Lục Ly mặc nhiên, việc này hắn biết, nhưng việc này không thể giải quyết. Nếu tam cung chủ bắt buộc nhóm Mạc Thiên Thiên thị tẩm thì đám người Lục Ly cũng không có cách nào, chỉ có thể liều mình đánh một trận, đến lúc đó e rằng mọi người đều sẽ chết.
Sắp đại chiến, lỡ như bên này thua trận, cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của quân địch tùy tiện quét qua, nếu có cường giả ham nữ sắc, đám nữ nhân càng thêm không cách nào may mắn thoát khỏi.
Cho nên Lục Ly không biết trả lời câu này như thế nào, không biết làm sao an ủi Mạc Thiên Thiên. Nếu các nàng quyết định đến Tiên Vực thì phải chuẩn bị tâm lý, cho nên Lục Ly chỉ có thể im lặng không nói.
Oong!
Mạc Thiên Thiên đột nhiên đánh ra một luồng Nguyên Lực, khiến thần văn trong thành lũy mở ra, nàng thâm tình nhìn Lục Ly nói:
- Lục Ly, ta cũng không xác định mình có thật sự yêu ngươi hay không, nhưng tất cả không quan trọng, việc hôm nay xúc động ta rất lớn. Ta nghĩ rằng nếu có một ngày ta bị làm nhục thì chắc chắn ta sẽ tự sát, ta cũng biết ngươi tùy thời có thể đi về phía đông, đi Đông Cảnh, ngươi chắc chắn sẽ không mang theo ta, cho nên... ngươi có thể thỏa mãn một nguyện vọng của ta không? Cho ta làm nữ nhân chân chính một lần?
Mạc Thiên Thiên nói thẳng thắn, dễ hiểu.
Trong Tiên Vực tùy thời có thể xảy ra chuyện, lỡ như các nàng bị cường giả nhắm trúng thì trốn đâu cũng không thoát. Cho nên nàng tùy thời sẽ bị làm nhục, tùy thời sẽ chết. Mạc Thiên Thiên muốn trước khi điều đó xảy ra thì trao tấm thân trong sạch cho Lục Ly, ít nhất cũng không uổng phí đến cõi đời một lần, làm nữ nhân chân chính một lần.
Lục Ly không quá kích động, thậm chí hô hấp đều đều, hắn ngẩng đầu nhìn Mạc Thiên Thiên, mím môi nói:
- Thiên Thiên, có lẽ sự tình không nghiêm trọng như nàng nghĩ, nàng cách cảnh giới vô hạn đến gần Đại Viên Mãn không xa, có lẽ nàng có thể nhanh chóng đột phá, vậy thì không còn ai có thể tạo thành uy hiếp cho nàng nữa.
- Nói dễ hơn làm?
Mạc Thiên Thiên cười gượng một tiếng nói:
- Ít nhất... ta có một tình kiếp, không vượt qua được kiếp này e rằng cả đời khó tiến bộ. Lục Ly, ngươi không cần có gánh nặng tâm lý, ta sẽ không quấn quýt lấy ngươi. Ngươi xem như là hỗ trợ, thỏa mãn nguyện vọng của tiểu nữ nhân, coi như... một đêm tình. Tuy nói ra lời này hơi không biết xấu hổ, Lục Ly... ngươi sẽ không xem nhẹ ta chứ?
Đã nói đến mức này, Lục Ly còn gì để nói nữa? Nếu tiếp tục từ chối thì hắn thật sự là Liễu Hạ Huệ.
Hắn vẫy tay, Mạc Thiên Thiên tươi cười như hoa, như một con bươm bướm bay tới. Rất nhanh, nàng như bươm bướm nhảy điệu vũ kiều diễm tuyệt đẹp trong thành bảo đơn sơ.
Trong một chốc, mùa xuân đến.
Bùm!
Trong một tòa thành bảo cách phía tây chỗ Lục Ly vài dặm, Lê Hành đấm mạnh nắm tay xuống bàn đá, cái bàn trực tiếp biến thành bột mịn. Trong mắt của hắn rực cháy ngọn lửa ghen tỵ, sát khí trên người xông lên tận trời, khiến quân sĩ ở gần cảm giác như rơi vào đông rét.
Mạc Thiên Thiên đã đi vào thành lũy chỗ Lục Ly ở hai canh giờ, thần văn thành lũy luôn mở ra, cô nam quả nữ ở cùng nhau hai canh giờ, nếu như nói bọn họ ở bên trong uống trà tán gẫu thì con heo cũng không tin.
Bị đội nón xanh, nữ thần thầm yêu bị ăn rồi.
Đây là ý tưởng duy nhất trong lòng Lê Hành hiện tại, hắn thích Mạc Thiên Thiên rất nhiều năm, từ nhỏ đã thích nàng rồi. Mạc Thiên Thiên là nữ thần của vô số thế hệ trẻ Tử Thần, ở trong lòng Lê Hành cho rằng nàng là nữ nhân của mình.
Lê Hành không ngừng nỗ lực tu luyện chẳng qua là vì năm đó Mạc Thiên Thiên từng nói một câu nói khi nào ngươi trở thành cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, ta sẽ suy xét gả cho ngươi.
Lê Hành cách cảnh giới này rất gần, chỉ cách xa một bước, hắn cũng luôn mong đợi ngày cưới Mạc Thiên Thiên, tưởng tượng vưu vật tuyệt thế này rên rỉ dưới thân mình.
Hiện tại Mạc Thiên Thiên đúng là đang rên rỉ, nhưng ở dưới thân Lục Ly.
Lục Ly mới đến Tử Thần bao nhiêu năm? Vậy mà được ở bên nữ thần mà Lê Hành đã theo đuổi hơn một nghìn năm. Điều quan trọng nhất là giờ phút này Lê Hành không thể làm được gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn, trong đầu ảo tưởng Lục Ly và Mạc Thiên Thiên cùng nhau điên loan đảo phượng.
Loại cảm giác này giống như là giày vò, giống như xẻo từng miếng thịt của Lê Hành, khiến hắn không cách nào hô hấp, khiến hắn thống khổ không muốn sống, có lẽ đây là giây phút khiến tất cả nam nhân uất nghẹn nhất.
- Cẩu nam nữ rốt cuộc vẫn bên nhau!
Trong một tòa thành bảo khác, Vũ Dương một người nhàn nhã uống rượu, thỉnh thoảng dùng thần niệm quét hướng chỗ thành bảo của Lê Hành, trên mặt tràn ngập ý cười.
Vũ Dương không có ý tưởng gì với Mạc Thiên Thiên, thậm chí không thích tất cả tiểu thư trong Tử Thần, nhưng Mạc Thiên Thiên dù sao là vưu vật tuyệt thế, so với bị Lê Hành hái chẳng bằng khiến Lục Ly ăn, cho nên Vũ Dương rất thích thú.
Trong một thành bảo khác, Loan Tịch và Ly tiểu thư ngồi chung với nhau, Loan Tịch cười tủm tỉm nói:
- Sức chiến đấu mạnh dữ, đã hai canh giờ.
Ly tiểu thư phi một tiếng, nói:
- Vô liêm sỉ, còn chủ động đưa lên cửa? Thiên Thiên làm mất mặt nữ nhân chúng ta...
- Không thể nói như vậy!
Loan Tịch đầy ẩn ý nói:
- Thế giới này mỹ nữ là tài nguyên khan hiếm, nam tử trẻ ưu tú cũng là hàng hiếm. Nam nhân đều muốn ngủ mỹ nữ, nữ nhân tự nhiên cũng muốn ngủ nam nhân ưu tú. Với thiên tư, sức chiến đấu và uy danh của Lục Ly, trong Thiên Loạn Tinh Vực nếu hắn muốn ngủ mỹ nhân, e rằng có mấy ức mỹ nữ xếp hàng chờ hắn sủng hạnh.
- Lúc trước chúng ta cho rằng đến Tiên Vực, bên này thật sự là tiên cảnh, chúng ta sẽ nhanh chóng lớn lên tại đây, rất nhanh sẽ biến thành cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn áo gấm về nhà. Hiện tại ngươi cũng biết, nơi này nguy hiểm còn hơn Thiên Loạn Tinh Vực, chúng ta không có núi dựa nào, cho nên tấm thân trong sạch đối với chúng ta chẳng những không phải chuyện tốt, ngược lại có thể là lỗi lầm, rất dễ dàng khiến chúng ta vạn kiếp bất phục. Cho nên... Thiên Thiên trao thân trinh nguyên cho người mình thích thật ra là cách hay.