Lục Ly vung tay lên, lập tức đi ra ngoài, đi đến cửa, quay đầu nói:
- Cho các ngươi hai lựa chọn, hoặc là mười ngày sau ta tuyên chiến với Lư Tộc các ngươi, hoặc là mười ngày sau các ngươi phái nguyên lão đến phân đà chúng ta, mang đủ thiên thạch, chúng ta sẽ nói đến chuyện bắt thủ phạm. Lục Ly ta không sợ uy hiếp gì, cũng không nhận uy hiếp gì, Tử Thần cũng như vậy!
Lục Ly bỏ đi, bọn Vũ Dương lập tức đuổi theo, Vũ Phệ nhìn thấy cục diện biến thành như vậy, buồn bã rời đi theo đại đội. Chờ võ giả Tử Thần toàn bộ rời đi, nguyên lão Lư Tộc nhất thời giận dữ vỗ bàn, đập nát cái bàn.
- Đi!
Nguyên lão Lư Tộc chắp tay với công tử Lang Đinh Tộc, toàn bộ nổi giận đùng đừng đi ra ngoài. Hiện tại bọn họ cũng không dám tỏ thái độ, việc này khẳng định phải báo lên tộc đàn, cũng phải xem ý tứ của Lang Đinh Tộc.
Công tử Lang Đinh Tộc thật tức giận, nhưng không biểu lộ trên mặt. Đại sự này không quyền lợi làm chủ, hắn cũng âm trầm rời đi. Mọi nhân vật lớn đều đi rồi, quần chúng còn lại đều cáo từ, đại nguyên lão Hồn Tộc khe khẽ thở dài, biến mất trong lầu các.
Chờ sau khi toàn bộ cường giả rời khỏi, bốn phía náo nhiệt lên. Toàn bộ mọi người đều cảm khái không thôi, trọng điểm nghị luận đều về Lục Ly, cũng đoán thử mười ngày sau Lư Tộc sẽ có phản ứng gì.
Bọn Lục Ly trở về tòa thành phân đà, bọn Vũ Phệ đều nhíu mày khổ sở, nhưng không nói gì. Lục Ly là Tuần Tra Tử, lần này hắn cũng có toàn quyền xử lý việc này. Bọn họ không thể chỉ trích việc làm của Lục Ly, chỉ có thể lặng yên báo cáo việc này.
Nhưng điểm này Lục Ly vẫn làm tốt lắm, hắn nói phải tuyên chiến cũng là cá nhân tuyên chiến, không đại biểu Tử Thần. Cho nên cho dù thật sự khai chiến, cũng tạm thời không để Tử Thần gặp phiền phức.
Tử Thần là một tổ chức sát thủ, nói đến cùng là mở cửa buôn bán. Nếu đã là việc buôn bán, vậy chuyện không lợi ích tự nhiên không làm. Khai chiến với Lư Tộc Lang Đinh Tộc đối với Tử Thần có chỗ tốt gì? Không có ưu đãi gì, ngược lại sẽ làm Tử Thần tổn thất thảm trọng.
- Vẻ mặt đau khổ cái gì?
Lục Ly ngồi bình thản, cười tủm tỉm nói:
- Yên tâm đi, mười ngày sau Lư Tộc sẽ đưa thiên thạch đến. Các ngươi có thể an bài nhân thủ truy tung nguyên lão kia của Lư Tộc.
Vũ Dương và Vũ Phệ liếc nhìn nhau, hai người đều hơi kinh ngạc, Vũ Dương nói:
- Lục Ly, ngươi khẳng định như vậy? Lỡ như Lư Tộc khai chiến thì sao?
- Khai chiến là quan hệ giữa ta và Lư Tộc, không có quan hệ với Tử Thần, các ngươi lo lắng cái gì?
Lục Ly cười nhạt nói:
- Thòi gian trước ta mới chiến với Hồng Tộc Hổ Tộc, Lư Tộc Lang Đinh Tộc này có gì đáng sợ? Không phải có hơn mấy cường giả sắp đại viên mãn thôi sao? Chuyện lần này, Lang Đinh Tộc chỉ là muốn khoe khoang năng lực của mình, bọn họ không chịu nổi cái giá khai chiến với ta.
- Được rồi… ta lui trước đây, nơi này quá không an toàn, mười ngày này, ta đoán cường giả sắp đại viên mãn sẽ có thể mạo hiểm động thủ với ta. Chỉ cần giết không chết ta, bọn họ nhất định mang thiên thạch ngoan ngoãn cầu chúng ta hỗ trợ tìm kiếm.
Vũ Dương muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn không nói được gì. Lục Ly đứng lên, nghênh ngang đi ra ngoài.
Hắn nói sau mười ngày trò chuyện với nhau là vì tạo cơ hội cho Lư Tộc. Một cơ hội giết chết hắn. Nếu Lư Tộc không giết chết hắn, vậy ngoan ngoãn giao ra thiên thạch nhận thua.
Lục Ly đi ra phân đà của Tử Thần, lập tức có vô số thần niệm quét qua, tập trung vào hắn. Lục Ly không thèm để ý, nghênh ngang đi ra ngoài thành.
Hành động khác thường của Lục Ly khiến vô số võ giả chú ý, Lục Ly đang làm cái gì? Ra khỏi thành sao? Đây là cố ý dẫn dụ cường giả Lư Tộc hay Lang Đinh Tộc ám sát hắn sao?
Sau khi Lục Ly đi ra khỏi thành trì, quay đầu liếc qua thành trì, cười nhạt, thân mình biến mất tại chỗ. Hành động này của Lục Ly khiến hai mắt cường giả Lang Đinh Tộc và Lư Tộc đang xem bốc hỏa, Lục Ly đây là khiêu khích trắng trợn.
Lục Ly âm thầm truyền lại ý tứ, mười ngày này là thời gian cho bọn Lư Tộc và Lang Đinh Tộc cơ hội. Nếu mười ngày không giết chết được Lục Ly, vậy ngoan ngoãn mang thiên thạch đến phân đà.
Lục Ly khiêu khích rõ ràng như thế, chọc giận Lư Tộc và Lang Đinh Tộc. Nguyên lão Lư Tộc và Lang Đinh Tộc truyền tin trở về, bên kia đáp lại rất nhanh. Hai tộc đều phái ra rất nhiều cường giả truyền tống đến Hồn Thành.
Hai ngày sau, Lư Tộc đi đến một cường giả sắp đại viên mãn, mang theo ba mươi Thánh Hoàng. Lang Đinh Tộc đồng dạng đến một cường giả cấp bậc này, Thánh Hoàng đến đây ba mươi người.
Sáu mươi hai cường giả lặng lẽ ra khỏi thành, tiềm hành đi phía nam, đi tìm kiếm hành tung của Lục Ly. Trước Lang Đinh Tộc phái thám báo truy tung, hành tung Lục Ly lần này giống như phi thường dễ tra xét, đã bị tập trung trong một phía nam tòa thành trăm vạn lý, hơn nữa Lục Ly còn hiển lộ ra hành tung.
Sáu mươi hai cường giả bi mật đi ra ngoài tòa thành, thám báo truyền báo Lục Ly ngay trong thành, giờ đây còn đang nhàn nhã uống trà, giống như chờ cường giả Lư Tộc và Lang Đinh Tộc đến đây.
Lục Ly ở trong thành nhỏ, vậy không dễ động thủ? Nếu động thủ trong thành, vậy sẽ đắc tội Hồn Tộc. Ngay lúc này, đám cường giả hơi rối rắm, Lục Ly chợt rời thành, nghênh ngang đi đến cửa thành phía tây, sau đó trực tiếp biến thân, tốc độ đạt cực hạn, hóa thành lợi kiếm bay đi.
Tốc độ Lục Ly tương đối đột ngột, tốc độ đạt cực hạn, cho nên đám cường giả nháy mắt mất tung tích của Lục Ly.
Sát khí trong mắt cường giả chợt lóe, lập tức điên cuồng truy tung phương hướng Lục Ly rời đi.
Cơ hội Lục Ly cho tốt như vậy, nếu bọn họ còn không bắt lấy, vậy đều là kẻ ngốc.
Sáu mươi hai cường giả chạy vội đi, bởi vì thực lực những cường giả này có mạnh có yếu, tốc độ tự nhiên có nhanh có chậm, cho nên rất nhanh bị kéo thành hàng dài.
Khi đuổi ra hơn mười ngàn dặm, hai cường giả sắp đại viên mãn trước mặt nhất đột nhiên cảm ứng không gian dao động. Nhưng không gian dao động đến từ hai phương hướng. Bọn họ liếc nhau, đuổi theo mỗi phương hướng.