Lục Ly cầm lấy lá thư xem kỹ, đọc đi đọc lại tình báo ghi trên đó, theo sau hắn khẽ lắc đầu nói:
- Không thể nào, chắc không thể đâu...
Vũ Dương tò mò hỏi:
- Không thể cái gì?
Lục Ly vẫn còn lắc đầu thì thào, giây lát sau hắn đột nhiên ngẩng đầu nói:
- Vũ Dương, có thể giúp ta tìm hiểu tình huống của Lục Tiểu Bạch không? Càng tỉ mỉ càng tốt, nếu có tranh vẽ của hắn là tốt nhất.
- Ngươi muốn tình báo này làm cái gì?
Vũ Dương khó hiểu hỏi:
- Chẳng lẽ ngươi nhận thức Lục Tiểu Bạch này?
- Ngươi đừng hỏi nhiều về hắn nữa!
Lục Ly cực kỳ nghiêm túc nói:
- Giúp ta đi tra xét, tìm đủ mọi cách điều tra tình huống của Lục Tiểu Bạch!
- Được!
Vũ Dương liếc qua Thánh Hoàng kia, người này gật đầu lui xuống.
Lục Ly đột nhiên đứng lên, đi qua đi lại trong phòng, sắc mặt liên tục biến hóa, trong miệng còn đang không ngừng thì thào:
- Chắc không thể nào đâu? Điều này vượt sức tưởng tượng...
Vũ Dương đứng lên, hỏi:
- Lục Ly, rốt cuộc có chuyện gì?
- Khi ta ở Phàm Nhân Giới có được một con linh sủng!
Lục Ly xoay người giải thích:
- Từ lúc nó mới sinh ra đã theo ta, cơ thể rất biến thái, hơn nữa linh trí siêu cao, nó theo ta nhiều năm. Về sau đột nhiên mất tích, ta tìm nó rất nhiều năm vẫn không tìm được, ta đặt tên cho nó là Tiểu Bạch!
- A...
Vũ Dương ngẩn ra, theo sau cười gượng gạo, nói:
- Lục Ly, e rằng ngươi suy nghĩ nhiều rồi. Đó là Đông Cảnh Chi Vương của Tiên Vực, một trong những Chúa Tể mạnh nhất trong Tiên Vực, nó còn là tiên thú, có Chân Tiên Thể, sức chiến đấu có thể quét ngang tất cả cường giả Đại Viên Mãn trong mấy hộ tám tinh vực. Hơn nữa ngươi nói phát hiện linh thú của mình ở Phàm Nhân Giới? Sức chiến đấu của nó trước khi mất tích mạnh cỡ nào? Hậu đại của tiên thú e rằng vừa sinh ra là có thể giây giết cấp Đế, nếu xuất hiện ở Phàm Nhân Giới, chỉ bằng vào uy năng của tiên thú đã đủ khiến giới diện của các ngươi sụp đổ.
- Tiên thú lợi hại vậy sao?
Lục Ly âm thầm líu lưỡi, sắc mặt lại lần nữa biến hóa mấy lần, hỏi ngược lại:
- Vậy tại sao nó họ Lục tên Tiểu Bạch? Điểm này căn bản không cách nào giải thích, con tiên thú kia cũng họ Lục sao?
- Tiên thú dường như không có họ...
Vũ Dương suy nghĩ một hồi rồi bảo:
- Ta quên tên rồi, gọi là Xi gì đó, tiên thú không có họ, chỉ có tên. Lục Ly, có lẽ là trùng hợp thôi. Hậu đại của tiên thú sao có thể lưu lạc đi thế gian, cho dù lưu lạc cũng sẽ nhanh chóng lộ ra dấu liệu, linh thú của ngươi có năng lực biến thái vượt qua lẽ thường không?
- Lúc ở Phàm Nhân Giới rất biến thái, nếu so sánh với linh thú của Tam Trọng Thiên thì kém rất nhiều.
Lục Ly thành thật nói, theo sau hắn bổ sung thêm:
- Nhưng nó phi thường thông minh, từ hồi nhỏ xíu liền có thể nghe hiểu ta nói gì, linh trí cao hơn con người.
- Lão đại...
Vũ Dương bất đắc dĩ thở dài nói:
- Miễn bàn Thiên Loạn Tinh Vực, ngươi tùy tiện đi một tiểu giới diện ở bên ngoài, tìm một ít linh thú cấp thấp cũng có vô số linh thú có linh trí ngang ngửa chúng ta, thậm chí cao hơn chúng ta, điều này không thể chứng minh cái gì...
- Chẳng lẽ thật sự là trùng hợp?
Ánh mắt Lục Ly trở nên mờ mịt, dựa theo lý luận bình thường thì khả năng Tiểu Bạch là tiên thú cơ hồ không có.
Nếu Tiểu Bạch là tiên thú thì thân thể chắc chắn cực kỳ khủng bố, nhưng lúc ở Phàm Nhân Giới, Tiểu Bạch bị thương nhiều lần, có mấy lần suýt chút chết đi. Vũ Dương nói tiên thú sức chiến đấu bẩm sinh đã bằng cấp Đế, sức chiến đấu của Tiểu Bạch cực kỳ yếu, đừng nói cấp Đế, Nhất Kiếp Thiên Thần đều có thể đập chết nó.
Nhưng tại sao con tiên thú kia tên Lục Tiểu Bạch? Lục Ly không hiểu nổi, quá kỳ dị.
- Mặc kệ!
Lục Ly lắc đầu, nói:
- Ngươi cứ giúp ta tra xét tư liệu, đi hỏi thăm những cường giả ra từ Tiên Vực, ta sẵn sàng trả bao nhiêu Thiên Thạch cũng được. Ta muốn tất cả tư liệu của Tiểu Bạch, nếu có hình vẽ là tốt nhất.
- Được rồi, ta sẽ cố gắng!
Vũ Dương gật đầu, Lục Ly ôm hy vọng viễn vông, nhưng hắn thì không tin chút nào, quá vớ vẩn, còn khó tin hơn mơ giữa ban ngày.
Lục Ly dặn Vũ Dương phải giữ bí mật, theo sau hắn vội vàng rời khỏi, đi tìm cường giả cấp Lĩnh Chủ, thỉnh cầu ngành tình báo Tử Thần tìm đủ mọi cách điều tra tất cả về hậu đại của tiên thú.
Tuy Húc Hoàng không hiểu ra sao, nhưng vẫn nể mặt Lục Ly, lập tức triệu tập quản sự Tình Báo Đường đi điều tra.
Lục Ly trở lại Lục phủ, báo cho nhóm Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Trì Hi Nhi biết chuyện này. Mọi người nghe xong đều kinh thán, nhưng các nàng không ôm hy vọng nhiều, đều cho rằng là trùng hợp. Bọn họ từng nghe một ít tin đồn về Tiên Vực, việc này quá vớ vẩn.
Khoảng thời gian sau đó Lục Ly chờ đợi trong sốt ruột, mỗi ngày đi chỗ Vũ Dương, nhưng hắn ngại đi Nguyên Lão Đường. Vũ Dương bị Lục Ly quấy rầy đến mức phiền, nếu đổi làm những người khác đã sớm không chịu gặp hắn.
Vũ Dương không biết lúc nhỏ Tiểu Bạch quan trọng với Lục Ly như thế nào, có thể nói ở trong lòng hắn, Lục Linh quan trọng nhất, kế tiếp là Tiểu Bạch, chứ không phải Lục Nhân Hoàng.
Tiểu Bạch không phải linh sủng của hắn, ở trong lòng hắn coi nó là đệ đệ, làm bạn hắn lớn lên, cùng hắn chiến đấu, trưởng thành, cứu mạng hắn rất nhiều lần, hắn có thể hy sinh mạng của mình vì Tiểu Bạch.
Thấy Lục Ly sốt ruột như vậy, Vũ Dương bất đắc dĩ lại lần nữa sắp xếp người mang theo nhiều Thiên Thạch đi tìm hiểu. Còn cho phép võ giả đi tìm hiểu sử dụng nhân tình của Vũ gia, dù sao có thể ra vào Tiên Vực ít nhất đều là Thánh Hoàng, muốn mua tin tức từ cường giả cấp bậc này không dễ chút nào.
Nửa tháng, một tháng, hai tháng rưỡi!
Rốt cuộc tình báo thứ nhất truyền tới, là một Thánh Hoàng từ Tiên Vực đi ra cung cấp, người này chưa từng gặp Lục Tiểu Bạch, nhưng có nghe mấy sự tích, báo cho người Vũ gia biết những tình báo này.