Trong Âm Vân Sơn Mạch trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại những khói độc liên tục không ngừng tuôn ra, tiếp đó di chuyển nhanh về phía Lục Ly, cuối cùng bị Lục Ly cấp tốc hấp thu.
...
- Thế nào?
Sâu dưới lòng đất Âm Vân Sơn Mạch mấy chục vạn dặm có một sơn động nhỏ, năm cường giả ngồi ở tận cùng sơn động, năm cường giả đều là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, trong đó có một công tử trẻ tuổi.
Nếu thần niệm của Tiểu Bạch có thể vươn xuống dưới chắc chắn nhận ra ngay công tử trẻ này, công tử này là mục tiêu chuyến đi của bọn họ, một trong những Bắc Cảnh thiếu chủ, Bối Áo.
Bề ngoài Bối Áo rất anh tuấn, hơi thiên về nữ tính, mắt màu bạc, mũi cao thẳng, lông mày như kiếm hơi dài, giữa hai chân mày có một con mắt dựng đứng, hiện đang nhắm lại.
Bối Áo nhìn một lão nhân tóc trắng áo đen, hỏi:
- Khấp Lão, tình huống bên trên như thế nào? Nhóm Lục Tiểu Bạch bắt đầu phá trận rồi sao?
- Không có!
Lão nhân được gọi là Khấp Lão lắc đầu, nói:
- Lục Tiểu Bạch và mấy thuộc hạ ở giữa không trung, một nhân tộc trẻ tuổi và nhóm Du Phong ngồi xếp bằng bên dưới, bọn họ cũng không có phá trận, nhưng... có một mị linh kỳ dị đang chạy trong trận.
- Mị linh?
Bối Áo nhướng chân mày kiếm, rất nhanh không cho là đúng nói:
- Mị linh có thể làm cái gì? Nó có thể phá trận sao? Chắc là dùng để tra xét pháp trận. Ta nhớ trong số chúng có một Lão Nghiêm Ma, có chút nghiên cứu về pháp trận, phỏng chừng là hắn thả mị linh này ra tra xét.
- Không...
Khấp Lão lắc đầu, nói:
- Là nhân tộc trẻ tuổi kia thả ra, người đó rất kỳ lạ, có thể hấp thu khói độc.
- Kỳ quái vậy sao?
Bối Áo kêu Khấp Lão kể tỉ mỉ tình huống bên trên, Bối Áo trầm ngâm, giây lát sau hắn nói:
- Hay là khiến hung hồn hành động sớm hơn?
- Hành động sớm hơn không có ý nghĩa!
Khấp Lão lắc đầu, nói:
- Bọn họ có một cường giả họ Thái, tạo nghệ về linh hồn rất sâu. Lục Tiểu Bạch chắc chắn có chí bảo linh hồn, hiện tại hung hồn đi lên thì sẽ bị bọn họ hợp sức trấn tán, không giết chết bọn họ được.
- Vậy đợi xem đi!
Bối Áo gật đầu nói:
- Dù sao cho dù bọn họ có thể phá trận cũng cần thời gian, ít nhất phải qua một, hai năm. Ta phỏng chừng nuôi hung hồn thêm một năm đến một năm rưỡi là đủ rồi. Đến lúc đó có thể thoải mái diệt sát mười chí cường giả này.
Khấp Lão rất khẳng định nói:
- Đúng vậy, thời gian một năm cũng đủ rồi, trong vòng một năm bọn họ không phá mở được pháp trận. Áo công tử, ngươi đi về trước đi, bên này có lão hủ ở trông chừng. Ngươi không có mặt ở Cô Nguyệt Thành sẽ bị hoài nghi bên này là ngươi làm ra. Ngươi ở trong Cô Nguyệt Thành, dù bên này Lục Tiểu Bạch bị giết, Đông Cảnh Chi Vương cũng không có chứng cứ nói là ngươi làm.
- Ngươi sai!
Bối Áo vẻ mặt trịnh trọng nói:
- Nếu Lục Tiểu Bạch chết rồi, Đông Cảnh Chi Vương không cần chứng cứ, ta vẫn phải chết. Cho nên Lục Tiểu Bạch nhất định không thể chết, ngươi nhất định phải kiểm soát cho tốt, nếu như Lục Tiểu Bạch chết rồi, ngươi và ta đều không sống được. Không cần Đông Cảnh Chi Vương ra tay, lão tổ nhà ta sẽ bắt người đưa cho Đông Cảnh Chi Vương trút giận.
- Được rồi!
Khấp Lão cười gượng lắc đầu nói:
- Ngươi nói không giết, vậy không giết đi, ta sẽ bảo đảm Lục Tiểu Bạch an toàn. Áo công tử, ngươi đồng ý việc của ta nhớ đừng nuốt lời, lão hủ về sau muốn đi theo Áo công tử.
- Yên tâm, Khấp Lão!
Bối Áo đứng lên vỗ vai của Khấp Lão, nói:
- Sau khi thành công, Tham Vân Sơn thuộc về ngươi, hơn nữa chỉ cần ta sống một ngày thì không có cường giả dám động ngươi. Nếu như ta có thể thành công lên ngôi, về sau ngươi là trưởng lão của Bối gia ta.
- Đa tạ Áo thiếu gia!
Khấp Lão đứng lên vái chào, theo sau lộ ra mấy cái răng vàng khè:
- Áo thiếu gia yên tâm, cứ ở Cô Nguyệt Thành chờ tin tức tốt đi, mười cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn sẽ không có một tên sống sót.
Bối Áo rời khỏi, Khấp Lão mang theo hai cường giả tiếp tục trấn thủ ở đây, bọn họ ba đều là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, tạo nghệ về thần văn đều rất mạnh, đặc biệt là Khấp Lão, là một trong những cao thủ thần văn mạnh nhất Bắc Cảnh.
Bối Áo biết rõ một chọi một thì không đánh lại Tiểu Bạch, hắn chưa từng nghĩ sẽ quyết chiến với Tiểu Bạch trong Cô Nguyệt Thành. Cuộc chiến vương giả trẻ tuổi không cần quyết đấu giành thắng lợi.
Chỉ cần có thể thắng, thủ đoạn gì đều được, người đời không cần biết ngươi thắng kiểu gì, chỉ cần có thể đánh bại Tiểu Bạch là giỏi.
Đám người Vũ đại nhân bị giết, Tiểu Bạch dù tiến hay lùi thì định sẵn chỉ có một đường thua. Tiên Vực đều chú ý trận chiến này, Bối Áo thắng là chân chính dương danh Tiên Vực. Đến lúc đó ngồi vững vị trí Bắc Cảnh thhiếu chủ, Bối gia sẽ trút xuống toàn bộ tài nguyên bồi dưỡng hắn, tỷ lệ hắn trở thành Đại Viên Mãn sẽ tăng lên vô hạn.
Cũng vì điểm này nên Khấp Lão mới đồng ý giúp hắn, còn có một cường giả Đại Viên Mãn mới sẽ âm thầm hỗ trợ. Không có Khấp Lão và cường giả Đại Viên Mãn kia thì không thể thành công bố trí thhần trận ở đây. Đương nhiên, mưu lược của Bối Áo cũng rất lợi hại, một năm trước hắn đã đoán chính xác Tiểu Bạch sẽ đi qua chỗ này. Nếu Vũ đại nhân nghe lời Lục Ly vòng qua thì bố trí suốt một năm của đám người Bối Áo đã lãng phí.
Đa số pháp trận ở đây do một tay Khấp Lão bố trí, hắn tự nhiên có thể thông qua pháp trận theo dõi tình huống của tất cả võ giả. Theo dõi hơn ba tháng sau, hắn phát hiện ra vấn đề —— mị linh kia có vấn đề, mị linh đang trộm sửa đổi pháp trận mà hắn bố trí.
Sau khi được kết luận này thì Khấp Lão kinh hãi, pháp trận ở đây rất phức tạp, cũng không phải tùy tiện sửa đổi một ít trận văn liền có thể ảnh hưởng pháp trận. Pháp trận ở đây có năng lực tự khôi phục, thay đổi một ít trận văn không có ý nghĩa quá lớn.
Nhưng Huyết Linh Nhi không ngừng sửa đổi trận văn, hơn nữa sửa đổi trận văn cực kỳ mấu chốt. Khấp Lão tự tay bố trí pháp trận ở đây, làm sao có thể không biết ý nghĩa của sự sửa đổi này?