Có hơn một trăm vạn quân đội đến, trên cơ bản đều là hộ vệ, nếu có thể trở thành hộ vệ của đám công tử, tiểu thư kia thì chắc chắn quân đội không quá kém, ít nhất lăn lộn không tệ. Trong nhẫn không gian sẽ không quá nghèo nàn, ít nhiều có chút tích góp.
Nhìn thoáng qua rồi Lục Ly không để ý tới nữa, không ra được thì có nhiều bảo bối hơn nữa cũng vô nghĩa, lo nhìn xem tình huống, tìm cách ra ngoài là hơn.
Hắn cùng Tử Hề truyền âm một phen, khiến nàng an tâm ở yên bên trong, theo sau Lục Ly đi ra ngoài, đi tra xét tình huống.
Bốn phía đều là khói độc, Lục Ly chẳng những không sợ hãi, ngược lại có chút hưng phấn. Hắn vận chuyển Pháp Giới nhanh chóng hấp thu khói độc xung quanh, thân thể đi vào trạng thái tiềm ẩn tiến sâu vào bên trong.
Lục Ly muốn tìm nhóm Đoàn công tử, giờ phút này đêm tối đã qua, phỏng chừng sẽ hội hợp ở cùng nhau. Đến lúc đó chắc chắn sẽ đánh với ba đại tộc dân địa phương, Lục Ly định ở một bên xem kịch, đợi chờ cơ hội.
Quả nhiên!
Tiến lên mấy trăm dặm, Lục Ly phát hiện đằng trước đang đánh nhau, hắn lặng lẽ lẻn qua tra xét. Hắn tra xét được đằng trước có ít nhất hơn nghìn võ giả đánh nhau, có nhiều cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, chiến đấu phi thường kịch liệt.
Lục Ly không dám đến quá gần, chỉ có thể dựa vào dao động chiến đấu tính toán số lượng của võ giả hai bên và mạnh yếu. Hắn cảm ứng một nén hương sau, đại khái phán đoán ra được.
Bên Đoàn công tử có bảy, tám chục cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, hơn năm mươi Thánh Hoàng. Võ giả bên kia khá đông, ước chừng gần nghìn Thánh Hoàng, sáu, bảy chục cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn.
Tính ra thì sức chiến đấu hai bên xấp xỉ, số lượng cường giả bên dân địa phương còn ít hơn một chút, nhưng rất rõ ràng dân bản xứ chiếm ưu thế, hơn nữa là đè đầu đánh.
Lục Ly không phải phe Đoàn công tử nhưng vẫn hy vọng bọn họ thắng, hy vọng bọn họ tìm được đường đi ra ngoài. Ít nhất nhóm Đoàn công tử sẽ không công kích hắn. Nếu bị dân địa phương phát hiện Lục Ly, chắc chắn sẽ làm thịt hắn.
Chiến đấu nửa canh giờ sau, vang lên tiếng quát:
- Rút!
Võ giả bên Đoàn công tử bắt đầu rút lui. Một đám chí cường giả thả ra một đợt công kích rồi rút đi nhanh.
Lục Ly đi theo rút lui, trong lòng cũng rất nghi hoặc, nơi này đều bị đại trận vây khốn, bọn họ có thể rút đi đâu được? Cho dù lùi về khu vực giáp ranh thì làm được gì? Đám dân địa phương vẫn có thể truy kích theo, chẳng lẽ luôn xoay quanh trong Ách Nan Chi Địa?
Rất nhanh Lục Ly biết ngay đám cường giả muốn rút tới chỗ nào, bọn họ bay mấy vạn dặm rồi chui vào một màn sáng, bên trong có hơn mười cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, xem bộ dạng luôn ở đây bố trận, đặt làm căn cứ phòng thủ.
Vèo!
Hơn một trăm cường giả lắc người, toàn bộ đều đi vào màn hào quang, Lục Ly không dám theo vào, sợ bị nhóm Đoàn công tử cho rằng là gian tế. Lục Ly lặng lẽ bay qua bên cạnh, vòng ra sau đại trận rồi vào Pháp Giới.
- Ủa?
Bên trong có một chí cường giả có chút ngạc nhiên nghi ngờ nhìn thoáng qua chỗ Lục Ly, hắn mơ hồ cảm giác được không gian dị dạng, nhưng đợi hắn đi cảm ứng thì Lục Ly đã vào Pháp Giới.
Vèo!
Phương xa vang lên một chuỗi tiếng xé gió, cường giả dân địa phương đến. Dám cường giả này không vội vàng tiến công mà là ở phương xa chờ đợi. Đợi nửa ngày sau, vô số quân đội tuôn ra, thành quần kết đội, đưa mắt nhìn không thấy được tận cùng.
Một tiếng quát lạnh cũng vang lên:
- Người từ ngoài đến, các ngươi cho rằng dựa vào pháp trận này là có thể ngăn cản chúng ta? Nếu vào Ách Nan Chi Địa thì các ngươi đều phải chết, đều phải chết!
Dân bản xứ ít nhất có mấy chục vạn quân đội đến, có ba tộc quần, một tộc quần là người khổng lồ, hình thể to lớn, toàn thân có lông trắng, ngay cả trên mặt tràn ngập lông trắng. Một tộc quần khác giống những con ly miêu, mặt mũi trông hơi buồn cười, hai tay hai chân đều là vuốt nhọn. Còn có một tộc quần mặt mũi xấu xí, thoạt trông cực kỳ dữ tợn, giống như dã thú hình người.
Ba đại tộc vây quanh bên ngoài màn sáng, bắt đầu công kích, nhưng đều là quân sĩ bình thường công kích, chí cường giả không ra tay. Pháp trận này mới xây dựng không lâu, cho nên năng lượng chắc chắn thiếu thốn, nhiều quân đội công kích, không bao lâu sau sẽ bị phá tan.
Bùm bùm bùm!
Mấy chục vạn võ giả đồng thời công kích, trường hợp cực kỳ đồ sộ, đầy trời luồng sáng lấp lánh, lộng lẫy như pháo hoa nở rộ. Màn hào quang cũng quả thực có chút không chịu đựng nổi, hơi lay động, màu nhạt dần, tuy tốc độ biến yếu rất chậm nhưng có thể cảm thụ được.
Ba ngày!
Lục Ly lặng lẽ cảm ứng, giờ phút này hỗn loạn, không sợ có cường giả phát hiện. Hắn cảm ứng một phen, làm ra phán đoán, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì ba ngày sau màn sáng sẽ nổ tung.
Ba ngày có thể làm cái gì?
Trong ba ngày, cường giả Đại Viên Mãn Đoàn gia có thể chạy tới sao? Nếu không thể lại đây thì ba ngày sau là ngày tàn của đám cường giả này.
Nhóm Đoàn công tử ở bên trong cũng nóng nảy, đánh thì không thắng, dựa vào pháp trận phòng ngự cũng không phòng ngự được, quan trọng nhất là bọn họ không còn cách nào liên hệ bên ngoài, cũng không biết bên ngoài có không biết bọn họ bị vây khốn hay không.
Từng ngày dần trôi qua, màn hào quang quả nhiên trở nên càng lúc càng yếu, nhóm Đoàn công tử lấy ra rất nhiều thần tài, gia cố thêm vào pháp trận, nhưng mấy chục vạn võ giả liên miên không ngừng công kích, tiêu hao năng lượng quá nhanh.
Trong khoảng thời gian này bọn họ luôn bàn bạc cách phá cục, nhưng trước mặt thực lực tuyệt đối, cho dù bọn họ nghĩ nhiều biện pháp hơn nữa cũng vô ích. Một điều đơn giản nhất, bọn họ không thể phá mở pháp trận trong Ách Nan Chi Địa, cũng có cường giả nghiên cứu pháp trận ở đây rồi. Nhiều chí cường giả như vậy, có một số người nghiên cứu rất sâu về pháp trận, thần văn, nhưng không có một cường giả có thể phá vỡ, cho dù có thể phá vỡ cũng cần thời gian dài.