Có được vô ngân đạo, hắn đã không còn kiêng kỵ, hắn còn có Đại Đạo Chi Ngân, còn có Pháp Giới. Cho nên dù bị cường giả phát hiện thì thế nào? Cho dù đằng trước có mấy vạn võ giả hỗn chiến thì sao? Dù đằng trước xuất hiện mấy chục cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn thì hắn cũng chẳng sợ.
Chỗ này cách chiến trường mạn bắc không quá xa, Lục Ly bay với tốc độ nhanh nhất thì tối đa chỉ mất hơn một tháng. Có lẽ là bởi vì bên này cách chiến trường bắc bộ rất gần nên không có quá nhiều lão ma, đương nhiên, khi tiến lên Lục Ly cố ý tránh một số khu vực nguy hiểm. Hắn còn chưa đến mức cho rằng có được vô ngân đạo thì vô địch thiên hạ.
Tiến lên mười mấy ngày sau, Lục Ly đi ngang qua một ngọn núi lớn, từ xa hắn liền cảm ứng được ngọn núi lớn kia có hơi thở của tiên thú, còn là một con tiên thú vô cùng cường đại.
Lục Ly vốn muốn tránh né, nhưng ngẫm nghĩ, dường như có thể trắc nghiệm thử, xem tiên thú có thể phát hiện ra hắn được không? Sức chiến đấu của tiên thú này hẳn là có thể so sánh cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, là đối tượng thử nghiệm rất tốt.
Cơ thể Lục Ly hóa thành làn gió bay đi, rất nhanh lao vào núi lớn. Trong núi lớn có một sơn cốc, cự thú ẩn nấp trong sơn cốc, Lục Ly còn chưa tới gần sơn cốc liền cảm thụ được khí huyết của con tiên thú khủng bố kia.
Hắn từ từ tới gần, tiên thú rõ ràng không phát hiện hắn, ngủ say trong sơn cốc. Lục Ly dốc hết sức thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân, luôn cảm ứng tình huống của con tiên thú.
Nghìn dặm, năm trăm lý, trăm dặm!
Trên mặt Lục Ly lại lộ ra nụ cười, cách tiên thú gần như vậy mà nó không phát hiện được hắn, vậy chắc chắn là không phát hiện được. Nếu như là dưới tình huống bình thường, tiên thú đã sớm mở mắt ra gầm rống xông lên.
Tiên thú cực kỳ mẫn cảm với hơi thở của sinh linh, đặc biệt là Lục Ly tu luyện thân thể, khí huyết phi thường vượng thịnh, cho dù hắn thả ra Thần Ẩn thuật nhưng lúc này nên bị nó phát hiện rồi mới đúng.
Lục Ly suy nghĩ một hồi, thả ra một lũ sát khí. Quả nhiên con tiên thú khổng lồ mở mắt ra, ngửa đầu lên trời gầm rống một tiếng, theo sau cuồng bạo xông lên.
Lục Ly sớm tiềm ẩn rời khỏi, tiên thú xông đến chỗ hắn vừa đứng. Nó gầm rống mấy tiếng, há mồm phun ra một luồng khói đen, hoa cỏ cây cối xung quanh thoáng chốc mất sinh cơ. Nó vừa gầm rống vừa phun ra khói đen khắp nơi, phạm vi mấy chục dặm lập tức biến thành đất chết.
Tiên thú công kích một lúc, bởi vì không cảm ứng được sự tồn tại của Lục Ly thế là lủi thủi trở lại. Lục Ly hoàn toàn yên bụng, xem ra con tiên thú này không phát hiện được hắn.
Lục Ly không đi ngay, hắn lòng vòng bốn phía, lúc gần thì cách tiên thú chỉ có một dặm. Lục Ly xác định tiên thú không cách nào phát hiện hắn, vô ngân đạo quả nhiên nghịch thiên.
- Đi!
Lục Ly nhanh chóng rời đi, một đường tiếp tục bay hướng mạn bắc, sau khi bay xa trăm dặm thì hắn lộ ra thân hình, lấy tốc độ nhanh nhất tiến lên.
Lại lần nữa thuận lợi tiến lên thời gian một tháng, Lục Ly tới gần chiến trường bắc bộ, bên này đông thám báo hơn, Lục Ly không có thả ra vô ngân đạo, mà là vận dụng Thần Ẩn thuật tiến lên.
Càng đi hướng mạn bắc thì thám báo, võ giả càng đông, hơn nữa còn có quân doanh, không biết bên này hội tụ bao nhiêu võ giả. Lục Ly muốn bắt một thám báo để hỏi Lục Tiểu Bạch ở chỗ nào, nhưng sợ thám báo không biết Lục Tiểu Bạch ở đâu, đến lúc đó đánh rắn động cỏ, ngược lại dẫn tới cường giả ở đây chú ý.
Lục Ly ngẫm nghĩ, đi dạo xung quanh, xem thử có tiểu thành không, ở trong thành dễ tìm hiểu tin tức.
Lục Ly đi dạo mấy ngày, phát hiện bên này ít nhất hội tụ nghìn vạn quân sĩ, Thánh Hoàng thì vô số kể, ước chừng có mấy trăm cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn.
Quân doanh sắp xếp có thứ tự, phù hợp pháp trận cường đại nào đó. Đám cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn không phải ở chung một chỗ mà chia ra nơi khác nhau, nhiều doanh trại trong góc ẩn nấp cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Cho nên Lục Ly không dám xông loạn vào quân doanh, sợ xúc động một ít pháp trận thần văn, kinh động cường giả ở bên trong.
Đi dạo xung quanh mấy ngày, Lục Ly tìm được một tòa tiểu thành, tòa thành rất có thể được xây dựng vì chiến tranh. Có nhiều chỗ trong thành còn mới, xem ra vừa được xây lên không lâu.
- Tòa thành trì này là quân quản?
Lục Ly ở bên ngoài tra xét một lúc, chân mày cau lại. Trong thành đều là quân sĩ, hắn muốn đi vào trừ phi ngụy trang thành một quân sĩ. Lục Ly quan sát một khoảng thời gian, phát hiện tất cả quân sĩ đều có lệnh bài, không có lệnh bài không được vào thành.
- Có khi nào Lục Tiểu Bạch ở trong thành?
Lục Ly đảo tròng mắt, hắn ngẫm nghĩ, mặc kệ Lục Tiểu Bạch có ở trong thành hay không thì hắn phải vào một chuyến, ở trong thành có thể tìm hiểu tin tức, ở ngoài thành hắn biết đi đâu tìm hiểu tin tức?
Hắn cấp tốc lui về phía sau, bay đi trăm vạn dặm tìm được một thám báo, một chiêu giết thám báo này. Lục Ly lột sạch thám báo, luyện hóa xác chết, thay chiến giáp, binh khí của võ giả này, cầm lệnh bài của người ta. Lục Ly còn luyện hóa lệnh bài kia, bên trong có được hơi thở linh hồn của hắn.
Lục Ly thả ra Thần Dịch thuật, theo sau nghênh ngang đi hướng thành trì. Ở cửa thành có quân sĩ cản lại hắn, nghiệm minh lệnh bài, quân sĩ phất tay, Lục Ly đi vào trong thành.
Quả nhiên trong thành toàn là quân sĩ, có tửu lâu, sòng bạc, thanh lâu, tòa thành này dành cho các quân sĩ thả lỏng nghỉ ngơi.
- Lục Tiểu Bạch không ở trong thành!
Lục Ly ở trong thành tùy tiện chuyển một vòng thì ra kết luận, bởi vì hắn không cảm ứng trong thành có hơi thở của cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn.
Lục Tiểu Bạch vốn là cường giả cấp bậc này, chớ nói chi bên cạnh hắn chắc chắn sẽ có mười mấy chí cường giả bảo hộ, trong thành không có một chí cường giả, Lục Tiểu Bạch tự nhiên không ở đây.