Nửa tháng sau, địa bàn gần Loạn Dương Thành đều bị đánh hạ, Thiên Hà Hội tương đương chiếm cứ đất hai tòa thành. Lục Ly xem như hoàn toàn an tâm, đại quân của Vấn Tiên Cung bắt đầu khải hoàn về triều, chỉ để lại Quỷ Vấn ở bên này phân chia ích lợi và địa bàn với các thế lực lớn.
Không thể nghi ngờ, công thần lớn nhất lần này không phải Vấn Tiên Cung mà là Lục Bàn Điện. Lục Bàn Điện phản bội mới là mấu chốt dẫn đến đại thắng. Đương nhiên, công lao của Vấn Tiên Cung rất lớn, đặc biệt là Vấn Tiên Cung hiện tại thực lực tăng nhiều, lần này phân chia ích lợi chắc chắn sẽ khiến Quỷ Vấn vừa lòng.
Nhị cung chủ cùng tam cung chủ đi theo đại quân trở lại, bọn họ phải trông chừng đại quân bảo bối này, không để cường giả quân địch ám sát, lỡ có cường giả Long Cốt Sơn bí mật ẩn nấp trở về báo thù thì sao?
Đại quân một đường rất thuận lợi trở về, toàn bộ đều về Thiên Hà Thành, nhị cung chủ lại lần nữa phát trọng thưởng, tiếp đó tuyên bố cho đại quân Vấn Tiên Cung nghỉ ngơi mười ngày.
Một số quân sĩ của Diễn Vũ Điện cũng trở về, Thiên Hà Thành thoáng chốc phi thường náo nhiệt, đặc biệt là những tửu quán, tiệm ăn, thanh lâu càng chật ních. Nhiều quân sĩ được trọng thưởng, khoảng thời gian trước chịu áp lực lớn, hiện tại đại thắng rồi thì tội gì không đến chúc mừng, thả lỏng?
Lục Ly không có đi những chỗ này, mà là cùng Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch uống rượu trong một tòa trang viên, đây là trang viên của Vũ Dương. Lục Ly dự định mấy hôm nữa sẽ đi, mấy ngày này hắn chuẩn bị tìm hiểu tình báo, lựa chọn tuyến đường là đi được.
Bữa tiệc này xem như tiệc tiễn biệt, bốn người uống cả đêm, uống mấy chục vò rượu ngon. Sau khi uống xong Mạc Thiên Thiên vào phòng của Lục Ly, hai người lăn giường một đêm, tình hình chiến đấu cực kỳ kịch liệt.
Ngày thứ hai, Lục Ly đi trong thành tìm hiểu tình báo, tiêu phí rất nhiều Thiên Thạch, tìm hiểu rất nhiều tình báo. Hắn trở về, đi vào phòng của mình, sửa sang tình báo, đồng thời quy hoạch phương thức và tuyến đường rời đi.
Cốc cốc cốc!
Bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, Lục Ly hơi ngẩn ra, dường như ba người Vũ Dương đã bị nhị cung chủ kêu đi? Còn ai sẽ đến quấy rầy chính mình?
Lục Ly mở cửa ra, trông thấy bóng dáng màu tím xinh đẹp đứng bên ngoài, cười tủm tỉm nhìn hắn.
- Loan Tịch?
Lục Ly hơi kinh ngạc, hỏi:
- Chẳng phải nàng đã bị nhị cung chủ kêu đi rồi sao?
- Không có chuyện liên quan tới ta.
Loan Tịch chắp tay sau lưng, có chút bướng bỉnh nhón chân đi vào, cười nói:
- Ngươi sắp sửa đi, ta đến tiễn ngươi.
Lục Ly còn chưa đi, hơn nữa cho dù đi cũng không nên là tiễn trong phòng đúng không?
Loan Tịch làm vậy hơi ái muội, Lục Ly vốn cảm giác nàng là lạ, giờ phút này càng cảm giác không thích hợp. Nhưng Loan Tịch đã đi vào, Lục Ly còn có thể nói cái gì? Chỉ có thể đi vào theo.
Rót tách trà cho Loan Tịch, nàng liếc hướng cái bàn, phát hiện Lục Ly đang xem tư liệu, nàng hỏi:
- Tuần Tra Sử, tìm được tuyến đường chưa? Đi như thế nào mới an toàn nhất?
- Đi kiểu nào đều không an toàn!
Lục Ly cười gượng lắc đầu nói:
- Tuy rằng có một ít thương hội cung cấp một ít chiến thuyền, cũng có cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn hộ tống, nhưng hao phí to lớn. Quan trọng nhất là thương hội không bảo chứng an toàn tuyệt đối, đặc biệt là đi Đông Cảnh thì càng thêm không an toàn. Có rất ít tế đàn truyền tống, bởi vì rất nhiều thế lực đều là đối địch, không có truyền tống trận liên thông. Trừ mấy chủ thành mới có kết nối tế đàn truyền tống ra, nhưng với tài lực và thân phận của ta thì căn bản không có tư cách khiến Nam Cảnh Chi Vương mở ra tế đàn truyền tống.
- Ừm!
Loan Tịch nhíu mày hỏi:
- Vậy ngươi trực tiếp bay đi Đông Cảnh? Vậy phải mất bao nhiêu năm?
- Không!
Lục Ly lắc đầu nói:
- Ta sẽ đi một tòa thành lớn ở lân cận, sau đó cưỡi chiến thuyền của thương hội đến biên giới Nam Cảnh và Đông Cảnh, tiếp đó mới một mình bay vào Đông Cảnh. Trong Nam Cảnh khá an toàn, cưỡi chiến thuyền đi Đông Cảnh là không cần thiết.
Thật ra trước đó Lục Ly đã tìm hiểu phương pháp đi Đông Cảnh, Vũ Dương cũng hỗ trợ tìm hiểu. Tiên Vực quá loạn, cho nên thương hội lớn cỡ nào đều vô nghĩa, e rằng chiến thuyền của gia tộc Nam Cảnh Chi Vương cũng vẫn có cường giả dám đánh lén giết, sau đó bỏ chạy đến Đông Cảnh, chẳng lẽ Nam Cảnh Chi Vương có thể cắn hung thủ sao?
Xây dựng tế đàn truyền tống vô dụng, bởi vì giữa hai tòa thành trì thường xuyên khai chiến, xây dựng truyền tống trận chẳng lẽ cho đối phương công kích sao? Cho nên rất nhiều tế đàn truyền tống bị phá hủy thì không xây lại nữa.
Chỉ có mấy tòa Vương Thành giữa các Cảnh Vương là có tế đàn truyền tống đến chỗ đối phương, nhưng đó là cường giả siêu cấp hoặc là con cháu đại tộc, thân phận như Lục Ly dù đưa vạn ức Thiên Thạch phỏng chừng cũng không hữu dụng.
Cho nên Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui chỉ có thể trước tiên cưỡi thương thuyền đi Đông Cảnh, tiếp đó dựa vào chính mình bay đi Thần Khải Thành. Tính chặng đường nếu thuận lợi thì phỏng chừng ba, bốn năm sẽ đến Thần Khải Thành. Nếu không thuận lợi thì không biết mất bao lâu.
Loan Tịch đột nhiên mở miệng hỏi:
- Chỗ ngươi có rượu không?
Lục Ly sửng sốt, sâu thẳm nhìn Loan Tịch, nhẫn trên tay hắn lóe tia sáng, lấy một vò rượu ngon ra, nói:
- Tự nhiên có rượu, Loan Tịch, tâm trạng của nàng không tốt?
- Đúng vậy!
Loan Tịch tự rót một ly rượu, sau đó rót cho Lục Ly, nàng có chút cay đắng nói:
- Ngươi muốn đi, ta cảm giác cực kỳ không an toàn, cho nên tâm trạng hơi ủ rũ, ly biệt luôn thương cảm, không phải sao?
- Ha ha!
Lục Ly cười cười nói:
- Đời người luôn có tám, chín phần không như ý, hơn nữa nàng tạm thời rời khỏi người nhà nên hơi không thói quen thôi. Nàng cũng là một cường giả, còn là một thiên tài tuyệt thế, chỉ cần nàng cố gắng thì có cơ hội rất lớn trở thành cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Có lẽ lần sau gặp lại, ta cần nàng che chở.
- Ngươi cất nhắc ta!