Nếu không có Tất tộc âm thầm ủng hộ thì sao hội trưởng Thiên Hà Hội có thể dễ dàng đánh hạ Hổ Nha Sơn? Thiên Hà Hội khuếch trương thuận lợi như thế cũng là kết quả Tất tộc ngầm chấp thuận, nếu không thì cho Thiên Hà Hội một trăm lá gan cũng không dám không kiêng nể gì như thế.
Cho nên Lục Ly mang theo mấy cường giả trở về, hội trưởng Thiên Hà Hội không quá để bụng, chỗ bọn họ cộng lại có mười mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, còn tùy thời có thể mời được mười mấy ngoại viện. Nếu đi Tất tộc cầu viện có thể điều thêm mười mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, không khó khăn gì.
Vốn đại cục đã định, hiện tại Lục Ly như cục rắc rối ngáng đường. Hội trưởng Thiên Hà Hội bay tới bay lui trong thành bảo, suy xét một nén hương sau, hắn hạ lệnh, hắn sẽ tự mình đi Bàn Long Sơn Mạch, không mang quân đội, chỉ mang mười cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Hắn chống mắt nhìn xem con rồng Lục Ly làm sao đè được rắn độc địa phương như hắn.
Sắp xếp bố trí một canh giờ, một chiếc chiến thuyền từ trong Hổ Nha Sơn bay lên, hội trưởng Thiên Hà Hội mang theo mười chí cường giả bay nhanh về phía nam.
Tốc độ của nhóm Lục Ly rất nhanh, chiến thuyền kia là chiến thuyền đứng đầu, chỉ mất hơn nửa ngày bọn họ đã đến Bàn Long Sơn Mạch.
Đây là một mảnh sơn mạch rất lớn, chiếm diện tích mấy trăm ức dặm, bên trong địa hình rắc rối phức tạp, còn có rất nhiều di tích, tiên thú, một số pháp trận thần văn cường đại còn sót lại. Đây là nguyên nhân nhóm Quỷ Vấn trốn vào đây, ở chỗ này càng lợi cho chạy trốn.
Đến bên này, Lục Ly không biết đi đâu tìm nhóm Vũ Dương, hắn chỉ có thể khiến chiến thuyền bay trên cao, thần niệm của đám cường giả sư tầm bốn phía.
- Có dấu vết chiến đấu!
Mới đi vào Bàn Long Sơn Mạch không lâu, nhóm Lục Ly liền phát hiện dấu vết chiến đấu, còn nhìn thấy một ít xác chết. Thông qua xác chết phán đoán người chết chưa lâu, chỉ khoảng mười ngày, nửa tháng. Xem ra mấy Thánh Hoàng kia không nói dối, cường giả của Vấn Tiên Cung quả thực trốn vào nơi này.
Nếu có dấu vết thì dễ giải quyết hơn nhiều, chiến thuyền theo dấu vết một đường truy tung qua, mất nửa ngày, Lục Ly đột nhiên thay đổi sắc mặt, giật mình kêu lên:
- Chí cường giả của Vấn Tiên Cung?
Bên dưới có dấu vết chiến đấu kịch liệt, một mảnh núi lớn đều bị đánh ra một vực sâu, trong một vực sâu, Lục Ly phát hiện một cái xác không đầu. Xác mới chết không lâu, chỉ cỡ một, hai ngày, Lục Ly thấy một tấm lệnh bài trên người cái xác, hắn mơ hồ có chút ấn tượng với lệnh bài kia.
Cái xác không đầu tuy đã chết nhưng còn phát ra hơi thở cường đại, Lục Ly cảm ứng được là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Vấn Tiên Cung chỉ có ba cung chủ, nghe nói đã chết một người, vậy đây là ai?
- Quỷ Vấn?
Lục Ly đột nhiên nhớ đến điều gì, sắc mặt lại lần nữa trở nên nhợt nhạt một ít, hắn nhớ đến lệnh bài kia từng đeo trên người Quỷ Vấn. Đại cung chủ của Vấn Tiên Cung cũng chết, nhóm Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên còn sống nổi không?
- Đuổi theo!
Lục Ly trầm ngâm giây lát, hét to:
- Quỷ Vấn chết đi không bao lâu, xung quanh không có quân sĩ của Vấn Tiên Cung, chứng minh quân sĩ Vấn Tiên Cung khác chạy trốn, chúng ta có cơ may đuổi kịp!
Chiến thuyền phá không mà đi, chúng cường giả đều gắng hết sức tra xét.
Hốc mắt Lục Ly ửng đỏ, hắn lạnh giọng lẩm bẩm:
- Vũ Dương, Thiên Thiên, các ngươi không thể chết. Nếu các ngươi thật sự xảy ra chuyện, ta thề sẽ chém tận giết tuyệt toàn bộ võ giả của Thiên Hà Hội, báo thù cho các ngươi!
Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch còn chưa chết, Quỷ Vấn dùng cái chết của mình bám giữ đại quân truy sát, sáng tạo cơ hội trốn thoát nửa ngày cho bọn họ.
Giờ phút này bọn họ sắp chạy ra Bàn Long Sơn Mạch, chỉ cần rời khỏi Bàn Long Sơn Mạch, bay về phía tây nam nửa ngày là có thể đến Đào Nguyên Thành.
Thành chủ Đào Nguyên Thành năm xưa có chút giao tình với Quỷ Vấn, nếu chịu nhận bọn họ thì ít nhất có thể chặn đứng một khoảng thời gian. Thiên Hà Hội mới vừa chiếm địa bàn của Hổ Nha Đường, cũng cần thời gian tiêu hóa đúng không? Bọn họ sẽ có thời gian thở dốc, đến lúc đó từ từ tính tiếp.
- Đại ca chết rồi...
Ngọc phù bản mệnh trong tay tam cung chủ vỡ vụn, trong lòng hắn một mảnh đau buồn giận dữ, nhưng không thể lộ ra ngoài mặt. Trong lòng hắn vào thời khắc này rất là mê mang, Quỷ Vấn chết rồi, hắn còn có thể sống tiếp sao? Hắn không có giao tình với thành chủ Đào Nguyên Thành, qua đó rồi liệu người ta có chịu nhận bọn họ không?
Tam cung chủ thậm chí quyết định muốn bỏ lại tất cả võ giả, chạy trốn một mình. Dựa vào sức của mình hắn sao có thể đối kháng Thiên Hà Hội? Thế lực Đào Nguyên Thành không quá cường đại, có thể chịu đựng áp lực từ Thiên Hà Hội không?
Núi xanh còn đó, không lo không củi đốt!
Chỉ cần sống thì rồi sẽ có cơ hội báo thù, nếu hắn chết thì mọi thứ vô nghĩa. Trong lòng hắn có chút dao động, trong đầu còn có một ý niệm vụt qua, đó là cưỡng bức thu Mạc Thiên Thiên, Vũ Dương, Loan Tịch vào trong Thần Khí không gian, như vậy cơ hội chạy trốn sẽ tăng lên nhiều.
- Không được!!!
Tam cung chủ nhanh chóng vứt bỏ ý nghĩ này, Thiên Hà Hội không bắt lấy ba người kia thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua, hắn chạy trốn tới bất cứ nơi nào đều sẽ bị một đường truy sát, đến lúc đó cũng là một con đường chết.
- Giết ba người đó? Ta không có được thì cũng sẽ không cho Thiên Hà Hội có được?
Trong đầu tam cung chủ thoáng qua một suy nghĩ, giết ba người, hắn rời đi là xong, chắc Thiên Hà Hội sẽ không đuổi theo chó nhà có tang như hắn đâu? Dù sao hắn không trọng yếu.
- Thôi...
Tam cung chủ rất nhanh lại lắc đầu, đại cung chủ, nhị cung chủ vì bảo hộ ba người đều hy sinh. Nếu hắn làm như vậy thì hai vị cung chủ chết uổng phí, ở trên trời có linh thiêng cũng khó yên nghỉ.
- Liều một phen, đi Đào Nguyên Thành thử xem sao!
Cuối cùng hắn hạ quyết tâm, vẫn đi Đào Nguyên Thành thử xem, dù chết thì hắn cũng cố gắng xứng đáng với hai vị cung chủ.
Hắn trầm giọng quát lên:
- Tăng nhanh tốc độ, kẻ địch tùy thời có thể đuổi theo!