốn lấy ít thần dược luyện hóa cũng không được. Thần niệm của hắn quét nhìn bốn phía, thấy vô số hài cốt trôi nổi xung quanh, cảm giác đây như là tương lai của hắn. Có lẽ qua vài ngày nữa, hắn cũng sẽ biến thành một khối hài cốt, vĩnh viễn trôi nổi ở đây?

- Phải nghĩ biện pháp tự cứu!

Lục Ly cố gắng thúc giục lốc xoáy trong pháp giới, muốn hấp thu lực hủy diệt bên ngoài. Nhưng bởi vì tồn tại của chiến giáp màu lam, lực hủy diệt không thể tiến vào cơ thể, cho nên hắn không thể hấp thu lực hủy diệt.

Hắn không thể xác định có thể hấp thu lực hủy diệt hay không, chỉ có thể chờ đợi chiến giáp màu lam biến mất, nhưng lỡ như khi chiến giáp màu lam biến mất, lực hủy diệt lập tức hủy diệt thân thể hắn thì sao? Lỡ như hắn không thể hấp thu thì sao? Hết thảy đều có khả năng, Lục Ly chỉ có thể chờ quyết định của trời cao.

Thời gian rất nhanh trôi qua một ngày rưỡi, chiến giáp màu lam trên người hắn rốt cục biến mất. Bốn phía lập tức có dòng khí lực hủy diệt lưu chuyển đến. Giờ đây, tinh thần của Lục Ly cũng căng thẳng đến cực hạn.

Hắn cực lực thúc giục lốc xoáy trong pháp giới, lốc xoáy kia điên cuồng xoay tròn, thời điểm lực hủy diệt xông kích vào thân thể hắn, trong pháp giới truyền ra từng hấp lực cường đại. Lực hủy diệt này nháy mắt bị hút vào trong pháp giới.

Cho dù nháy mắt bị hút vào, nhưng lực hủy diệt này không giống nọc độc, nọc độc vào cơ thể Lục Ly đều không có vấn đề quá lớn, chỉ cần hút toàn bộ vào pháp giới thì không sao. Thân thể Lục Ly cường đại, nọc độc bình thường cũng không thể tạo thương tổn quá lớn với hắn.

Nhưng lực hủy diệt này bất đồng!

Bình Luận (0)
Comment