Bên dưới có một cường giả thì thào:
- Tối đa chắc tám bậc?
Nhiều cường giả trong số họ chỉ leo đến tám bậc thang đá, một số lên chín bậc thang. Cho nên bọn họ tự nhiên không hy vọng Lục Ly leo cao như vậy, đến lúc đó bọn họ sẽ rất mất mặt.
Lục Ly là cấp Đế mà có thể lên tám, chín bậc, bọn họ thân là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn mà xấp xỉ với cấp Đế? Chuyện này không mất mặt sao?
Lục Ly cũng cảm giác bậc thang đá thứ tám có lẽ là cực hạn của chính mình, lần này hắn là trực tiếp leo lên. Dụng cả tay chân bò lên bậc thang thứ tám, hắn cảm giác mình không nhúc nhích nổi nữa, dựa vào lực lượng thân thể tuyệt đối không thể leo lên nấc thang thứ chín.
- Ha ha!
- Bổn tọa đã bảo mà, có thể lên được bậc thứ tám đã xem như cực hạn!
- Như vậy đã giỏi rồi, chủ yếu là thân thể của hắn rất mạnh, nếu không thì dựa vào cảnh giới của hắn mà mơ lên bậc thứ tám?
- Hắn còn muốn đi lên cứu tiểu chủ đấy, quả thực buồn cười!
Bên dưới rộ tiếng nghị luận, tiếng cười cợt khe khẽ, dường như đang châm biếm Lục Ly không biết tự lượng sức mình. Nhưng âm thanh mới vừa vang lên, giây sau tất cả cường giả đều ngơ ngẩn, bởi vì Lục Ly... biến mất!
Cơ thể Lục Ly sáng lên một luồng sáng trắng, theo sau biến mất trên cầu thang đá, mặc cho đám cường giả tra xét cỡ nào đều không phát hiện hành tung.
Vào thời khắc này ngay cả Vũ đại nhân trong mắt đều lộ ra vẻ chấn kinh, một cấp Đế thôi, dù sở hữu thuật tiềm ẩn mạnh cũng không thể biến mất dưới mí mắt nhiều cường giả như vậy đúng không?
Chỉ có cường giả mặt dê núi không giật mình, bởi vì trước đó Lục Ly đã bày ra thần kỹ nghịch thiên của mình. Biểu cảm của Vũ đại nhân nhanh chóng trở lại bình tĩnh, lúc trước hắn phái một cường giả đi truy tung Lục Ly, cường giả kia không truy tung được, xem ra mặt tiềm ẩn của Lục Ly rất biến thái.
- Mau nhìn!
Một cường giả đột nhiên giật mình kêu lên, trong mắt đều là vẻ hoảng sợ, chúng cường giả cùng nhìn qua, phát hiện trên đài cao, Lục Ly đột nhiên hiện hình. Lục Ly thần không biết quỷ không hay từ bậc thang đá thứ tám một hơi lên đài cao.
- Có lẽ, tiểu chủ... được cứu rồi?
Rất nhiều cường giả mắt sáng lên, Lục Ly dễ dàng lên đài cao, không chừng hắn có thể di chuyển trên đó, chỉ cần có thể di động thì Tiểu Bạch được cứu rồi.
Sự tình không dễ như trong tưởng tượng cúa đám võ giả.
Lục Ly thả ra vô ngân đạo, dễ dàng đi lên. Nhưng hắn hiển lộ ra thân hình, hiện hình là bởi vì hắn bị trấn áp. Nếu không phải bị trấn áp thì hắn hiện hình làm gì?
Lục Ly bị trấn áp không động đậy được!
Tuy rằng cảm giác áp lực cũng không phải đặc biệt khủng bố, nhưng hắn vẫn cảm giác được một loại uy áp khó tả, đè cơ thể của hắn không cách nào di động. Đương nhiên hắn có tin tưởng ráng gồng sức thì cơ thể sẽ bay ngược xuống dưới.
Như vậy thì hắn liền kiếm củi ba năm thiêu một giờ, chuyện này không quan trọng, chủ yếu là không cứu được Tiểu Bạch. Tình huống của Tiểu Bạch rất nghiêm trọng, có lẽ đã bị thương từ trước, giờ phút này bị trấn áp nên càng tổn thương nặng, hơi thở trên người cực kỳ yếu, dường như tùy thời sẽ chết.
- Đừng sốt ruột!
Lục Ly chậm rãi ngồi xếp bằng, thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân đi cảm ứng, tìm cách phá cục. Hắn đầu tiên khóa chặt là cái đỉnh kia, chỉ cần có thể luyện hóa nó thì hết thảy đều không là vấn đề.
Vấn đề là...
Đỉnh kia lơ lửng ở giữa không trung, Lục Ly làm sao luyện hóa nó? Lục Ly tỉ mỉ cảm ứng, thời gian trôi qua nhanh, chớp mắt đã qua một ngày.
Mấy chục cường giả đứng bên dưới trông mòn con mắt, Lục Ly ngồi yên không nhúc nhích. Tuy bọn họ nghĩ ra vài cách nhưng không có hiệu quả, bọn họ chỉ biết đặt mong đợi vào Đông Cảnh Chi Vương.
Bọn họ đã gửi tình huống ở đây cho Đông Cảnh Chi Vương, hy vọng nhờ cậy trí tuệ của hắn cho họ một ít chỉ điểm. Đông Cảnh Chi Vương là một trong mấy vị Chí Tôn mạnh nhất thế giới này.
Bọn họ vốn gửi gắm kỳ vọng cao vào Lục Ly, hiện tại phát hiện Lục Ly nửa ngày không nhúc nhích, bọn họ cảm thấy dường như đã kỳ vọng quá cao vào hắn. Lục Ly chỉ là một cấp Đế hậu kỳ, đám lão bất tử như bọn họ còn chịu bó tay thì Lục Ly có biện pháp gì?
Lục Ly luôn tham ngộ cái đỉnh kia, hy vọng có thể trong thời gian ngắn tham ngộ đạo ẩn chứa bên trong. Chỉ cần có thể tham ngộ đạo, không nói đến luyện hóa đỉnh này, nhưng đủ để ngăn chặn áp lực từ đỉnh, đi lên trước.
Dường như Lục Ly hơi tự tin quá mức, muốn trong thời gian ngắn tham ngộ đạo trong đỉnh? Dù là cường giả Đại Viên Mãn cũng không làm được.
Thời gian rất nhanh lại qua đi nửa ngày, hơi thở của Tiểu Bạch càng lúc càng yếu, đám cường giả ở bên dưới có chút luống cuống, xem tình huống tối đa một, hai ngày nữa Tiểu Bạch sẽ tiêu đời.
Đương nhiên, Tiểu Bạch bị hủy thân thể không có nghĩa là chết hẳn, linh hồn có thể bay ra. Đến lúc đó Đông Cảnh Chi Vương tạo lại thân thể cường đại khác cho Tiểu Bạch không khó gì.
Nhưng nếu làm như vậy thì đời này Tiểu Bạch khó mà thành Đại Viên Mãn. Hơn nữa Tiểu Bạch chính là siêu cấp cường tộc, bộ tộc này có thiên phú thần thông cực kỳ khủng bố, nhờ có thần thông cường đại đó Đông Cảnh Chi Vương mới có thể ngạo thị quần hùng.
Tiểu Bạch bị hủy thân thể thì tự nhiên mất luôn thần thông siêu cấp này, dù Tiểu Bạch tái tạo thân thể, đời này sức chiến đấu cũng sẽ không mạnh.
Oong!
Vào thời khắc này, một miếng ngọc phù trong tay Vũ đại nhân sáng lên, hắn nhìn lướt qua, trầm giọng quát:
- Cảnh Vương đưa tin!
- Hưm?
Đám cường giả lên tinh thần, nếu Đông Cảnh Chi Vương nhắn tin thì chắc chắn là có biện pháp, đám cường giả nhìn chằm chằm Vũ đại nhân, một cường giả hỏi:
- Cảnh Vương nói thế nào?
- Có cách!
Vũ đại nhân cảm ứng giây lát, cười gượng nói:
- Cảnh Vương truyền lời rằng hắn có thể phá hủy tiểu thế giới này, tiếp đó lao vào không gian vặn vẹo cứu tiểu chủ ra. Nhưng hắn không có nắm chắc quá lớn, tối đa năm phần sẽ cứu được tiểu chủ. Hắn nói đây là cách cuối cùng, hắn không quan sát được tình huống, không thể đưa ra chỉ thị, khiến chúng ta đến phút cuối thì rút lui, sau đó hắn sẽ phá hủy tiểu thế giới!