Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 4645 - Chương 4632: Bối Áo, Chết!

Bất Diệt Long Đế Chương 4632: Bối Áo, chết!

Có rất nhiều cường giả đánh được với nhau, cược xem bên nào thắng thua. Kỳ Sư Sư trông thấy Tiểu Bạch đại phát thần uy, trong con ngươi xinh đẹp lấp lánh ánh sáng, mặt cười ngậm ý xuân, diễm quang tỏa ra xung quanh.

Rất nhanh, ý cười trên mặt nàng biến mất, bởi vì cường giả bên phía Bối Áo bắt đầu phát uy, toàn bộ đều liều mạng công kích Tiểu Bạch. Vốn dĩ Tiểu Bạch liên tục phóng thích thần kỹ Thôn Thiên đã rất suy yếu, mấy cường giả kia còn dốc sức công kích, thoáng chốc đã bị đánh bay. Lần này hắn bị thương rất nặng, trong miệng phun ra máu tươi, trên người đều là vết thương.

Vụt!

Mà đúng khoảnh khắc này, màn ảnh trên thành trì đột nhiên lóe sáng, sau đó biến mất. Chuyện này khiến cho nghìn vạn võ giả đang chăm chú theo dõi phải ngẩn người, sau thời gian một hơi thở, vô số võ giả chửi ầm lên.

Khuôn mặt kiều diễm của Kỳ Sư Sư gấp đến mức đỏ bừng, vừa nãy hình ảnh cuối cùng chính là Tiểu Bạch bị đánh bay, sau đó hai cường giả phóng tới chỗ hắn, tựa hồ không khắc sau Tiểu Bạch sẽ bị giết chết. Cảnh tượng nghìn cân treo sợi tóc như vậy lại đột nhiên biến mất? Chuyện này không khiến Kỳ Sư Sư nóng vội sao được?

Màn ảnh không thể bỗng nhiên biến mất, chắc chắn đã có võ giả động tay chân phá hỏng thần văn thu màn ảnh. Kỳ Sư Sư lo lắng là do Bối Áo làm ra, hắn muốn ra tay với Tiểu Bạch? Muốn giết chết Tiểu Bạch?

Màn ảnh biến mất đương nhiên không phải do Bối Áo làm.

Nếu Tiểu Bạch chết, Bối Áo có tẩy thế nào cũng không sạch được tội, chắc chắn sẽ có liên quan đến hắn. Nếu đã vậy hắn cần gì phải đóng trận pháp lại?

Trận pháp này là do Lục Ly phá hỏng, Lục Ly đã sai Huyết Linh Nhi đi hủy diệt. Bởi lẽ Lục Ly đã chuẩn bị ra tay, Huyết Linh Nhi thăm dò thấy trận pháp này, Lục Ly đương nhiên không muốn để lại chứng cứ.

Bên Tiểu Bạch có mười một cường giả, bên phía Bối Áo cũng có mười một người, nếu hắn lộ diện bị phát hiện, vậy thì Tiểu Bạch bên này lại có mười hai cường giả. Đến khi ấy có người lên án, nói Tiểu Bạch thắng cũng không vẻ vang gì. Lục Ly không muốn chọc vào phiền phức, bị Bối gia nhìn chằm chằm.

Trận pháp màn ảnh này nằm ngay trong cung điện, sau khi để Huyết Linh Nhi phá hỏng, hắn để Huyết Linh Nhi quan bế pháp trận của cung điện, còn hắn thì phóng thích Vô Ngân Đạo tiềm ẩn đi.

Vụt!

Ánh sáng phía ngoài cung điện biến mất, chuyện này khiến Bối Áo đứng sau cung điện giật mình, hơn nữa lúc này phía sau cung điện xuất hiện một môn đạo. Môn đạo kia lặng lẽ mở ra nhưng không thấy có võ giả nào bước ra ngoài.

- Không đúng!

Vào lúc này Bối Áo cảm thấy nguy cơ trí mạng, hắn không hề do dự mà toàn lực thôi động chiến giáp trên người. Đồng thời hắn lấy ra một viên tiên đan, chuẩn bị tăng cường sức chiến đấu thêm lần nữa. Mặt khác hắn gấp rút phi hành, toan tránh ra khỏi nguy cơ gần kề.

Vụt!

Vào một khắc môn đạo kia mở ra, Lục Ly đã tới phía sau Bối Áo, cơ thể hắn dần hiện lên, sau đó ngọn lửa màu đen vô tận cũng xuất hiện, trong nháp mắt mở rộng bao phủ lấy Bối Áo.

Trong khoảnh khắc hỏa diễm xuất hiện ấy, cơ thể hắn cũng lóe sáng tiến vào trong pháp giới. Con ngươi Bối Áo co rút kịch liệt, khi nhìn thấy Lục Ly hắn không do dự vung cự phù trong tay mạnh mẽ bổ tới liên tiếp.

Công kích cự ly gần của vô hạn đến gần Đại Viên Mãn có tốc độ rất nhanh. Tuy rằng Lục Ly đã sắp tiến vào trong pháp giới nhưng vẫn muộn, may mắn trong tay hắn có Vô Ngân Đao, hắn nhấc hai tay chĩa về phía trước.

Rầm!

Lục Ly bị cự phù bổ xuống nặng nề, cơ thể đập xuống, bên trong cự phù tỏa ra một luồng sáng lạnh lẽo âm trầm, đầu Lục Ly bị bổ thành một vết máu thật sâu, linh hồn cũng bị chấn thương.

- Tốt!

Tuy rằng bị thương nặng nhưng Lục Ly vẫn mừng rỡ, chỉ cần Bối Áo không giết được hắn thì chuyện gì cũng dễ bàn. Cơ thể hắn lóe sáng tiến vào trong pháp bảo, còn Bối Áo đã bị ngọn lửa màu đen nuốt chửng.

- A...

Bối Áo thét lên một tiếng gào đau đớn làm đám cường giả bên kia chấn động. Hai cường giả kia đang truy sát Tiểu Bạch, cường giả còn lại ngăn cản sự công kích của đám Lão Nghiêm, giờ khắc này đồng loạt nhìn qua đây, nhìn thấy Bối Áo bị một ngọn lửa màu đen bao phủ đang lăn lộn giữa không trung.

Chiến giáp của Bối Áo rất mạnh, tuy rằng không phải chí tôn thần giáp nhưng cũng là đỉnh cấp chiến giáp. Bên trong có khắc vài đạo phòng ngự chân ý của cường giả Đại Viên Mãn, nếu Lục Ly chỉ phóng thích hỏa diễm đen thông thường thì khó có thể tổn thương đến Bối Áo. Hỏa diễm màu đen này là pháp giới sau khi đã được tế luyện, uy lực tăng lên gấp mười lần, cho dù là chiến giáp cường đại thì Bối Áo vẫn sẽ bị thương nặng...

Thần niệm không thể thăm dò ở đây, đám cường giả này cũng không thấy được Lục Ly, trong mắt bọn hắn hiện lên vẻ kinh ngạc lẫn ngờ vực. Không biết hỏa diễm bốc lên từ nơi nào, nhiệt độ kinh khủng như vậy khiến bọn hắn còn cảm thấy bị tổn thương.

- Ha ha ha!

Tiểu Bạch bị thương nặng nhưng trong lòng vô cùng sảng khoái, hắn cười phá lên vài tiếng, thét lên:

- Bối Áo đã sắp chết, các ngươi còn muốn bán mạng cho hắn?

Mấy cường giả còn lại càng thêm do dự, nếu Bối Áo chết thì bọn hắn liều mạng cũng chẳng được gì, Bối gia sẽ không nhận món nhân tình này của bọn hắn.

- Giúp ta ngăn cản bọn hắn! Ta đi giết Bối Áo!

Tiểu Bạch truyền âm một câu, đám Vũ đại nhân phản ứng kịp, bắt đầu phản công quyết liệt. Đám cường giả phía Bối Áo vẫn đang chần chừ, trong nháy mắt đã bị đánh không kịp phản ứng, vội vàng chống đỡ.

Vụt!

Trong phút chốc cơ thể Tiểu Bạch lóe sáng, nháy mắt đã vọt tới cung điện bên kia, sau lưng hắn lại xuất hiện hư ảnh, hư ảnh tỏa ra luồng khí bao phủ lấy Bối Áo.

- Hết rồi...

Đám cường giả run rẩy trong lòng, bọn hắn biết Bối Áo chắc chắn phải chết, cho dù tộc vương Bối gia tới đây cũng không cứu được hắn.

Hỏa diễm đen khiến Bối Áo bị thương nặng, khoảnh khắc bị hư ảnh hút vào, ánh mắt hắn đầy vẻ sợ hãi, hắn rống to:

- Không, Lục Tiểu Bạch, đừng giết ta! Không được...

Bình Luận (0)
Comment