Tử Hề lắc đầu nói:
- Hẳn là sẽ không quá lâu, ta từng mơ về ngọn núi này, cho nên ta chỉ muốn đi nhìn xem. Nếu không có việc gì thì phỏng chừng nhìn một cái rồi đi. Cho dù có điều ngộ đạo cùng lắm mất nửa tháng, nếu lâu hơn nửa tháng thì Lục ca ca tự rời đi, mặc kệ Tử Hề.
- Được!
Lục Ly gật đầu nói:
- Đến lúc đó ta đợi ngươi ba tháng, sau ba tháng nếu ngươi còn không giải quyết được thì ta đành đi một mình.
Lục Ly không thể nào luôn chờ, lỡ như Tử Hề ở trong Quỷ Thần Sơn tham ngộ mấy chục năm, chẳng lẽ hắn luôn chờ đợi? Lục Ly và Tử Hề chỉ có quan hệ hợp tác, cùng lắm là hơi thích tiểu nha đầu này, nhưng không thể nào bởi vì cô bé mà chậm trễ công việc của hắn.
Hai người cấp tốc chạy đi, có Tử Hề tra xét khiến Lục Ly dễ dàng rất nhiều, bọn họ một đường tiến lên, cố gắng hết sức tránh đi những nơi nguy hiểm, không đến gần núi lớn, sông lớn, đầm lớn, vực lớn, như vậy sẽ càng an toàn một ít.
Dọc đường có thể gặp phải một ít võ giả, nhưng Tử Hề trước thời gian cảm ứng được, Lục Ly mang theo cô bé đi đường vòng. Không vòng qua được thì tiềm ẩn hoặc là đi vào Pháp Giới, nếu Tử Hề mệt thì Lục Ly thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân, luân lưu tra xét khiến hai bên không mệt.
Cứ như thế thoải mái đi nửa tháng, bọn họ gặp phiền phức. Đằng trước lại xuất hiện tiên thú, mãnh thú bạo động, điều này khiến Lục Ly cùng Tử Hề rất là buồn bực, tiên thú không thể nào vô duyên vô cớ bạo động, phía trước bọn họ đã gặp phải qua một lần.
Có Tử Hề ở, ngược lại không cần lo lắng cái gì, nếu Tử Hề quá mệt thì Lục Ly vào Pháp Giới, chờ cô bé khôi phục mới tiếp tục tiến lên. Tiêu phí thời gian nửa tháng, bọn họ thành công xuyên qua khu vực tiên thú, mãnh thú bạo động.
- Cường giả ở mạn bắc ít hơn nhiều, cũng không gặp lão ma, chẳng lẽ đều triệu tập đi chiến trường bắc bộ?
Tiến lên hơn bốn tháng, Lục Ly phát hiện dọc đường gặp phải cường giả ít hơn nhiều, tuy rằng hắn tránh đi rất nhiều núi lớn, đầm lớn, còn có một ít động thiên linh địa, nhưng dưới tình huống bình thường, dọc đường đi nên gặp gỡ nhiều cường giả.
Ít võ giả thì Lục Ly càng mừng, không thèm quan tâm gì nữa, một đường không gây chú ý tiến lên, thà mất chút thời gian chứ không muốn đi mạo hiểm, hễ là cảm thấy có nơi nguy hiểm hắn sẽ vòng qua.
- Lục ca ca!
Lại lần nữa tiến lên hơn một tháng, Tử Hề nhìn bản đồ nói:
- Không xa, đi về phía trước nửa tháng chắc đến Quỷ Thần Sơn, cả chặng đường thật bình tĩnh đến khó tin.
- Chuyện tốt!
Lục Ly phun ra một hơi, có thể thuận lợi đến Quỷ Thần Sơn, vậy thì có thể suôn sẻ tới chiến trường bắc bộ. Tuy rằng làm lỡ một ít thời gian, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra thì ngược lại không sao cả.
Quỷ Thần Sơn rất nổi tiếng ở quanh đây, thậm chí nổi tiếng trong Đông Cảnh, không phải núi nào đều được đặt tên này. Nơi này cũng là hiểm địa nổi tiếng của Đông Cảnh, Thánh Hoàng bình thường đều không dám thâm nhập.
Nơi này không phải mộ địa của cường giả nổi tiếng, trong lịch sử chưa từng có cường giả hoặc là lão ma vào đây ở, bởi vì chỗ này rất kỳ quái, cực kỳ lạ lùng.
Quỷ thần bất an!
Đây là nguồn gốc tên gọi Quỷ Thần Sơn, nghe nói đi vào nơi này ngay cả quỷ và thần đều phải khóc lóc, đều phải bỏ mạng. Cũng có một ít cường giả Đại Viên Mãn đã đi vào, nhưng bước vào không lâu sau sẽ ra ngay, để lại lời nhắn không phải cường giả Đại Viên Mãn thì đừng vào, nếu không thì rất dễ dàng... tinh thần tan vỡ.
Không sai, tinh thần tan vỡ!
Nghe nói trong này có thần trần thiên nhiên, không cách nào phá giải, không cách nào phá hư, sinh vật đi vào đều sẽ bị ảnh hưởng, biến thành kẻ điên là việc nhỏ, linh hồn trực tiếp tan vỡ chết đi cũng là chuyện hết sức bình thường. Nhiều mãnh thú đi vào cũng sẽ chết, nơi này biến thành chỗ có ma nổi tiếng, quỷ thần đều không dám đi vào.
Lục Ly và Tử Hề không hiểu về Quỷ Thần Sơn, khi họ vào tiểu thành gần núi tìm hiểu thì được chút tư liệu về Quỷ Thần Sơn.
- Ngươi còn muốn đi sao?
Lục Ly nhìn Tử Hề, rất nghiêm túc nói:
- Ta không biết linh hồn của ngươi có năng lực mạnh cỡ nào, nhưng nếu cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn cũng khó mà chịu nổi thì ngươi đi vào chắc chắn rất nguy hiểm. Còn nữa, ngươi xác định ngọn núi trong giấc mơ của ngươi là Quỷ Thần Sơn sao?
Đến bây giờ Lục Ly vẫn không hiểu nổi, một cô bé thuộc tám tinh vực, chỉ vì nằm mơ thấy một ngọn núi rồi lặn lội xa xôi chạy tới? Ngọn núi này còn là nơi hung hiểm cực kỳ nổi tiếng, điều này khiến Lục Ly cảm giác rất mơ hồ.
- Đi!
Tử Hề dứt khoát nói:
- Dù phải chết thì ta vẫn đi, không nhìn một lần, cả đời ta không cách nào an tâm. Nó có phải ngọn núi trong giấc mơ hay không thì ta phải xem mới biết!
- Được rồi!
Lục Ly không khuyên nữa, vuốt đầu Tử Hề, nói:
- Tử Hề, hãy ngủ một giấc trước đã, chờ khi ngươi tỉnh thì chúng ta đã qua đó. Ta sẽ ở bên ngoài đợi ngươi ba tháng.
- Ừm!
Tử Hề ngoan ngoãn leo lên giường ngủ say, Lục Ly tiếp tục lật xem tư liệu về Quỷ Thần Sơn, hắn tuyệt đối sẽ không vào ngọn núi này. Lục Ly bây giờ không phải một thân một mình, không nói bên Tử Thần, chỗ Vấn Tiên Cung còn có Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương đang ngóng chờ hắn trở về.
- Khủng bố!
Lục Ly cẩn thận xem tư liệu mấy lần, hắn phát hiện vạn năm nay có mười mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đã đi vào, nhưng không có ai đi ra. Nơi này quá khủng bố, Tử Hề đi vào rất có thể cũng không ra được.
- Ài, hy vọng cô bé là người may mắn được phù hộ!
Lục Ly chỉ có thể âm thầm cầu nguyện, nghĩ đến năng lực kỳ dị của Tử Hề, có lẽ nàng đi vào cũng chưa chắc sẽ chết, không chừng sau khi vào sẽ có tạo hóa lớn thì sao?
Tử Hề ngủ say ba ngày sau tỉnh lại, Lục Ly mang theo nàng một đường tiến lên. Đi ba ngày, bọn họ rốt cuộc nhìn thấy ngọn núi lớn nghe nói có thể khiến quỷ thần đều khóc lóc .