Tộc vương Tất tộc lộ mặt trong buổi tiệc tối, đại trưởng lão, nhị trưởng lão của Tất tộc đều góp mặt, nhưng chỉ ngồi một lúc rồi giao không gian lại cho thế hệ trẻ. Công tử, tiểu thư trẻ trực hệ của Tất tộc đều đến, nhiệt tình nịnh hót Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch rất cuồng, không thích mấy chuyện xã giao này, có lẽ do bị Lục Ly ảnh hưởng. Tiểu Bạch thản nhiên ứng đối, đám công tử, tiểu thư phát hiện không thể xuống tay với Tiểu Bạch, thế là chuyển sang mục tiêu Lục Ly. Bọn họ rất có hứng thú với Lục Ly, một cấp Đế hậu kỳ, còn là nhân tộc mà ngồi ngang hàng với Tiểu Bạch? Còn là lão đại của Tiểu Bạch?
Nào ngờ cấp Đế hậu kỳ cũng rất cuồng, đối diện một đám công tử, tiểu thư trẻ tuổi Thánh Hoàng cũng hờ hững ứng đối, khiến đám công tử, tiểu thư trẻ Tất tộc âm thầm khó chịu, nhưng không tiện biểu lộ ra ngoài mặt.
Mặt ngoài thì buổi tiệc rượu này hai bên đều vui, thật ra tan rã trong không vui. Ngày thứ hai, Lục Ly không muốn ở đây nữa, nói với Tiểu Bạch trực tiếp lên đường, dù sao bên này cách Thiên Hà Thành không xa, chạy đi với tốc độ cao nhất thì tối đa chỉ mất hai, ba ngày, lười dây dưa với Tất tộc.
- Được, ta nghe lão đại!
Tiểu Bạch gật đầu, kêu nhóm Vũ đại nhân đến. Vũ đại nhân đề nghị báo cho Nguyệt Cơ, Tất tộc một tiếng.
Lục Ly suy nghĩ một hồi khoát tay nói:
- Thôi, không rườm rà với bọn họ, nếu không lại dây dưa một ngày. Chúng ta đi qua không phải việc lớn gì, đến Thiên Hà Thành đón người rồi đi. Hoặc là... các ngươi ở lại, một mình ta tiềm hành rời đi? Bảy, tám ngày sau ta sẽ về.
Ngày hôm qua trưởng lão Tất tộc bảo muốn mở tiệc mời bọn họ, đến lúc đó tộc trưởng đại gia tộc trong Đông Linh Thành đều đến, biểu đạt sự sùng kính với Đông Cảnh Chi Vương. Lục Ly rất chán ghét loại yến hội như vậy, không có ý nghĩa gì, chỉ làm chậm trễ thời gian.
- Như vậy sao được?
Tiểu Bạch mắt trợn trừng nói:
- Lão đại, ta nhất định phải đi cùng ngươi, sao ta có thể bỏ qua việc lớn nghênh tiếp hai vị tiểu tẩu tử?
Lục Ly suy nghĩ một hồi rồi bảo:
- Hay là... ta thu các ngươi vào Thần Khí không gian, trực tiếp tiềm ẩn rời đi? Dù sao không có giao tình với Tất tộc, không cần thiết dông dài với bọn họ.
- Được!
Tiểu Bạch hoàn toàn không quan tâm nói, tin tưởng Lục Ly trăm phần trăm, chưa từng nghĩ có khi nào Lục Ly sẽ hại mình.
Vũ đại nhân hơi do dự, ngẫm nghĩ nói:
- Như vậy đi, ta thả ra thần thông Đại Na Di mang các ngươi ra khỏi thành, tộc vương Tất tộc cảm ứng được cũng không sao cả.
- Được!
Lục Ly gật đầu, Vũ đại nhân không nói gì nữa, thả ra một loại thần thông siêu mạnh, một luồng sáng bao phủ Lục Ly, Tiểu Bạch, mấy cường giả khác, ánh sáng chói mắt vụt qua, nhóm Lục Ly biến mất trong thành bảo.
Bọn họ vừa rời đi, vô số thần niệm quét qua. Không gian bên này dao động mạnh như vậy, trong thành có nhiều cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, sao có thể không cảm giác ra?
- Không từ mà biệt? Nhi tử của Đông Cảnh Chi Vương thật sự là quá vô lễ! Tiên thú quả nhiên là thú, bản chất là súc sinh...
Nhiều cường giả Tất tộc khó chịu, có trưởng lão chửi um sùm. Cường giả, công tử, tiểu thư của Tất tộc cũng cảm giác khó chịu, đêm qua vốn đã bực mình, hiện tại càng là có chút thẹn quá thành giận.
- Mặc kệ bọn họ!
Đại trưởng lão Tất tộc truyền lợi xuống, dặn Thám Báo Đường chú ý chút, xem nhóm Tiểu Bạch đi nơi nào? Đi làm cái gì?
Bọn họ ngược lại không lo lắng Tiểu Bạch sẽ quậy phá chỗ này, nhi tử của Đông Cảnh Chi Vương muốn cái gì mà không có? Cần gì đến bên này cướp địa bàn, tranh báu vật? Chắc cũng sẽ không rảnh rỗi đến đồ sát, không thấy đoàn người có sát ý lớn.
Đại Na Di trực tiếp xuất hiện cách nghìn vạn dặm, Vũ đại nhân lấy ra một chiếc chiến thuyền, nhóm Tiểu Bạch, Lục Ly đi lên, theo sau chiến thuyền phá không mà đi.
Chiến thuyền này không lớn, tốc độ lại cực kỳ khủng bố, mau hơn cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn một chút, hẳn là chiến thuyền đứng đầu nhất thế giới này. Hơn nữa lực phòng ngự của chiến thuyền này ước chừng khá cao, Lục Ly cảm giác trên thuyền có nhiều pháp trận thần văn cường đại.
- Phỏng chừng hai ngày liền có thể đến!
Lục Ly cảm ứng tốc độ, tâm trạng tốt lên rất nhiều. Vũ Dương là huynh đệ của hắn, Mạc Thiên Thiên và Loan Tịch xem như tình nhân nhưng cũng có chút tình cảm. Lục Ly rời đi đã vài năm, hắn hơi nhớ bọn họ.
Lục Ly vốn muốn yên lặng tu luyện hai ngày, vô ngân đạo còn cần tiếp tục tham ngộ, trong Pháp Giới còn có một đỉnh chờ hắn luyện hóa nữa. Nhưng Tiểu Bạch quá hiếu động, không ở yên được, lúc thì tìm hắn nói chuyện, lúc thì lấy ra một ít linh quả, thần dịch chia sẻ với Lục Ly, lúc thì kể chuyện lý thú trong Đông Cảnh, điều này khiến hắn không cách nào an tâm tu luyện.
Hai ngày, Lục Ly không tu luyện, cùng Tiểu Bạch tán dóc chơi đùa.
Tán gẫu hơn một ngày, Lục Ly tò mò hỏi:
- Tiểu Bạch, ngươi lúc bình thường có tu luyện không?
- Hầu như không nghiêm túc tu luyện.
Tiểu Bạch hoàn toàn không quan tâm nói:
- Mấy năm đầu vừa về bị phụ thân ném vào một tòa thần trì, nhốt ta ở bên trong tu luyện ba trăm năm. Thần dịch trong thần trì đó siêu biến thái, ta hấp thu rất nhiều, sức chiến đấu nhanh chóng tăng mạnh, mỗi tháng đều đổi khác. Ưm ưm, lão đại, hình như ngươi cũng luyện thể? Chừ có dịp ta mang ngươi đi tu luyện một khoảng thời gian, bảo chứng thân thể của ngươi nhanh chóng tăng lên.
Lục Ly trợn trắng mắt, có được một phụ thân như vậy quá tốt, nhưng chắc cũng do bản thể của Tiểu Bạch là Thôn Thiên Thú, vốn đã là tiên thú nghịch thiên, sau khi lớn lên thì sức chiến đấu tự nhiên đến cảnh giới rất cao. Lúc trước trong Phàm Nhân Giới, sức chiến đấu của Tiểu Bạch thấp là bởi vì bị phong ấn.
Trong lúc trò chuyện, hai ngày trôi nhanh, Thiên Hà Thành đã xuất hiện trong tầm mắt phía xa, thần niệm của Lục Ly sớm quét qua. Rất nhanh sắc mặt của hắn trở nên xanh mét, sát khí trên người cuồn cuộn tuôn ra.
- Sao vậy lão đại?
Tiểu Bạch vốn nằm nhàn nhã, trông thấy bộ dạng này của Lục Ly thì bật dậy, vẻ mặt trịnh trọng hỏi:
- Xảy ra chuyện gì hả lão đại?
- Ừm!