Có điều ngươi phải nghe lời Vũ Hóa Thần, không được đi loạn, biết không?
Tiểu Bạch lập tức trở nên hưng phấn, gật gật đầu, Vũ Hóa Thần lại có chút khó hiểu. Lục Ly vẫy tay ghé vào tai hắn nói khẽ:
- Tiểu Bạch rất lợi hại, có nó ở bên cạnh Thiên Quỷ Thử sẽ không dám tới gần ngươi. Ngươi có thể thu thập Hồn Tinh thoải mái hơn, ừ... Nếu có Tử Huyền Tinh thì cũng thu thập nhé.
Một viên Tử Huyền Tinh chính là một vạn huyền tinh!
Một vạn viên chính là một ức huyền tinh, thứ tốt như vậy, Lục Ly sao có thể bỏ qua? Lúc này hắn cũng không muốn rời khỏi Thiên Quỷ Sơn, nơi này chính là bảo địa, nếu Vũ Hóa Thần có thể thu thập được trăm vạn viên Thần Khải Vực, vậy thì có lộ phí tới Thần Khải Vực rồi.
- Còn có việc này à?
Vũ Hóa Thần nhìn chằm chằm Tiểu Bạch, kinh ngạc nói. Con thú nhỏ này nhìn thì có khác gì sủng vật đâu, chỉ là có chút đặc thù, lại không ngờ có thể chấn nhiếp được Thiên Quỷ Thử?
Minh Vũ biết sự thần kỳ của Tiểu Bạch, Tiểu Bạch là tiểu thú nghịch thiên có thể cắn xé Mệnh Luân. Hắn gật đầu với Vũ Hóa Thần, người sau mang theo Tiểu Bạch đi ra ngoài, phóng ra khỏi sơn cốc.
Rất nhiều người của Linh Lung Các đều nhìn Vũ Hóa Thần, lại không nói gì, dù sao võ giả Quân Hầu cảnh nếu cẩn thận một chút cũng sẽ không xảy ra bất trắc gì.
Bên ngoài rất nhiều nơi đều có Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh, nếu không phải bị Khương Hạo áp chế, bọn họ cũng muốn ra ngoài thử thời vận.
Minh Vũ ở Trong doanh trướng nghĩ nghĩ một chút, vẫn không không nhịn được hỏi:
- Thiếu chủ, Tiểu Bạch... Rốt cuộc là huyền thú cấp bậc gì?
- Không biết!
Lục Ly lắc đầu nói:
- Ta đã từng tra một số tư liệu, nhưng không tra được tư liệu về Tiểu Bạch. Ngươi cũng thấy đấy, hình thể của Tiểu Bạch mãi không lớn, ngươi có nghe nói có huyền thú cao cấp nào hình thể lại nhỏ như vậy không?
Minh Vũ lắc đầu, việc này đích xác là chưa từng nghe nói, Lục Ly trầm ngâm một lát nói:
- Có điều nếu Tiểu Bạch có thể chấn nhiếp Thiên Quỷ Thử, vậy phẩm cấp của nó rất có khả năng là lục phẩm trở lên.
- Ừ.
Minh Vũ rất đồng ý, sau đó thầm cảm khái, nếu Tiểu Bạch là thất phẩm, vậy đó chính là Thú Hoàng. Một khi trưởng thành, chính là huyền thú cường đại có thể sánh bằng Nhân Hoàng cảnh.
Trong đầu Minh Vũ đột nhiên hiện lên một suy nghĩ, hỏi:
- Thiếu chủ, tiểu thú này của ngươi hình như là tìm được ở Hàn Băng Thâm Uyên à? Căn cứ vào tình báo trước kia của ta cho thấy, khi đó Hàn Băng Thâm Uyên có một con Thú Hoàng vừa sinh hạ hậu đại, ngươi nói xem Tiểu Bạch có khả năng là concủa Thú Hoàng đó không?
- Không biết!
Lục Ly vẫn lắc đầu nói:
- Ta cũng từng hoài nghi Việc này, nhưng ta nhớ rõ con Thú Hoàng đó hình thể cực lớn, có thể sánh bằng núi cao. Tiểu Bạch cho dù vừa sinh ra, cũng không thể nhỏ như vậy.
Minh Vũ cũng không nghĩ ra, Lục Ly xua tay nói:
- Không cần nghĩ nhiều, chờ thêm mấy năm nữa Tiểu Bạch trưởng thành rồi tự nhiên sẽ biết thôi.
Minh Vũ gật đầu đồng ý, ngồi xuống bên cạnh, Lục Ly cảm thấy nhàm chán lại bắt đầu tu luyện huyền lực, chờ Vũ Hóa Thần trở về.
Khi trời tối Vũ Hóa Thần đã trở lại, hắn vừa tiến vào doanh trướng, lập tức vẻ mặt mừng rỡ nói:
- Thiếu chủ, tiểu thú này của ngươi quá lợi hại, Thiên Quỷ Thử căn bản không dám tới gần ta. Ta tìm được mấy trăm viên Hồn Tinh, gần ngàn viên Tử Huyền Tinh, mang về trước cho ngươi tu luyện.
- Tốt.
Lục Ly rất là phấn chấn, giơ ngón cái về phía Tiểu Bạch. Hắn tiếp nhận Hồn Tinh, ném cho Tiểu Bạch hai viên, Tiểu Bạch lại không lấy, còn há miệng ợ một cái. Vũ Hóa Thần cười khổ nói:
- Trên đường đi nó đã ăn rất nhiều rồi, ít nhất cũng ăn mấy chục viên.
- Ừ, Tiểu Bạch muốn ăn thì kệ nó.
Lục Ly rất cưng chiều Tiểu Bạch, đừng nói là Hồn Tinh, nếu hắn có mấy chục gốc Thăng Long Thảo, nếu Tiểu Bạch muốn ăn, hắn cũng sẽ không chút do dự ném cho nó vài gốc.
- Thiếu chủ, ngươi tu luyện đi, ta tiếp tục ra ngoài thu thập!
Vũ Hóa Thần rất phấn chấn, mang theo Tiểu Bạch lại lẻ ra ngoài sơn cốc. Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh chính là thứ tốt, có càng nhiều thì càng tốt.
Sơn cốc này thật sự rất an toàn, mọi người ở qua đây một đêm, nơi này cũng không xuất hiện dị động gì.
Xa xa khắp nơi đều cảm thấy có quỷ động phun trào, nhất là nửa đêm, thường xuyên có thể nhìn thấy tử quang ngút trời, mặt đất cũng hơi rung chuyển.
Quỷ động phun trào, đại biểu là có Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh phun ra, đó đều là bảo vật, đều là huyền tinh.
Đương nhiên đó cũng đại biểu cho nguy hiểm vô tận, không nói khi quỷ động phun trào, Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh có thể bắn thủng người ta, sau khi phun trào còn có hấp lực khủng bố. Chỉ nói Thiên Quỷ Thử, cùng với quỷ động phun trào, Thiên Quỷ Thử sẽ càng lúc càng nhiều, thứ đó mà không đạt tới Quân Hầu cảnh thì không chống đỡ được, ai dám đi ra chịu chết?
Khương Hạo phái rất nhiều võ giả vây quanh phụ cận, lúc nửa đêm Khương Hạo còn phái một cường giả Quân Hầu cảnh ra ngoài một chuyến, lặng lẽ trấn áp mấy con Thiên Quỷ Thử đang tới gần bên này.
Nơi này xảy ra vấn đề, người của Linh Lung Các chắc sẽ biết, cũng sẽ mau chóng phái người phái thuyền tới. Nhưng vẫn cần thời gian, tất cả mọi người không dám lộn xộn, im lặng trốn trong sơn cốc.
Lục Ly cả đêm đều luyện hóa Hồn Tinh, tốc độ luyện hóa của hắn rất nhanh, một điêm luyện hóa được hơn hai trăm viên Hồn Tinh.
Hồn Đàm của hắn rõ ràng đã to hơn mấy phần, bên trên sáng lấp lánh, ngưng luyện hơn nhiều. Khiến hắn rất buồn bực là, Ngân Long Ấn Kỳ hấp thu tinh khí màu trắng, lại không có bất kỳ biến hóa gì, không có ký ức yêu ma truyền tới.
Lúc rạng sáng, Lục Ly nặng nề ngủ thiếp đi, vừa ngủ được một hai canh giờ thì hắn cảm thấy mặt đất rung chuyển, mắt hắn lập tức mở ra.
May mà mặt đất chỉ hơi dao động mấy cái rồi không còn động tĩnh, Lục Ly và Minh Vũ đi ra nhìn về phía bắc. Xuyên qua sương tím nồng đậm bọn họ nhìn thấy phía bắc đang tử khí ngút trời, bên kia chắc có quỷ động phun trào.
Rất nhiều người sợ hãi ra khỏi doanh trướng, Khương Hạo ngay lập tức từ doanh trướng gần chỗ Khương Khởi Linh đi ra.